Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh

Chương 52 :

Ngày đăng: 17:23 19/04/20


Cuộc sống trạch nữ của Kiều Tinh Tinh cứ như vậy liền bắt đầu rồi.



Ngày đầu tiên, tích cực sinh hoạt, làm việc nhà, cắm hoa, vận động, pha trà, đọc sách dưới ánh mặt trời (trọng điểm: Bôi kem chống nắng), nghiên cứu sách dạy nấu ăn, cảm giác tâm hồn đã thăng hoa. Nét bút hỏng duy nhất là cùng người nào đó làm một bữa cơm tối cực kỳ khó ăn.



Ngày thứ hai, tích cực sinh hoạt như trước, đổi một quyển sách dạy nấu cảm thấy đáng tin hơn, nhưng vẫn như cũ, cùng người nào đó làm một bữa tối cực kì khó ăn.



Ngày thứ ba, đổi một quyển sách dạy nấu ăn nữa, dù sao cũng mua rất nhiều nha ╮(╯▽╰)╭



Ngày thứ tư, bị đả kích, không muốn tích cực sinh hoạt nữa, nghịch điện thoại, ngủ, chơi game... Buổi tối ăn mì...



Ngày thứ năm, thầy Vu lại tăng ca, có phải muốn trốn tránh hiện thực không?... Lúc về mang theo bánh vòng của nhà ăn bọn họ, ngon!



Ngày thứ sáu: Đi nhà Quan Tại kiếm cơm, thu hoạch được một số kỹ xảo nấu ăn nhỏ từ chỗ Quan phu nhân, thu hoạch được hứa hẹn chỉ đạo từ xa của Quan phu nhân.



Ngày thứ sáu, rốt cục thì miễn cưỡng ăn được! Đi xem phim điện ảnh chúc mừng chuyện này.



Ngày thứ bảy, những đồ đặt trên mạng như gối ôm, dép lông, thảm trải sàn, khăn trải bàn, bộ đồ ăn, chén trà... đều tới, chỉ số mềm mại đáng yêu trong nhà thầy Vu tăng đến 100%.



Ngày thứ tám, cân điện tử mua trên Taobao cũng tới rồi...??? Sao vẫn mập như vậy?



"Khống chế cân nặng nhé, nếu không chú ý, ở nhà hai tháng em có lẽ mập thêm 10 cân." Chị Linh ở trong điện thoại tận tình khuyên bảo.



"Không thể, thầy Vu thật sự không có thiên phú nấu ăn, em ăn không thể mập, lòng tự tin cao ngất của anh ấy đã bị đánh tan tác rồi chị biết không? Em đây là béo giả, là hôm qua đi nhà đồng nghiệp của anh ấy báo thù lỡ ăn hơi nhiều còn chưa kịp tiêu hóa." Kiều Tinh Tinh thề son sắt đảm bảo.



Có quỷ ấy mà ngày hôm trước ăn nhiều quá còn chưa kịp tiêu hóa, chị Linh mặc kệ cô, nhớ tới hỏi: "Em đi nhà đồng nghiệp của cậu ta? Đồng nghiệp của cậu ta biết hai người yêu đương?"



"Biết nha, trước đi thăm bệnh mấy lần còn gì, em đã nói với chị rồi."



"A nhớ ra rồi, chính là thực phẩm điều dưỡng em bảo chị mang về từ HongKong ấy hả, đồng nghiệp khác biết không?"



"Có lẽ không biết, em cũng không hỏi anh ấy, ảnh cũng chẳng thể chủ động nói ra?"



Chị Linh cười hai tiếng "hắc hắc", "Chị nghĩ tới một topic, lần trước quên chưa gửi cho em xem."



Ngay sau đó chị liền gửi qua weixin, Kiều Tinh Tinh mở ra.



Tiêu đề: Anh họ tôi làm việc tại Hàng không vũ trụ Thượng Hải*, tôi liền nhiều chuyện một lần, vào xem sẽ hiểu.



Nội dung: Anh họ lầu chủ tốt nghiệp Đại học Công nghiệp Cáp Nhĩ Tân, sau đó làm việc ở Hàng không vũ trụ Thượng Hải, lầu chủ đi Thượng Hải chơi, anh họ vừa lúc rảnh rỗi liền mời đi ăn, đã lâu không gặp hơn nữa anh họ cũng ba mươi rồi, không có nhiều chủ đề nói chuyện, chuyện phiếm vài câu liền tự mình nghịch điện thoại đi động, sau đó tôi xem đến một tiểu hoa khác yêu đương, chợt nhớ tới KTT, bạn trai cô ấy không phải ở Viện nghiên cứu kỹ thuật hàng không vũ trụ Thượng Hải sao? Nhất thời kích động, liền hỏi anh ấy có nghe nói gì không. Kết quả anh họ giật mình, nói không thể nào, anh ấy hoàn toàn không biết, sau đó chủ topic liền cho anh họ xem ảnh chụp lén của người qua đường, anh họ nói có thể nhìn ra cái gì chứ, không phải rung thì đeo khẩu trang hoặc là bóng lưng, lầu chủ nhanh trí tìm một video tranh tài ở B trạm, anh họ hóa ra cũng biết! Nói đây không phải một người 80x trong viện sao! Thế nhưng anh họ không quen người ta, nhưng mà chúng ta cuối cùng cũng có chủ đề rồi, cảm tạ KTT!



*Viết tắt của "Viện nghiên cứu công nghệ hàng không vũ trụ Thượng Hải".



