Em Là Ai?

Chương 43 : Yến tổng nổi điên

Ngày đăng: 11:37 19/04/20


Cố Dĩ Hân bấm tắt cuộc gọi của Trì Tuấn, sau đó cô hơi hối hận, thầm nghĩ mình không nên nói địa chỉ cho anh ta biết, với sức ghen của Yến Triển Nam, lỡ như hai người chạm mặt, không biết có đánh nhau không nữa? May là tuy Trì Tuấn hỏi địa chỉ, nhưng mà anh ta không có tới, mà là sai trợ lý mang kịch bản tới cho cô.



cô thật sự không hiểu, tại sao Trì Tuấn lại đột ngột cố chấp muốn cô đóng phim đến thế, trước kia Trình Trừng rất mong muốn có được vai diễn thì anh ta không cho cơ hội, bây giờ cô không muốn diễn, anhta lại vội vàng đưa kịch bản cho cô.



"anh Trì đang quay ngoại cảnh ở nơi khác, anh ấy nói cô cứ xem kịch bản trước đi rồi hãy quyết định có nhận hay không, đây là chế tác lớn hiếm có, để tranh thủ được vai nữ phụ nặng ký này thật sự chẳng dễ dàng gì." Trợ lý truyền đạt ý của Trì Tuấn cho cô nghe.



Cố Dĩ Hân nhận lấy kịch bản rồi liếc sơ qua, cô phát hiện đây là kịch bản phim điện ảnh, hơn nữa các nhà đầu tư đều là mấy người vô cùng nổi tiếng, trước đây Cố Dĩ Hân thường xuyên hợp tác với họ.



Song điều khiến cô cảm thấy ngoài ý muốn chính là đạo diễn lại là Khương Khải, vị đạo diễn đức cao vọng trọng, ngôi sao sáng trong giới đạo diễn, quan trọng nhất chính là, ông ấy còn là ân sư của Cố Dĩ Hân!



Mấy năm gần đây, Khương Khải ngày càng già yếu, bệnh tật quấn thân, gần như là sống ẩn dật, khôngngờ bây giờ ông lại xuất đạo chuẩn bị quay phim mới.



cô kiềm lòng không được hỏi trợ lý Trì Tuấn, "Chẳng phải đạo diễn Khương đã không còn làm đạo diễn nữa sao?"



"Nghe nói đây là chấp niệm của đạo diễn Khương, ông ấy muốn dùng bộ phim này để từ biệt cuộc đời đạo diễn của mình."



Cố Dĩ Hân im lặng, con người dù tài hoa đến đâu cũng không thể thoát khỏi luân hồi của sinh lão bệnh tử.



Nếu như là một kịch bản phim tùy tiện nào đó, cô sẽ không thèm xem, nhưng đây là bộ phim tâm huyết của ân sư cô, cũng là bộ phim cuối cùng ông ấy làm, Cố Dĩ Hân có chút do dự.



Trong lòng cô không khỏi oán trách Trì Tuấn, nếu như anh ta không đưa kịch bản cho cô thì cô sẽkhông biết chuyện này, cũng không cảm thấy bối rối như vậy.



cô nói với trợ lý của Trì Tuấn: "Vậy anh cứ để kịch bản lại đây đi, tôi sẽ cân nhắc thử."



Trợ lý gật đầu, anh ta dặn cô xem kịch bản xong cứ trực tiếp gọi điện cho Trì Tuấn rồi mới nói lời tạm biệt.



Cố Dĩ Hân cầm kịch bản, cô có cảm giác như mình đang cầm củ khoai lang nóng phỏng tay nên có chút hoảng sợ.



hiện tại cô đã có tiệm hoa, cô nên đặt tất cả tâm tư mình vào chuyện mua bán trong tiệm mới phải, loại chuyện như đóng phim này, hoàn toàn không nên suy nghĩ tới, nhưng mà Khương Khải là người cô kính trọng nhất, cũng là người thầy quan trọng nhất trong cuộc đời làm diễn viên của cô, có thể được ông chỉ dạy diễn xuất một lần nữa, như vậy cũng có thể coi là kết thúc hoàn mỹ nhất.
Khi đó, cuộc sống của Trình Trừng cực kỳ hỏng bét, cô ta liên tục cãi vã với bạn trai, cô ta cảm thấy đây là một cơ hội tốt cho mình, cô ta cho Chung Phương Phương tiền, để Chung Phương Phương giúp mình trộm t*ng trùng, chỉ cần giữ lại một ít đưa đi xét nghiệm là được rồi, tiếp theo đó Trình Trừng trốn trong phòng làm việc bí mật mà Chung Phương Phương đã sắp xếp cho cô ta, dùng phương pháp NGUYÊN THỦY nhất, cố gắng làm mình mang thai.



