Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Chương 21 :
Ngày đăng: 17:23 19/04/20
Chị Linh ở bên ngoài phòng họp nhỏ kéo tiểu Chu, ánh mắt ra hiệu vào bên trong, "Đây là thế nào? Sao cả ba ngày nay đều ở phòng làm việc thế?"
Tiểu Chu thấp giọng nói:"Hình như cãi nhau với thầy Vu, mấy ngày nay cũng không thấy thầy Vu."
"Mấy ngày trước không phải rất tốt sao?" Chị Linh buông tiểu Chu ra, đẩy cửa phòng họp.
Kiều Tinh Tinh dựa vào ghế salon ngẩn người, nhìn qua thấy mặt ủ mày chau, chị Linh định nói tin tức tốt đã cho tinh thần cô phấn chấn lên.
"Tinh Tinh, hợp đồng bên đạo diễn Lý gửi tới, điều kiện khá tốt. Ngoài ra khi tin tức này được truyền đi, thù lao của các thông báo, phim truyền hình đều tăng lên."
Chị Linh báo một con số, vẻ mặt đắc ý.
Vẻ mặt của Kiều Tinh Tinh lại không thay đổi gì, chị Linh đưa tay vẫy trước mặt cô, Kiều Tinh Tinh ngẩng đầu lên nhìn chị, đột nhiên hỏi: "Em đáng giá với từng đó tiền sao?"
Chị Linh sửng sốt.
Kiều Tinh Tinh lại hỏi lần nữa: "Quay một bộ phim truyền hình nhiều nhất năm tháng, em đáng được từng đó tiền sao?"
"Sao lại không đáng giá, phim truyền hình của em cả đài truyền hình và trang web đều tranh, quảng cáo thương nghiệp tranh nhau tìm đến, đài truyền hình và trang web đều không thiếu tiền, sao lại không đáng giá? Vương Lưu cùng Nhạc Hiểu Hoa đều muốn nhanh tới những con số này."
"Em không phải so sánh với các cô ấy."
"Vậy em so với ai?"
Kiều Tinh Tinh không trả lời chị, một lúc sau, ánh mắt của cô rủ xuống, "Em nghĩ như vậy có phải là già mồm cãi láo?"
"Tuyệt đối không phải già mồm cãi láo." Chị Linh ngồi xuống bên cạnh cô, "Nói thật, chị cũng nghĩ tới vấn đề này. Nhưng thị trường hiện nay chính là như vậy, em không lấy thì có người khác lấy, em không kiếm số tiền này, em quay phim truyền hình vẫn bán được giá, có khác thì cuối cùng vẫn rơi vào trong túi nhà đầu tư. Cho nên em nghĩ chuyện này có phải vấn đề già mồm cãi láo/kiểu cách hay không, thật sự vô nghĩa."
"Hơn nữa, chị hỏi em, nếu như có người tìm em quay phim, trả em mấy chục triệu, em có nói em chỉ cần mấy triệu không?"
Kiều Tinh Tinh hé miệng, nói thật: "Không biết."
"Cho nên em nghĩ chuyện này làm gì chứ? Vấn đề này quá vĩ mô. Chúng ta quay phim thật tốt, không làm việc vô nghĩa, không phụ lòng tác phẩm và đầu tư của người ta, làm từ thiện thì cũng nói được làm được là tốt rồi."
Chị Linh nói một hơi, dò xét hỏi: "Em sao lại đột nhiên nghĩ những chuyện này? Thầy Vu đâu?"
Hàng mi Kiều Tinh Tinh khẽ động, không nói câu nào liền cầm điện thoại chơi game, chị Linh trong lòng mơ hồ hiểu ra, không nói gì nữa, nhìn cô chơi game một lúc liền đứng dậy rời đi.
Kiều Tinh Tinh đánh hai ván xếp hạng, lại cả người thất thần, mở tin nhắn ra. Ngón tay theo thói quen kéo xuống, mở ra một cái tên.
Hai câu kia mấy ngày nay cô đã nhìn nhiều lần.
