Em Là Nhà

Chương 11 :

Ngày đăng: 18:06 30/04/20


-"Nhớ chưa?"



-"Rồi!"



Thấy mặt hắn rạng ngời, rồi cười mỉm.



-"Tốt! Cô đánh răng rửa mặt, tôi xuống hấp lại bánh giò, à mà hôm qua còn không?"



Cái thể loại, tự nhiên như ruồi.



-"Cũng lâu lâu rồi, công nhận trí nhớ tôi tốt, cũng nhờ cái kính của anh, không thì chẳng nhận ra..."



Mình tự phục, hắn cười khẩy.



-"Hồi đó anh đâu có đeo kính..."



-"Có mà!"



Mình cãi.



-"Không!"



-"Có, rõ tôi còn muốn đập nát cái kính mà, anh nói người yêu tôi là thằng không ra gì, lúc đó rõ điên..."



Mình thấy hắn sửng sốt quay lại.



-"Nguyệt, đó là lần đầu chúng ta gặp nhau?"



-"Khi ấy anh cũng bảo vậy mà?"



-"Đó là anh thử em thôi, cứ ngỡ em sẽ nhận ra anh, cứ ngỡ em sẽ mừng, ai ngờ em suýt nổi đoá..."


Tim nhói, nơi đó, đau lắm.



Nước mắt tự nhiên chảy, chảy không ngừng...



Điện thoại reo, mình kệ, nhưng nó vẫn kêu, rất kiên nhẫn.



-"Nguyệt!"



-"Ừ..."



-"Tao nghe chuyện rồi, sao không kể?"



Là Mai, mình nấc lên, khổ sở.



-"Mày...mày...bận, mày bảo vệ đồ án thạc sĩ, tao sợ...tao sợ làm ảnh hưởng..."



-"Hâm à, đừng khóc nữa, tao thương, con ngu, bạn bè mà lại không nói với nhau, tao thì xong rồi!"



-"Mày có học lên tiến sĩ nữa không?"



-"Có, nhưng mà...nói chung dài dòng lắm, nói sau, cả con Vi nữa, thứ tư tao sẽ về tới, thăm thầy u tý đã, thứ năm hẹn chúng mày, ở quán mày nhé!"



Cúp máy, mình gọi cho Vi thông báo nhưng máy nó bận.



Quán vẫn mở, mình cũng chỉ xuống pha bột các loại bánh còn lại giao hết cho nhân viên, lên tầng ba nằm. Nói chung là giờ ngoài nằm dài ra, mình cũng chẳng thấy việc gì hứng thú hơn cả.



...



Rồi cũng tới cái ngày ấy, con Mai về nước. Lúc nghe nhân viên kêu, hai chị đang chờ sếp ở phòng Vip tầng 2, mình vui ghê gớm.



Mình đích thân chỉ nhân viên chuẩn bị những suất bánh ngon nhất, đồ uống mà hai đứa thích nhất rồi mới lên góp vui.



Lâu lắm rồi mà.



Lâu lắm rồi bộ ba mới tụ họp.



-"Mày định giấu con Nguyệt tới bao giờ?"



Mình nghe giọng nói quen thuộc của cái Mai, mừng rớt nước mắt, nhớ nó ghê, nhưng cũng hơi sững lại, chúng có chuyện gì giấu mình?



-"Mày biết tính con Nguyệt rồi đấy, nếu nó biết, một là nó chết, hai là tao chết, mày tưởng dễ dàng chắc?"