Em Là Cả Thế Giới Của Anh
Chương 122 : Ích kỉ
Ngày đăng: 18:18 30/04/20
Buổi quay phim vì nhiều lý do mà kéo dài đến tận tối.
Chị Nhã Đình đề nghị đưa cô về nhưng cô đã từ chối với lý do muốn đi dạo một lúc cho đầu óc được thoải mái.
Phương Ly cứ thế bước đi, thân hình nhỏ bé, bóng dáng cô độc len lỏi giữa dòng người vội vã, thỉnh thoảng đưa mắt mơ màng nhìn dãy đèn đường như những ngôi sao tỏa sáng lấp lánh xung quanh.
Hôm nay xảy ra nhiều chuyện quá, đều là những chuyện khiến cô muốn quên đi.
Đầu tiên là nhìn thấy Lâm Hạo ôm một người con gái khác, thứ hai là sự sỉ nhục và cái tát của Tôn Hiểu Nhi, thứ ba là…
Giang Tuấn…
Chuyện thứ ba là chuyện cô muốn quên đi nhất, nhưng suốt từ chiều đến giờ, mỗi khi nhắm mặt lại, gương mặt anh tuấn ấy cùng những lời anh nói lúc trưa lại hiện ra.
Cô tuyệt tình bảo giữa cô và anh chưa từng có bắt đầu thực ra chỉ là nói dối.
Quả thực…cô đã từng thích anh.
Nhưng có một số chuyện giống như vận mệnh đã an bài, cũng như cô đối với sự lựa chọn của mình lúc này không hề có chút hối hận nào.
Chỉ có cảm giác bất an không hiểu do đâu.
Mãi suy nghĩ khiến Phương Ly quên đi tín hiệu đèn giao thông vẫn đang đỏ nhấp nháy, cứ thế băng qua đường
Kít....kít....kít!!!!
Đèn xe sáng choang chiếu thẳng tới, trước mắt cô mờ ảo, tay chân cứng đờ không thể cử động được chỉ biết nhắm mắt chờ đợi điều khủng khiếp đến với mình.
Đột nhiên có một bóng dáng đã lao ra giữ chặt lấy cô kéo ngược lại về phía mình, chiếc xe cũng kịp thắng lại.
Cô mở mắt, nhận thức được việc vừa xảy ra, vòng hai tay qua người anh rồi cứ thế ôm chặt lấy
- Lâm Hạo, em xin lỗi…xin lỗi anh…
- Được rồi, không cần xin lỗi, lần sau em đừng bất cẩn như vậy nữa, qua đường phải nhớ quan sát thật kĩ…
Thật ra cô còn muốn xin lỗi vì hôm nay đã nói dối anh rằng đi gặp một người bạn cấp hai, xin lỗi vì đã để người con trai khác ôm mình rất lâu, xin lỗi vì lúc nào cũng làm anh lo lắng.
- Nhưng sao…anh lại ở đây? - Anh dìu cô vào lề, lúc này cô đã lấy lại bình tĩnh, không khỏi thắc mắc
- Ở nhà có một mình buồn quá anh định hẹn Lăng Thiếu Dương đi dạo nhưng cậu ta bận đi với bạn em rồi nên anh đi một mình, may mắn là gặp được em.
Còn một câu anh không nói, là khi đó, cả con phố có muôn vạn người nhưng anh chỉ nhìn thấy mình cô, thứ ánh sáng duy nhất bao phủ lên cuộc sống tăm tối bấy lâu nay của anh.
Tự nhiên sóng mũi của Phương Ly cảm thấy cay cay.
Cô còn phải xin lỗi vì đã thất hứa sẽ ăn cơm cùng anh, xin lỗi vì lại để anh cô độc một mình trong căn biệt thự lạnh lẽo...
Sau này sẽ không thế nữa đâu.
Bất chợt nhận ra một thứ rất quen thuộc, xoay đầu nhìn cảnh tượng phía xa
Nhã Đình run rẩy đưa hai tay che mặt lại sau đó chạy đến ôm chặt lấy Lâm Hạo trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.
Lâm Hạo cũng bị làm cho bất ngờ nhưng trong trường hợp này không còn cách nào khác, đành đứng yên cho Nhã Đình ôm lấy mình, ánh mắt anh hướng về Phương Ly.
- Hội trưởng, hay anh đưa chị Đình đến phòng y tế đi. - Sandy gợi ý, trong lòng mừng thầm vì mọi thứ đều như mong muốn
- Phải đó hội trưởng. - HS1
- Chị ấy đang rất hoảng sợ, không thể họp tiếp được đâu! -HS2
- Giang Tuấn cậu…
- Anh đưa em đi đi, xin anh đấy.
Lâm Hạo định mở miệng nhờ Giang Tuấn thì Nhã Đình vẻ mặt sợ hãi ngước lên thều thào cầu xin anh
Giọng cô nhẹ như những bông tuyết chờn vờn bay lượn trong không khí.
Lâm Hạo như bị dồn vào thế kẹt, nếu bây giờ anh bỏ tay cô gái này ra trong tình cảnh này thì sẽ là rất là độc ác, nhưng nếu không bỏ thì…mong là Phương Ly sẽ không nghĩ gì.
Khi cả hai bóng dáng đó vụt qua mặt cô, cảm giác đau xót lại tràn ngập trong lồng ngực và tâm trí.
Mặc dù biết đó chỉ là bất đắc dĩ, nhưng trái tim cô vẫn…
Buổi họp đến đó là kết thúc. Ngồi trong lớp học nhưng cảnh tượng khi nãy vẫn lửng lơ trong tâm trí Phương Ly.
Khó chịu quá, càng khó chịu hơn khi hai người họ đứng bên cạnh nhau lại hài hòa xứng đôi đến vậy, cứ như trời sinh một cặp.
Khoan đã, nghĩ bậy bạ gì thế này?
Với lại, chị Nhã Đình là chị em tốt của cô, sao lại có thể có suy nghĩ đó?
Phương Ly, mày thật ích kỉ…
……………………
Phương Ly xuống cănteen ngồi uống nước với Ngọc Mai, trong lòng rất phiền não.
Mọi người xung quanh cứ tủm tỉm cười, lấy tay che miệng, chỉ trỏ vào cô rồi lại nhìn vào màn hình điện thoại, chuyện gì vậy trời?
Lúc cô và Lâm Hạo mới công khai yêu nhau họ cũng bàn tán ầm ĩ cả lên nhưng từ khi Lưu Nhã Đình đến An Hoa họ chuyển đề tài không nói đến cô nữa. Sao hôm nay đột nhiên quay lại cô rồi.
- Ngọc Mai, có chuyện gì vậy hả?
- Ai mà biết? Mà mình để ý nãy giờ sao ai cũng cầm điện thoại hết vậy? - Ngọc Mai quay đầu lại nhìn xung quanh
- Bạn Phương Ly này, cậu bị cắm sừng mà còn ngồi đây thảnh thơi được sao?
- Cái gì???? - Phương Ly cùng Ngọc Mai đồng thanh