Em Là Cả Thế Giới Của Anh
Chương 105 : Tất cả chỉ là một màn kịch
Ngày đăng: 18:17 30/04/20
Lúc Phương Ly tỉnh lại phát hiện mình ở trong một ngôi nhà tồi tàn, ẩm thấp, nền đất dơ bẩn, hai tay còn bị trói chặt phía sau lưng, cố gắng giãy giụa để thoát khỏi dây trói cũng không thể được.
Cạnh cô còn có chị Nhã Đình cũng bị trói y hệt và vẫn chưa tỉnh lại.
Gì vậy, khi nãy cô cùng chị Nhã Đình còn ở biển mà.
Nơi này là đâu, trái tim cô đột nhiên thấy sợ hãi, cả người co rúm lại.
Sau đó, Phương Ly lại nghe thấy tiếng bước chân. Cánh cửa mở ra, một tên thanh niên tiến vào, dáng vẻ rất ung dung thư thái, khóe môi nhếch lên một nụ cười càn rỡ nhìn cô.
Phương Minh Vũ…
Đi theo sau hắn còn có Lạc Anh.
CHÁT
Vừa nhìn thấy cô Lạc Anh đã bay đến giáng thẳng vào mặt cô một cái tát nảy lửa rồi túm tóc giật mạnh về phía sau, khóe miệng cô chảy ra một dòng máu, má cô sưng đỏ lên.
- Cuối cùng tao cũng chờ được đến ngày mày rơi vào tay tao. - Lạc Anh khoái chí cười thỏa mãn
- Hai…hai người các người…- Phương Ly vừa ngạc nhiên vừa kinh hãi, hóa ra hai người bọn họ là chung một bọn, thảo nào cô đã linh cảm bất an mỗi khi ở cùng với Phương Minh Vũ này
Lạc Anh khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ nhưng tận cùng của sự độc ác, trong tư thế của kẻ chiến thắng, hoàn toàn đắc ý nói
- Phải đấy, là vì để đối phó với mày tao thuê tên này đến An Hoa, ý định ban đầu là đóng giả anh trai mày để khiến mày nghe lời hắn răm rắp, làm ra những chuyện khiến mày suy sụp, mãi mãi không mặt mũi nhìn người khác. Nào ngờ hắn ta lại đổi ý muốn làm người yêu mày, tao cũng đồng ý, định là chỉ cần dụ được mày sa vào vòng tay hắn, khiến anh Giang Tuấn nhận ra bản chất đê tiện đáng khinh bỉ của mày. Hôm ấy ở căn teen kích động mọi người ném đồ vật về phía mày, ngay cả bọn giang hồ lần trước suýt làm nhục mày cũng là do Phương Minh Vũ này bày ra, đáng tiếc chỉ một chút nữa thôi là thành công thì anh ấy xuất hiện…Nhưng lần này mày sẽ không thoát được nữa đâu.
Phương Minh Vũ xoa xoa cằm cười nắc nẻ
- Em gái anh xin lỗi, anh rất thích em nhưng anh rất tiếc…nếu em chịu theo anh sớm hơn thì kết cục đã không ra nông nổi này.
Phương Ly cười vang mấy tiếng
- Anh…anh có biết trong phút giây anh nói tên anh là Phương Minh Vũ lòng tôi chực hạnh phúc, không ngừng hy vọng, không ngừng cầu nguyện. Tôi đã mong gặp lại anh của tôi suốt gần 9 năm rồi, ngày nào cũng đợi…tại sao các người có thể đem tình cảm người khác ra đùa giỡn như vậy? Hóa ra...tất cả chỉ là một màn kịch.
Phương Ly vừa nói xong liền thấy cổ họng nghẹn đắng, nước mắt ròng rã rơi trên má, cõi lòng đau đớn vô cùng.
- Nhưng ai là người có khả năng gây ra chuyện động trời thế này? - Hiểu An khó hiểu - Bắt cả hai cô gái đi thì họ ít nhất cũng phải có hai người
- Vương Lạc Anh - Giang Tuấn nghiến răng, có là cái tên đầu tiên xuất hiện, luận về tiền tài và khả năng sai khiến người khác, ai qua được cô ta
- Thay vì tìm cô ta thì theo dõi cô ta đi, Lạc Anh rất thông minh cô ta sẽ nói cậu biết à? - Lâm Hạo nói
Giang Tuấn túm lấy cổ áo Lâm Hạo, gằn lên tức giận
- Không nói thì bắt cô ta nói. Phương Ly bị như vậy mà cậu vẫn còn bình thản, uổng cho cô ấy…
- Đừng có cãi nhau nữa mà - Ngọc Mai hét lên can ngăn - Thời gian hai người ở đây cãi nhau thì không biết Phương Ly phải chịu đựng những gì
Lâm Hạo chỉ đang cố gắng bình tĩnh, trong lòng anh như có muôn vàn ngọn lửa đang thêu đốt, anh hận không thể lập tức chạy đến bên cô ôm lấy cô.
Lạc Anh tính toán rất cẩn thận, còn biết có người đi theo mình dẫn dụ mọi người đến một khu hoang vắng, cuối cùng nhìn thấy cô ta cho mèo ăn, cả đám thất thiểu đi về.
Đã hai ngày trôi qua, mọi người đều điều động những người có thể điều động nhưng đều không có kết quả. Đến Lâm Hạo cũng không bình tĩnh được nữa rồi.
Giang Tuấn không nhẫn nhịn được đi tìm Lạc Anh.
RẦM - Cửa phòng Lạc Anh bị đá tung, Giang Tuấn giận dữ khi thấy ả đang nhàn nhã ngồi gọt táo…nụ cười hệt như mụ phù thủy đang chuẩn bị táo độc cho lọ lem.
- Khốn kiếp Vương Lạc Anh tốt nhất cô nên khai ra cô giấu họ ở đâu? - Mắt Giang Tuấn vằng lên tia máu
- Bạn Phương Ly cùng em họ anh mất tích em cũng rất đau buồn, hay là để em tìm kiếm giúp mọi người nhé. - Lạc Anh thích thú diễn kịch
- Cho dù con gái trên đời này có chết hết tôi cũng sẽ không bao giờ cần đến cô, nếu họ có mệnh hệ nào tôi sẽ cho cô chết chung với họ. - Giang Tuấn tàn nhẫn nói
Lâm Hạo đau, Giang Tuấn còn đau hơn, vì người bị bắt giữ ngoài Phương Ly còn có Nhã Đình, cả hai đều là hai người con gái quan trọng với anh.
Cả hai vừa rời khỏi căn phòng liền vang vọng âm thanh chát chúa của tiếng ly tách vỡ tan cùng với dĩa táo trên bàn rơi vãi lộp cộp trên sàn nhà.
- Đáng lẽ ra tôi định cho họ sống, nhưng vì câu nói đó của anh thì không được nữa rồi.