Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 18 : Karaoke

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Theo truyền thống hội học sinh, mỗi lần bổ nhiệm chức vụ quan trọng sẽ cùng nhau đi karaoke. Lâm Hạo cũng cùng đi với mọi người nhưng nào ngờ đến nơi, phát ngôn của anh lại làm cho ai nấy đều sững sờ



- Tôi muốn phòng riêng.



- Hội trưởng anh giỡn hả? Sao lần nào anh cũng như vậy? - Một nam sinh la lên



Giang Tuấn chỉ cười nhạt một cái



- Không sao, cậu ấy là thế đấy, cứ để cậu ấy một phòng đi.



Phương Ly há hốc mồm, tên này chẳng lẽ bệnh lâu năm mà giấu. Lại tốn thêm tiền một phòng nữa, ở chung ở mọi người thì có vấn đề gì chứ.



Vừa bước vào Phương Ly đã bị kinh ngạc. Đúng là karaoke phòng vip có khác, rộng lớn hơn hẳn những chỗ cô từng đi. Tất cả thiết bị từ dàn âm thanh, màn hình, đèn chiếu sáng thậm chí cả ghế sofa cũng thuộc loại hiện đại và cao cấp nhất.



- Hát thôi!!



Anh Tân hào hứng nhưng vừa cầm mic giơ lên thì đã bị Giang Tuấn giật lấy, anh đi đến trước mặt Phương Ly



- Chúng ta song ca một bài đi.



- Thôi, tôi không ca đâu, ở đây có nhiều người mà, anh chọn người khác đi.



- Đây là lệnh của hội phó, em không được từ chối, hôm nay là ngày của anh.



Thấy cô không phản ứng thậm chí là lườm anh Giang Tuấn vẫn tiếp tục ghé sát vào cô nhỏ giọng



- Đừng nói anh không cảnh báo em trước, em mà không ca một lát sẽ có chuyện lớn xảy ra thật đó.



Chuyện lớn là chuyện gì???



Cuối cùng cô cũng hết cách, thôi kệ ca một bài cho xong để không bị ai quấy rầy nữa. Nào ngờ khi giai điệu bài hát vang lên, Giang Tuấn đã quay sang đưa tay choàng lấy vai cô kéo sát lại. Cứ vài lần như thế, anh kéo cô lại cô xô anh ra.



Phương Ly bực mình đập mic xuống bàn đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, nào ngờ có có người cũng đi theo cô, phải nói chờ được đi theo cô.



- Nè con nhỏ kia, lúc nãy mày đứng sát anh ấy quá rồi đó. - Mỹ Huệ trừng mắt



- Là anh ta kéo tôi mà, các người không thấy sao? - Phương Ly phản bác



- Tại sao lúc nãy anh Giang Tuấn lại rủ mày ca cùng, nói, mày và anh ấy có quan hệ gì? - Mỹ Huệ nghiến răng hùng hổ



- Tôi không ở trong bụng anh ta làm sao biết. - Cô bực mình



- Mày đang nói chuyện với ai vậy hả? - Mỹ Huệ lớn giọng




Làm cái gì????



Sau hiệu lệnh của anh tài xế “vâng” một tiếng rồi đạp ga phóng nhanh, chiếc xe lao vút đi với tốc độ cực đại, ai đi ngang qua cũng phải phát sợ.



Nhưng người sợ nhất phải là cô mới đúng. Phương Ly ngồi trong xe chỉ biết nhắm chặt mắt.



- Ngồi im…- Lâm Hạo chỉ nói duy nhất hai từ rồi im lặng



- Anh có điên cũng đừng chạy kiểu đó chứ. - Phương Ly méo mặt la to



- Không được thì xuống đi bộ đi.



Xe đang chạy như bay thế này thì xuống bằng cách nào, nhảy cửa sổ như đóng phim hành động hả, tên tiểu nhân này rõ ràng chỉ đang trả thù cô vụ tối qua cô nói xấu anh thôi.



Tới khúc cua tài xế bẻ lái rẽ ngoặt sang phải, người cô chao đảo, tim như muốn rớt ra ngoài, mặt cắt không còn hột máu.



Chiếc xe vừa chạy về đến nhà thì lập tức thắng gấp, khi ấy cô mới thấy mỗi ngày được sống, được hít thở không khí chính là hạnh phúc nhất.



Chị Cầm và Ân Ân đã đứng chờ trước cửa từ bao giờ, nhìn thấy cô Ân Ân còn đưa tay vẫy vẫy nhưng thành thật xin lỗi cô đã không còn sức để vẫy ngược lại rồi.



- Oẹ.



Phương Ly nhanh chóng tìm chỗ để mà nôn, ruột gan lộn hết ra.



- Chị ơi, chị sao vậy? - Ân Ân thấy cô không khỏe chạy đến bên cạnh hỏi



Nhìn cô đang quằn quại đau khổ Lâm Hạo mặt không biến sắc, cất lên một câu mà có đánh chết cô cũng không dám tưởng tượng



- Cô ta uống nhiều quá bị say.



Chị Cầm tin lời anh nói là thật ra sức khuyên bảo cô một tràng



- Phương Ly lần sau em có vui cũng đừng có vui quá, con gái con lứa không nên uống nhiều như vậy, bây giờ bọn LƯU MANH đầy ra đó, cũng may là có thiếu gia TỐT BỤNG đưa em về đấy.



- Chị, em…ọe.



Chị Cầm chị có biết kẻ xấu nhất đang đứng trước mặt chị không???Anh ta cũng chính là lưu manh đấy.



Lâm Hạo chỉ dừng mắt trên người cô vài giây rồi nhanh chân bước vào nhà



"Để xem sau này cô còn dám xen vào chuyện người khác hay không?"