Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh

Chương 46 :

Ngày đăng: 17:23 19/04/20


Trên bản đồ chỉ dẫn, con đường từ Sân bay Hồng Kiều đi Lục Gia Chủy đã biến thành màu đỏ sẫm.



Đại Mao buông máy quay, có chút nôn nóng: "Người chen thành như vậy, còn tắc hơn Bắc Kinh."



"Đụng phải cao điểm tối thứ sáu." Tài xế tiểu Lan hạ kính xe xuống đốt điếu thuốc, "Chớ có bị cắt đuôi là được, xem ra họ muốn đi nhà Kiều Tinh Tinh, ở Lục Gia Chủy!"



"Chắc chắn, Kiều Tinh Tinh ngày mai có một hoạt động. Tuyệt, cũng đúng dịp, không có tóm được mục tiêu, tóm được Kiều Tinh Tinh, mùng 1/4 thả ra tin tức, có thể 3 ngày lên hotsearch."



"Người đàn ông này là bạn trai cô ấy?" A Đậu từ sáp lên.



"Chắc vậy, lớn lên thật đẹp trai, khẳng định không phải nhân viên thông thường. Trong còn có vẻ có tiền, chạy xe thương vụ, hmm, những nữ minh tinh này."



Tắc tầm 10 phút, ô tô mới chậm rãi chạy tiếp, tiểu Lan đi theo bỗng nhiên nói: "Không đúng, sao lại xuống đường cao tốc vành đai ngoài Thượng Hải, đây không phải đi Lục Gia Chủy đâu!"



"Mặc kệ anh ta đi đâu, đuổi kịp đuổi kịp."



Chiếc xe mục tiêu lái vào khu tiểu khu cũ bên ngoài đường cao tốc, nhóm phóng viên 3 người cũng ngơ.



"Gì đây... trong tiểu khu, tuyệt đối không phải nhà của Kiều Tinh Tinh, là nhà người đàn ông?"



"Nhìn cũng không giống mà, đây cũng bên ở vành đai ngoài rồi, anh ta chạy Mercedes-Benz đấy."



A Đậu xì một tiếng khinh miệt, "Tôi vừa muốn nói, xe này hình như của Kiều Tinh Tinh, gặp qua mấy lần. Đừng có lề mề nữa, quay đi, chờ bọn họ vừa xuống xe thì tìm xem họ ở chỗ nào, xem xem có thể tìm chỗ quay bên trong nhà."



Kết quả xe hơi phía trước dừng lại đã lâu đều không có động tĩnh, hình ảnh bên trong camera đứng im.



Lúc này 3 người cũng nhau hút thuốc lá, "Đang làm gì trong xe nhỉ?"



"Cậu nói xem làm gì đi, cứ bị cây che, chúng ta còn không quay được."



Nhóm thanh niên độc thân rất phiền não.



A Đậu nói, "Tôi xuống xe trước đánh giá địa hình."



Cuối cùng, sau thời gian một điếu thuốc, Kiều Tinh Tinh đeo khẩu trang xuống xe, bước chân nhảy nhót, người đàn ông cao lớn cầm túi xách của cô theo sau.



Đại Mao làm một papazazi rất hài lòng, vừa quay chụp vừa bình luận: "Người anh em này thật cao, cảm giác cao hơn 1m85, sườn mặt rất đẹp, mũi cao, vị chân dài này, là người mới?"



Tiếu Lan có ý kiến khác: "Tôi thấy không giống, người trong giới giải trí sao lại ở đây? Cực kỳ bất tiện, thuê thì cũng cần thuê ở Tân Thiên Địa đường Hoài Hải gì đó..."



Anh ta vừa nói vừa gọi điện thoại cho A Đậu, "Bọn họ xuống xe."



Rất nhanh A Đậu đã gửi số nhà qua, cậu ta dù sao cũng có cách, giả trang người đưa nước đưa đồ ăn nhanh là có thể theo vào bên trong thang máy, là có thể biết được ở lầu mấy. Tiểu Lan nhìn tin tức, rất vừa lòng, "Ở lầu 3, dễ chụp."



Tiểu khu cũ này khoảng cách rất gần, lại càng dễ chụp, bọn họ rất nhanh liền tìm được vị trí tốt ở hành lang đối diện. Đáng tiếc người ta đều kéo rèm cửa, chỉ có rèm cửa phòng khách để lại một khe hở, chỉ có thể nhìn thấy ti vi tường.



