Em Gái Dịu Dàng Và Anh Trai Ma Quỷ
Chương 23 : Ban đêm không có anh trai
Ngày đăng: 18:23 18/04/20
Edit: TrangQA830810
Phương Hân Ngữ dưới sự lôi kéo của Thiến Lệ, cả đêm ngồi coi động tác trên phim, mỗi một loại đều xem qua một lần. Thiến Lệ một mực xoi mói, hướng Hân Ngữ giảng giải luôn mồm, tên đàn ông nào hơi nhỏ, rồi phụ nữ đạt cao trào mấy lần, các loại tư thế khi làm tình.
Nhìn cảnh tượng kiều diễm trên màn hình, Hân Ngữ lại liên tưởng đến anh trai cũng từng làm như vậy với mình, cô không tự chủ kẹp chặt hai chân lại, động nhỏ chậm rãi ẩm ướt.
Thiến Lệ nháy mắt ra hiệu nói. " Một người con gái có thể cùng lúc thoả mãn sáu người đàn ông "
Phương Hân Ngữ kinh ngạc hỏi. " Sáu người, làm sao có thể? "
Thiến Lệ giơ ngón tay đếm " hoa huy*t, cúc huyệt, dùng miệng, tay, không chỗ nào không làm được, không tin mình mở đoạn phim đó cho cậu xem "
Dứt lời Thiến Lệ thật tâm huyết dâng trào mở một đoạn phim của Mỹ, một cô gái nhỏ nhắn người Châu Á bị kẹp giữa sáu người đàn ông da đen. Một người da đen nằm thẳng dưới đất để cô gái ngồi lên cự vật của hắn, một tên khác nửa ngồi nửa quỳ xuyên xỏ cúc huyệt phía sau của cô, tên thứ ba đứng thẳng nhét côn th*t trong miệng cô gái, hai tên thứ tư và năm cầm tay cô gái ai ủi cự vật của mình, tên cuối cùng dùng cặp ngực cô kẹp lấy dương v*t bản thân đâm rút. Giọng nói của Phương Hân Ngữ mang theo khó chịu
" Tại sao lại chọn người da đen đóng cái này? Giống như dính lại thành một khối "
Phương Hân Ngữ tiến vào trong chăn, chỉ duy nhất suy nghĩ một việc. Dĩ vãng lúc ở nhà, sau mỗi lần cùng anh trai làm xong, cô một thân mềm nhũn tựa vào khuỷu tay ấm áp củaanh trai, lúc đó anh sẽ kéo chăn đắp kín cô lại, hôn nhẹ một cái lên trán cô, dùng âm thanhdịu dàng nhất có thể nói. " Ngủ ngon, mơ thật đẹp ..."
Lời của anh giống như câu thần chú, mỗi ngày cô đều trải qua những giấc mộng tuyệt vời, nhưng hôm nay không có anh kề bên ...
Thiến Lệ cảm thấy xem một mình thật không có ý nghĩa, liền tắt máy vi tính, nhìn ở hai bên trái phải Hân Ngữ, vỗ lưng của cô hỏi. " Cậu ở nhà ngủ một mình sao ..."
Phương Hân Ngữ làm bộ như đã ngủ, không trả lời Thiến Lệ, Thiến Lệ tự cảm thấy vô nghĩa nên tắt đèn.
Bị bóng tối bao phủ, ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu qua lớp màn lụa mỏng, lộ ra ánh sáng mờ mờ, Phương Hân Ngữ nắm chặt chăn, nước mắt chảy xuống rơi vào trên gối đầu.
Kế bên rõ ràng có Thiến Lệ ngủ cùng sao cô luôn cảm thấy cô đơn như vậy, không biết bây giờ anh trai ở nhà đã ngủ chưa...
Hạ thể lại bất ngờ dâng lên cảm giác khó chịu, Hấn Ngữ đưa tay xuống quần lót xoa xoa hai cánh hoa, tưởng tượng cảnh anh trai đặt mình dưới thân, cự vật to lớn đâm rút hoa huy*t của mình, hai chân cô kẹp chặt hông anh trai, thân thể tuyết trắng hùa theo mỗi động tác hữu lực của anh.
" Anh hai, em rất nhớ anh..."
Phương Hân Ngữ nỉ non thì thầm, dần dần chìm vào giấc mộng ...