Yến Triển Nam trị liệu phục hồi ở bệnh viện suốt một năm, bao nhiêu lần đưa tinh dịch đi làm xét nghiệm, cô ta đều trộm bấy nhiêu lần.



Kỳ thật Chung Phương Phương cũng cực kỳ bội phục Trình Trừng, làm chuyện xấu mà Trình Trừng vẫn có thể làm kiên trì như thế, mặc kệ thử bao nhiêu lần, mặc kệ quá trình có bao nhiêu buồn nôn, Trình Trừng đều kiên trì mặt không đổi sắc.



Chung Phương Phương từng khuyên Trình Trừng, tự làm khổ mình như vậy hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả, dù cho cô ta thật sự mang thai, đến lúc đó Yến Triển Nam truy cứu cô ta về hành vi trộm t*ng trùng, trở mặt không nhận rồi kiện ra tòa thì biết làm sao?



Thế nhưng mấy lời khuyên đó chẳng chút lay chuyển được Trình Trừng, cô ta chỉ nói với Chung Phương Phương một câu, "Tớ sợ nghèo."



Chẳng qua là sau nửa năm kiên trì, Trình Trừng bỗng biến mất đột ngột, cũng không có liên lạc với Chung Phương Phương, Chung Phương Phương đi tìm Trình Trừng mấy lấn nhưng đều chẳng có tin tức, sau đó Chung Phương Phương đành chôn sâu chuyện này trong lòng, cô ta không biết Trình Trừng có mang thai hay không, cũng không biết chuyện này còn có... người nào khác biết nữa hay không, cô ta sợ bị người khác biết, vậy thì có lẽ ngay cả công việc cũng khó giữ.



không ngờ đến tận ba năm sau vẫn có người điều tra đến chỗ cô ta.



Yến Triển Nam xem hết bản báo cáo trong tay mình, cơn giận từ từ bành trướng trong lòng anh, tựa như quả bóng bay đã bơm đến cực hạn.



anh luôn biết rõ Trình Trừng trăm phương ngàn kế, tìm đủ mọi cách để dụ dỗ anh, vì bò lên giường anhmà thủ đoạn gì cô cũng dùng qua.



anh vốn cho rằng chiêu trò của cô cùng lắm là hơi không sạch sẽ một chút thôi, anh hoàn toàn khôngthể tưởng tượng nổi, rõ ràng khi chưa từng quen biết anh, cô đã bắt đầu tính kế anh rồi, hơn nữa còn bỉ ổi đi trộm t*ng trùng của anh.



Yến Triển Nam cảm thấy ánh sáng trước mắt từ từ chuyển sang màu đen, anh yêu Trình Trừng dịu dàng biết săn sóc của hiện tại, song lại cực hận Trình Trừng lúc trộm t*ng trùng của mình.



Trước đây anh có thể bao dung cho sai lầm mà cô từng mắc phải, còn muốn nắm tay cô đi suốt quãng đời còn lại.



Có điều sau khi xem bản báo cáo này xong, anh đột nhiên phát hiện, có rất nhiều chuyện, hoàn toàn không giống như trong dự định của anh, kể cả cảm xúc của anh, tấm lòng của anh...



Sau bữa cơm chiều, Cố Dĩ Hân đang chơi trò đếm số với Dương Dương, lúc vô thức ngẩng đầu lên, cônhìn thấy Yến Triển Nam nổi giận đùng đùng đi vào phòng khách, sau đó anh ném một sấp giấy thẳng vào mặt cô, lạnh lùng nói ra: "Em tự xem thử coi đây là cái gì?"