Làm phóng viên sợ gì kéo rèm cửa, ba người cũng không nôn nóng, quay ra xoi mói nhà ở nhà người ta, "Khu vực bên này không được rồi! Người anh em này dường như không giàu có?"



"Rèm cửa đều kéo rồi, hôm nay chúng ta có khi không chụp được gì?"



"Chờ thôi, tạm thời có hình ảnh cùng nhau xuống xe vào trong nhà cũng đủ rồi, chờ lúc nữa xem có thể chụp được cùng nhau từ trong hành lang ra."


Vu Đồ nghe lời phải, "Về sau sẽ chú ý."



"Chúng tôi cũng sẽ giáo dục bọn họ, để bọn họ biết đúng mực, cửa đơn vị bảo mật có thể càn rỡ quay chụp hay sao?"



Hai vị điều tra viên kiểm tra hoàn tất xong liền đi, tiễn bọn họ ra cửa, vừa vào đóng cửa, trong phòng liền lâm vào tĩnh lặng.



Viện sĩ Trương uống mấy ngụm trà, bưng chén đứng lên, "Ta đi làm việc trước."



Sau đó ông cụ liền ngâm nga bài hát nhanh chóng đi mất.



Viện trưởng Hồ trầm mặc hồi lâu mới nói: "Đây là chuyện tốt, nhưng vẫn nên khiêm tốn, không cần quá khoa trương, đương nhiên, đây là chuyện thuận theo tự nhiên, cũng không cần cố gắng giấu diếm."



Vu Đồ gật đầu: "Em hiểu."



Viện trưởng Hồ: "Được rồi, đi làm việc đi!"



Vu Đồ đóng cửa rời khỏi, còn chưa đi xa, mở hồ cũng nghe được trong phòng làm việc trưởng Hồ ngâm nga bài hát, còn giống bài của Viện sĩ Trương....



Lúc Kiều Tinh Tinh nhận được điện thoại của Vu Đồ, vừa văn chị Linh tới thăm ban.



Cúp điện thoại, biểu tình của Kiều Tinh Tinh rất... khó có thể mô tả.



Chị Linh huơ huơ tay trước mặt cô, "Sao thế?"



Kiều Tinh Tinh nói: "Tuần trước trở về Thượng Hải, không phải đường đi Lục Gia Chủy quá tắc, Vu Đồ đưa em đến nhà anh ấy chơi sao, sau đó lười đi qua đi lại, liền ở luôn nhà anh ấy."



Chị Linh: "Ồ."



Thờ ơ.



Kiều Tinh Tinh: "Trên đường thầy Vu đã nói cảm giác có người theo dõi, em nói không sao cả, bị chụp cũng không sao."



Chị Linh vỗ tay, còn có chút hưng phấn: "Thực sự bị chụp? Cho các ngươi lộ liễu trắng trợn, chúng ta đây muốn thế nào? Bị bạo thì thừa nhận sao? Vẫn là thừa nhận hay không thừa nhận?



"Cũng sẽ không bạo đi?" Kiều Tinh Tinh biểu tình càng thêm khó miêu tả.



"A? Vì sao chứ?"



"Bọn họ bị coi là gián điệp mà bắt giữ."



Một tuần sau, chị Linh nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ, đối phương trong điện thoại cảm động đến rơi nước mắt, "Cảm tạ bạn trai của cô Kiều giúp chúng tôi làm sáng tỏ, chuyện này dừng ở đây, chúng tôi tuyệt đối không bùng nổ tin tức, về sau tuyệt đối không quay chụp."



Chị Linh nín cười ứng phó, đợi đến lúc cúp điện thoại, cũng không nhịn được nữa, ghé vào bàn cười ha hả.



Sau cũng không biết truyền đỉ ra sao, trong giới phóng viên, bạn trai Kiều Tinh Tinh biến thành Tiên sinh thần bí không thể chụp. Còn có người nào chưa biết? Người của phóng viên xx đi chụp, đều bị Cục An ninh bắt vào nha!



- -------



Editor: nghỉ hè dài quá, gia đình cũng ghét bỏ mình ở nhà quá nhiều rồi!



- ---------