Einstein Phì Và Trang Phú Quý
Chương 36 :
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
Tối, Nhị Nhị tỉnh lại, Tiểu Cửu quyết định tạm thời chưa nói cho Nhị Nhị biết sự thật, để Nhị Nhị yên lòng, trước khi Nhị Nhị tỉnh đã biến về hình chó lại.
Nhị Nhị thấy Tiểu Cửu không chút sứt mẻ đứng trước mặt, nước mắt lập tức tràn mi, lẩm bẩm, “Chị không nằm mơ chứ…. Không phải hắn ta đã giết em rồi sao?”
Ta vội quơ quơ tay thu hút sự chú ý của Nhị Nhị, sợ Nhị Nhị cho rằng đang mơ lại muốn tự sát một lần nữa. Tiểu Cửu đặt hai chân trước lên giường, bẹp đầu xuống nhìn Nhị Nhị.
“Đây là chó của chị đúng không? Chị ngủ lâu như vậy nó vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ chị đó!”
Nhị Nhị yên lặng nhìn Tiểu Cửu một lúc lâu, sau đó run rẩy vươn tay sờ đầu Tiểu Cửu, khi chạm vào Tiểu Cửu, phát hiện là thực thể, vội bật dậy ôm lấy Tiểu Cửu, “Tiểu Cửu…. Tiểu Cửu! Chị cứ nghĩ là em không cần chị nữa!” Nhị Nhị đã cố nén đau đớn trong lòng bấy lâu, nay thấy người thân nhất lập tức bùng nổ, từ khóc không thành tiếng biến thành gào khóc, khóc đến người ta thấy đau lòng, chua xót.
Cũng may, tất cả đều đã qua.
Rốt cuộc khổ tận cam lai, có thể bắt đầu lại một lần nữa.
Ta bắt đầu khôi phục tốc độ một tuần phát một bài. Người thích cũng càng ngày càng nhiều. din;l;ễn.đàn/"lêm;,quý"đ;môn Lúc trước, mỗi khi ta đăng bài, lượt xem khoảng trên dưới bốn trăm, bình luận hai đến ba trăm, có thể do lần này biến mất quá lâu, người hâm mộ có hơi kích động, lượt xem lập tức tăng đến sáu bảy trăm, có lúc thậm chí đạt tới một ngàn, hai ngàn. Dĩ nhiên cũng có khả năng là khả năng tưởng tượng của ta đã tăng hơn trước nhiều, nên người thích cũng nhiều hơn.
Gần đây ta vẽ truyện cười với nội dung là mấy đoạn đối thoại giữa ta và bạn Sói. Câu chuyện tửng tửng hài hài, bình thường thể loại này sẽ không chú ý lắm đến những chi tiết nhỏ, chỉ vài nét bút phác họa thêm chút màu sắc là được.
Ta từng cho rằng lượt chia sẻ hơn hai ngàn đã là đỉnh cao trong sự nghiệp vẽ truyện hài của mình, không ngờ nhờ một diễn viên nổi tiếng có lượng fan hơn một triệu bấm chia sẻ, mấy người nổi tiếng khác kết bạn với người này cũng bắt đầu bấm chia sẻ theo, sau bảy tám tiếng, bài đăng của ta đã thêm lượt chia sẻ từ ba ngàn lên tới mười ngàn. Số người thích cũng ngày càng tăng với tốc độ chóng mặt.
Ta chỉ là một tên tiểu tốt yên lặng vẽ tranh hài trong cái vòng nhỏ hẹp của mình, đột nhiên bị chiếu sáng như vậy thật là không thích ứng. Ai biết, điều khoa trương hơn vẫn còn nữa. Hôm sau, ta đăng nhập Weibo, phát hiện số người thích từ năm mươi ngàn lập tức ào ào đạt tới một trăm năm mươi ngàn, sợ suýt té ghế. Đã xảy ra chuyện gì? Tối qua lúc ta đăng xuất cũng đã trễ rồi, chỉ trong một đêm đã tăng chóng mặt như vậy, không phải là có người giúp ta đấy chứ?! Ai vậy? Mau đứng ra! Thích làm gì, để tôi cho cậu tài khoản, cậu trực tiếp chuyển tiền biểu đạt tình yêu với tôi đi!
Sau ta mới biết là nhờ nam diễn viên đang nổi kia thích Weibo của ta, nên Weibo của ta được nhiều người biết hơn, lượt thích mới tăng chóng mặt như vậy.
Ta bấm vào Weibo của nam diễn viên kia, thấy quen quen, chắc là đã từng đóng phim truyền hình. Ta phát hiện mỗi bài đăng của người này đều có lượt chia sẻ và bình luận ít nhất là ba mươi ngàn trở lên. Đối lập như vậy khiến ta nghĩ trong một đêm được hai chục ngàn lượt thích cũng không có gì là ghê gớm. Hơn nữa ta chỉ có mỗi bài đó, còn người này là bài đăng nào cũng được như vậy.
Có vẻ phạm vi hài hước của ta và nam diễn viên này khá hợp nhau. Ta bắt đầu có thiện cảm với vị diễn viên tinh mắt này, định là làm việc nhà xong sẽ tìm phim người này từng đóng xem ủng hộ. Ta cũng sẽ viết một bài khen xem như đáp lễ, mặc dù bài khen của ta có lẽ người ta cũng chẳng quan tâm.