1L: Túm lấy lầu chủ, làm phiền nói rõ hơn các tình tiết, các người nói chuyện gì? Anh họ ngươi trước đó hoàn toàn không hay? Cho nên đơn vị bọn họ không có ai biết sao?



3L: Anh ấy thật sự không biết, nhưng mà đơn vị của bọn họ rất lớn, bên trong có rất nhiều viện nghiên cứu, bạn trai Kiều Tinh Tinh là 80x, anh họ tôi với anh ta không cùng một đơn vị. Còn nữa, anh họ tôi là trạch nam* ngành kỹ thuật, bình thường cũng không quan tâm đâu!



*trạch nam/nữ: Những người chỉ thích ở nhà, không muốn đi ra ngoài giao du, chơi bời.



9L: Từ bỏ, cứ nghĩ trong đơn vị đã sớm truyền khắp rồi cơ.



10L: Viện nghiên cứu hàng không vũ trụ rất nhiều người nhé lầu trên, bao nhiêu đơn vị, mấy vạn người, hơn nữa nếu không cùng một viện nghiên cứu chuyên nghiệp mà nói, không biết cũng rất là bình thường.




Tiểu Doãn là đồng nghiệp nữ duy nhất đang ngồi đây cười nói: "Cậu quên chính mình đi khắp nơi tố khổ à?"



Đại Mạnh lẩm bẩm: "Tôi cũng không nói với lão Quan."



Quan Tại nhịn không được nhổ nước bọt: "Sự thông minh của cậu có thể chia cho EQ một ít, không thể theo Vu Đồ học ít nhiều đi chứ?"



Đại Mạnh không phục chuyện này: "Lão Vu cũng không có EQ cao nhé, vừa rồi gọi điện thoại cậu ta còn trước mặt bạn gái nói bạn gái tôi yếu ớt cần ngồi phòng bao."



Quan Tại trước đó không biết vụ này, nghe vậy liền vô cùng thoải mái, hát đệm nói: "Thông cảm một chút đi, bạn gái cậu ta quả thực không thích hợp ngồi ở đại sảnh."



Đại Mạnh sửng sốt: "Vì sao chứ?"



Những người khác giống như nhớ ra điều gì đó, có điều suy nghĩ, " Lẽ nào..."



Đang nói, cửa phòng bao bị đẩy ra, thanh âm của người phục vụ có chút kích động vang lên: "Cô Kiều, đến phòng bao của mọi người rồi."



Người trong phòng bao trong nháy mắt đều nhìn về phía cửa, chỉ thấy Vu Đồ nắm tay một cô gái quen mắt xuất hiện ở cửa, nói với mọi người, "Thật ngại quá, chúng tôi đến muộn."



Cũng vừa lúc ăn cơm, tất cả mọi người đều vô cùng trấn tĩnh, tối đa phê bình Vu Đồ gạt mọi người và Đại Mạnh sau khi phản ứng còn mạnh bạo thêm vài món ăn. Toàn bộ quá trình Kiều Tinh không nói nhiều, chủ yếu vẫn là xoay quanh Quan Tại. Đến khi cơm nước xong xuôi rời khỏi, điện thoại Vu Đồ mới bắt đầu nổ.



Khi Kiều Tinh Tinh từ phòng tắm đi ra Vu Đồ vẫn đang trả lời tin nhắn. Kiều Tinh Tinh trực tiếp ngồi lên đùi anh, lấy điện thoại đi động.



Trong nhóm đã nói vài trăm tin nhắn, Đại Mạnh nói nhiều nhất, chính xác là vài giây một tin.



Đại Mạnh: Lão Vu, hai người là bạn học cấp ba, sẽ không yêu đương hơn chục năm đi?



Đại Mạnh: Tôi cảm thấy có thể, hôm nay ta phát hiện lão Vu là con người lòng dạ rất sâu.



Kiều Tinh Tinh buồn cười: "Anh xem một chút hình tượng của anh trong lòng đồng nghiệp, gọi anh là "kẻ lừa gạt"."



Nhìn lịch sử trò chuyện, cô liền nghĩ tới một khả năng, "Nếu như cấp 3 chúng ta đã ở bên nhau, hiện tại không biết sẽ ra sao?"



Vu Đồ còn chưa kịp trả lời, chính cô liền đổi ý: "Quên đi, vẫn nên đừng ở bên nhau. Nói không chừng em cũng sẽ không đi con đường hiện tại, khẳng định không xinh đẹp như hiện tại, cũng không có suy nghĩ như hiện tại, bỏ đi bỏ đi."



Vu Đồ: "..."



Kiều Tinh Tinh vô cùng tâm đắc chốt hạ, "Ai, tuy là chậm mười năm, thế nhưng anh lại có bạn gái xinh đẹp như vậy, có vui không? Có vừa lòng không?"



Toàn bộ quá trình không cướp được cơ hội lên tiếng Vu Đồ còn có thể nói gì, đương nhiên là dùng hành động thực tế để biểu thị hài lòng.



Lời Editor: lại phải than một câu, chương này dài quá! HN mưa rồi các bạn ạ, chào đón cơn bão đầu tháng 8.



Có một phần bổ sung mình thêm trong Văn án, giới thiệu khái quát về Viện nghiên cứu Công nghệ Hàng không Vũ trụ Thượng Hải ở Văn án, các bạn lội lại đọc để hiểu rõ nơi Vu Đồ làm việc nhé.



- ------



Cảm ơn mọi người đã ủng hộ bản dịch của mình!



- ---------