Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Chương 190 : Khó chịu (6)

Ngày đăng: 16:27 27/05/20


Editor: Nguyetmai



Quay lại xe, Lương Thần nhìn lướt qua ba túi nhỏ trong tay mình rồi nói: "Tôi đeo cho em nhé?"



"Được!"



Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, không chút do dự gật đầu ngay.



Hiếm khi cô ngoan ngoãn như vậy, Lương Thần càng thấy hài lòng với buổi tối hôm nay, vui vẻ lấy ba viên đá từ trong hộp ra lần lượt đeo lên cho Cảnh Hảo Hảo.



Cô lắc ba viên đá trên cổ tay mình về phía anh, tươi cười hỏi: "Có đẹp không?"



Lương Thần ngơ ngẩn nhìn nụ cười rạng rỡ của cô.




Một lúc lâu sau, Lương Thần mới buông Cảnh Hảo Hảo ra, cô bị anh hôn đến choáng váng, anh không kìm lòng được, lại cúi đầu hôn cô say sưa.



Nụ hôn này càng kéo dài hơn, nồng nàn hơn nụ hôn vừa nãy, đến tận khi Cảnh Hảo Hảo sực tỉnh lại, đẩy anh ra, anh mới lưu luyến buông cô ra, nhìn thẳng vào mắt cô, trả lời rành rọt câu hỏi của cô khi nãy: "Đẹp lắm!"



Cô hỏi về mấy viên đá cô đang đeo trên cổ tay còn anh lại trả lời về cô gái bị anh hôn đến đỏ bừng mặt này.



***



Về đến biệt thự ở giữa sườn núi, Lương Thần vừa dừng xe xong Cảnh Hảo Hảo đã vội mở cửa chạy biến vào nhà, bỏ lại dì Lâm kinh ngạc đứng trước cửa, chưa kịp gọi xong câu "Cô Cảnh".



Lương Thần vội xuống xe theo, dì Lâm đang định gọi "Cậu Thần" thì thấy nét mặt vui vẻ hớn hở của anh, lập tức sững người tại chỗ.



Đây là lần đầu tiên bà thấy cậu Thần về nhà với khuôn mặt tươi cười như thế… Bình thường, dù tâm trạng của cậu Thần có tốt đến đâu cũng rất ít khi thể hiện ra mặt!



Lương Thần không hề để ý đến chuyện dì Lâm không chào hỏi mình, chỉ chậm rãi đi theo Cảnh Hảo Hảo vào nhà, đúng lúc nhìn thấy cô hoảng hốt chạy vào phòng ngủ, còn đóng sầm cửa lại, khóe môi không nhịn được mà cong lên.