Eo Thon Nhỏ

Chương 59 :

Ngày đăng: 02:27 19/04/20


Editor: Trà Đá.



Sao lại có thể đáng yêu như vậy!



Đường Nhân bị bộ dáng đáng thương của Lục Trì làm cho tâm trí náo loạn, cô dùng hai tay ôm lấy mặt anh, nhỏ giọng hỏi: “Thật sự yêu tớ sao?”



Lục Trì ngoan ngoãn trả lời: “Yêu yêu yêu.”



Nói liên tiếp ba lần ngọt như đường.



Đường Nhân nhẹ nhàng hôn lên mặt anh một cái, từ tốn nói: “Tớ cũng cực kỳ cực kỳ cực kỳ yêu cậu.”



Lục Trì thích thú cười rộ lên, đuôi mắt khẽ nhếch.



Đường Nhân yêu cái bộ dáng này của anh quá, không nhịn được hôn anh thêm một cái nữa.



Hôm nay Lục Trì say rượu có vẻ khác với lần trước, chỉ có việc anh ngoan ngoãn nghe lời cô là giống y chang.



Triệu Như Băng ở một bên cũng không nghe thấy bọn họ đang nói gì.



Trong phòng rất ồn ào, mặc dù ở khoảng cách gần thì cũng phải hét to mới nghe thấy được.



Cô ta ném hạt dưa trong tay đi, bỏ qua phía bên bàn các bạn học đang tụ tập.



Một lúc sau, Lục Trì động đậy.



Anh giơ tay cầm lấy bàn tay cô đang ôm gò má anh, rồi nhẹ nhàng ngậm ngón tay cô vào miệng, đầu lưỡi mềm mại chạm phải đầu ngón tay, ướt át tê dại.



Đường Nhân gần như muốn rên lên, nhưng cuối cùng cô vẫn kiềm chế thu tay về.



Bên trong còn có những người khác, nếu để người khác thấy thì sau này không hay cho lắm.



Nghĩ đến điều này, cô ôm lấy mặt anh dặn dò: “Sau này chỉ khi nào có tớ ở bên cạnh mới được uống rượu thôi biết không?”



Lục Trì nhìn cô nửa ngày trời mới trả lời lại: “Được.”



Đường Nhân xoa xoa đầu anh, quyết định thưởng cho anh một cái, dùng nước rửa tay, sau đó đè ngón tay lên môi anh.



Lục Trì đưa đầu lưỡi ra, nhưng không liếm, tâm tình có vẻ không tốt.



Đường Nhân nhìn thấy bộ dáng này của anh thì lập tức xao động, cười rộ lên, an ủi: “Thôi tính sau đi, bây giờ về nhà nhé.”



“Ừ.” 



Chờ đến lúc tiệc tan, mọi người mới phát hiện ra Đường Nhân và Lục Trì đã biến mất.



“Đi toilet sao?”



“Về trước rồi, Đường Nhân trông có vẻ không khỏe.”



“Tớ có nhắn tin hỏi thì bọn họ nói về trước rồi.”



Ngày hai mươi ba tháng sáu.



Trời vừa sáng, Tưởng Thu Hoan và Đường Vưu Vi đã ngồi trước màn hình tivi nghe những chuyên gia phân tích về tin tức thi đại học năm nay.



Lúc Đường Nhân xuống nhà, thì đã thấy hai người ngồi trước tivi, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.




Lục Trì ngoan ngoãn gật đầu.



Thầy giám thị chuyển hướng sang Đường Nhân: “Nhất là em, Đường Nhân. Ở trong trường làm trò thì thầy không nói đến, nhưng lần này em đại diện cho toàn trường đó.”



Đường Nhân cười tủm tỉm gật đầu.



Rất nhanh sau đó, có một nam nữ phóng viên tiến vào, đi cùng còn có cả nhiếp ảnh gia và nhân viên đài truyền hình.



