Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 222 : Vợ người ta (2)

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Ngón tay Cố Dư Sinh không ngừng vuốt ve điện thoại di động, qua một lúc lâu hắn mới cất đi, sau đó nghiêng đầu nhìn những hạt mưa không ngừng rơi ngoài cửa sổ, suy tính cái gì một hồi lâu, cuối cùng giơ tay lên gọi thư ký Trương đang đứng bên cạnh mình nói nhỏ vào tai cô.



“Bây giờ sao?” Thư ký Trương không tin nghiêng đầu nhìn Cố Dư Sinh, còn cho rằng mình nghe lầm.



“Ừ” Cố Dư Sinh đáp lại một tiếng.



Thư ký Trương lúc này mới vội vàng lấy điện thoại di động ra bắt đầu bận bịu làm theo chỉ thị của hắn, qua khoảng năm phút đồng hồ, thư ký Trương quay đầu nói với Cố Dư Sinh: “Cố tổng, tôi đã sắp xếp xe cộ xong xuôi, vé xe lửa cũng đã mua rồi, khởi hành lúc một giờ bốn mươi phút, anh sẽ đến Paris lúc ba giờ bốn mươi phút.



Cũng là mười một giờ bốn mươi phút giờ Bắc Kinh, trước khi kết thúc sinh nhật của cô hai mươi phút.



Chắc là kịp…



Trong đầu Cố Dư Sinh tính thời gian một lần, liền nhấc áo khoác treo ở sau ghế dựa, dùng tiếng Anh nói tạm biệt những người ở đây rồi để thư ký Trương thay mình chủ trì buổi họp buổi chiều, hắn một mình rời khỏi phòng ăn.



Xe thư ký Trương gọi đã đợi ở trước cửa khách sạn.


Ném tiền qua cửa sổ như vầy quả thật không tốt, chỉ có những người nhà quê mới trúng số mới có thể làm những chuyện rẻ tiền như thế này.



Phải biết quà là thể hiện tâm ý trong lòng, Cố Dư Sinh liền nghiêm túc đi dạo cửa hàng một vòng, tỉ mỉ chọn một sợi dây chuyền ưng ý nhất, sau đó lúc tình tiền mới phát hiện ra thì ra giá của sợi dây chuyền đó cũng là con số mắc nhất trong cửa hàng.



-



CSK truyền hình trực tiếp hai tiếng đồng hồ, sau khi kết thúc, Tần Chỉ Ái và Chu Tịnh đi nghỉ ngơi nửa tiếng, sau đó có một hoạt động thương mại phải tham gia, đến khi hoàn tất mọi chuyện sẽ là bốn giờ chiều.



Ngày hôm qua ngoại trừ có một buổi dạ tiệc phải tham dự ở ngoài, Tần Chỉ Ái không còn hoạt động nào khác.



Cách giờ ăn cơm tối bốn tiếng đồng hồ, Chu Tịnh có một số việc bận, mà địa điểm tổ chức hoạt động rất gần khách sạn cô ở, khoảng năm trăm mét, Tần Chỉ Ái nghĩ đến điện thoại di động của mình đã hết pin, đồ sạc cũng không mang theo, liền chào hỏi Chu Tịnh rồi nói cho cô ấy biết cô sẽ ngồi chờ Chu Tịnh trong khách sạn, sau đó đi trước.



Tần Chỉ Ái đi được bảy tám phút đã đến khách sạn.



Nhìn qua cửa xoay tròn trước cổng khách sạn, cô liền nhìn thấy người mà đáng lý ra cô sẽ không nhìn thấy nhất.



Cố Dư Sinh.