"Thật xin lỗi."
Tin nhắn này ngày đó cô đã thấy ngay, nhưng vẫn không nghĩ trả lời cậu.
Sau đó đã là đêm khuya.
"Mình phải đi công tác một khoảng thời gian, chưa xác định được lúc nào trở về."
Tây An
Vu Đồ cởi xuống áo phòng tĩnh điện, từ trong tủ bảo hiểm lấy ra điện thoại di động của mình, ấn xuống một cái, quả nhiên là sập nguồn.
Ăn điểm tâm xong, cô xem điện ảnh một lúc, viết một ít ghi chú. Sau đó mở điện thoại, đang muốn chơi đơn, một khung mời bỗng nhiên nhảy ra.
Ngọc thố đảo dược( đến từ bạn tốt)
Chí tôn tinh diệu V
Mời ngài họp thành đội thi đấu. 5v5 Vương giả thung lũng.
Tay Kiều Tinh Tinh dừng lại, cô nhìn chăm chăm khung mời, hồi lâu không có phản ứng.
Một phút sau cái khung mời đó tự động biến mất, rất nhanh một lời mới lại xuất hiện, vẫn là Ngọc thỏ đảo dược mời cô tổ đội.
Lần này Kiều Tinh Tinh chọn đi vào.
Hai người ở một đội trong phòng, nhưng ai cũng không lên tiếng.
Một lát sau, Vu Đồ chọn bắt đầu.
Bọn họ đánh thông đến trưa, mỗi lần đáng xong, Vu Đồ liền gửi lời mời mới tới.
Cô một mực không lên tiếng, cậu cũng không nói chuyện.
Cô đánh Bách Lý Thủ Ước, cậu liền đánh hỗ trợ. Cô đánh hỗ trợ, cậu liền lấy xạ thủ. Cô chọn đường giữa, cậu liền chọn đi rừng, luôn luôn tới trung lộ giúp cô bắt người. Có một ván cô giận dỗi chọn tướng Na Khả Lộ Lộ mình chơi rất kém, cậu liền chọn Quan Vũ, một đường theo cô đi GANK khắp nơi.
5 trận thắng liên tiếp, 6 trận thắng liên tiếp, 7 trận thắng liên tiếp...
Thời điểm 10 trận thắng liên tiếp, Kiều Tinh Tinh bỏ điện thoại xuống, đột nhiên cảm thấy bực mình. Không phải nói không cùng cô đấu đôi sao? Bây giờ tính là thế nào?
Chuông cửa vang lên.
Kiều Tinh Tinh có chút phiền não đi tới mở cửa.
"Tinh Tinh, Tinh Tinh." Cửa vừa mở ra, tiểu Chu thở hổn hển nói, "sao thầy Vu lại ở dưới lầu, chị không cho thầy ấy lên lầu à? Em nghĩ mà cũng không dám chào hỏi.
Kiều Tinh Tinh sửng sốt.
Mấy giây sau, cô liền cầm điện thoại chạy xuống, không đội nón cũng không che mặt, thậm chí còn không đổi dép.
Trong thang máy, trên màn hình điện thoại lại hiện ra khung mời thi đấu, trong lòng Kiều Tinh Tinh quay cuồng không rõ là tâm trạng như thế nào, chỉ cảm thấy thang máy trước kia chưa từng chậm như bây giờ.
Cô chạy ra khỏi thang máy, chạy tới đại sảnh, liền đứng lại.
Bên ngoài đại sảnh, băng ghế dài dưới cây ngô đồng, có một người ngồi ở đó, đang cúi đầu nghiêm túc nhìn điện thoại.
Giống như nhận ra được cô tiến đến, người nọ ngẩng đầu nhìn về phía cô, anh mắt có chút mệt mỏi, lại ôn nhu hỏi cô: "Vẫn còn giận sao?"
- ---------
Ye: #3232 từ, chương 20 đôi trẻ mới tỏ lòng nhau, tung bông tung bông....
- ---------