Nữ phóng viên vừa vào phòng thì hơi kinh ngạc nhìn hai học sinh xuất sắc ở trước mặt.



Đầu tiên, cô ta hỏi thầy giám thị: “Bạn Lục Trì và Đường Nhân bình thường ở trường cũng đạt thành tích xuất sắc ạ?”



Thầy giám thị tươi cười rất chuẩn mực: “Đúng vậy, hai em ấy luôn đạt thành tích nhất và nhì cả ba lần thi thử của tỉnh tổ chức, bình thường cũng rất hăng say học tập, đều có phương pháp riêng của mình. Có thể đạt được thành tích này cũng là điều rất hiển nhiên.”



Nghe thấy lời nói hoa mỹ của thầy giám thị mà Đường Nhân suýt nữa phụt cười.



Sau khi được hỏi mấy vấn đề, thầy giám thị dùng hết khả năng để hướng bọn họ như những học sinh ngoan, nhìn bộ dáng của phóng viên chắc cũng tin lời thầy ấy nói.



Đến lượt Lục Trì và cô được phỏng vấn thì toàn là những câu hỏi đơn giản hơn rất nhiều.



Trên thực tế Lục Trì rất ít nói, cho nên cũng trả lời những câu hỏi của phóng viên rất ngắn gọn, đến phóng viên còn cảm thấy bối rối.



Cuối cùng phải chuyển hướng sang Đường Nhân.



Đường Nhân nở một nụ cười xinh đẹp động lòng người: “Có thể đạt được thành tích tốt như vậy cũng nhờ Lục Trì phụ đạo cho em, đời học sinh của em may mắn nhất là được gặp cậu ấy.”



Lục Trì nghiêng đầu nhìn cô.



Sao nghe thấy có điểm gì đó là lạ? Phóng viên sinh lòng nghi ngờ, nhưng vẫn chuyên nghiệp nở nụ cười kết thúc bài phỏng vấn, được thầy giám thị tiễn ra tới cổng trường.



Tối hôm đó, đoạn phỏng vấn được phát trên đài truyền hình.



Hầu hết các học sinh đều bị ba mẹ ép buộc ngồi nghe làm cách nào đạt được thủ khoa, hy vọng con cái mình sau này cũng học hành tài năng như vậy.



Sau khi thấy Lục Trì và Đường Nhân xuất hiện, không ít người ngỡ ngàng.



Lục Trì không đeo mắt kính, khuôn mặt đẹp trai được bày ra, trên tivi nhìn càng tuấn tú hơn, cũng không kém so với những minh tinh đang nổi hiện nay, thậm chí còn đẹp trai hơn một bậc.



Đường Nhân ngồi bên cạnh anh cũng không kém cạnh, nhan sắc xinh đẹp, lúc cười lên mặt mày cong cong, đôi mắt sáng như sao.



Học sinh trường tư nhân Gia Thủy chứng kiến thấy thần thái tự nhiên của hai người, trai tài gái sắc, nhịn không được nhớ lại lần kiểm điểm trước toàn trường lần đó.



Thật sự vẫn còn khắc sâu trong ký ức mọi người.



Một vài người thi ở Nhất Trung đã từng thấy qua hai người họ thì lập tức bị tức nghẹn.



Đối mặt với những lời chỉ trích của người nhà như là “Nhìn người ta rồi xem lại bản thân mình xem.” Hay “Con nhà người ta vừa học giỏi lại xinh xắn.”



Ngẫm lại lúc thấy hai người bọn họ tình chàng ý thiếp ở bên ngoài phòng thi, còn tưởng rằng hai người chắc học tệ lắm đây, hiện tại kết quả lại là: Một thủ khoa một á khoa?



Có người còn dán mắt vào màn hình quan sát chăm chú, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.



Đang trong lúc phỏng vấn còn lén lút khều ngón tay nhau.



Thật sự là quá to gan!