Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 530 : Chờ ngày người quay về(20)

Ngày đăng: 17:50 30/04/20


Bước hai bước vào trong phòng tắm, Tần Chỉ Ái liền thấy Cố Dư Sinh đang nằm ở trong bồn tắm, hơi hơi nghiêng đầu, nhắm mắt lại, như đã ngủ thiếp đi.



Tần Chỉ Ái chần chờ một giây, mới nhấc chân đi tới trước bồn tắm.



Hắn tắm rửa tinh dầu, xung quanh bồn tắm lớn hương thơm vô cùng nồng.



Trong bồn tắm lớn xà bông bọt trắng, tràn đầy xung quanh, còn có một ít dính ở trên mặt và tóc hắn.



Trong phòng tắm mở ấm đèn, ngọn đèn nhu hòa, chiếu lên hai gò má ướt át của hắn, khiến cho da thịt vốn trắng nõn tinh tế, lại càng tôn lên hoàn hảo không tỳ vết, trên lông mi đen dày, còn ẩn ẩn vài giọt nước, khiến cho vẻ ngoài hoàn mỹ nay lại càng thêm kinh tâm động phách.



Tần Chỉ Ái nhìn đến ngây ngốc, mới nhẹ nhàng lên tiếng: "Cố tổng? Cố tổng?"



Đáp lại cô là một mảnh an tĩnh.



Nước ấm đều đã lạnh, nằm ngủ như vậy, khẳng định sẽ bị bệnh, mà cô lại không có sức lực lớn như vậy, có thể kéo hắn từ trong bồn tắm ra... Tần Chỉ Ái đành phải ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng vỗ cánh tay Cố Dư Sinh: "Cố tổng? Cố tổng?



Nhìn hắn vẫn không phản ứng, lực đạo trên tay cô không nhịn được tăng thêm một ít.
Hắn không nhúc nhích, cũng không nói chuyện, vẫn duy trì dáng vẻ đó như cũ, bình tĩnh đối mắt cô.



Đáy mắt tối đen thâm thúy kia, dần dần như có ánh sáng, càng lúc càng sáng rực rỡ, cho đến cuối cùng, như đã hội tụ tất cả ánh đèn và tinh quang, vô cùng chói mắt.



Tần Chỉ Ái không rõ vì sao Cố Dư Sinh lại dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, cô thoáng mở miệng, mới vừa gọi một câu "Cố tổng", cả đêm, từ lúc cô đi vào biệt thự của hắn, đến bây giờ, hắn cũng chưa nói gì, nay lại đột nhiên lên tiếng: "Em rốt cục cũng đã trở lại..."



Cái gì mà em rốt cục cũng đã trở lại?



Tần Chỉ Ái khó hiểu nhíu nhíu mày, sau đó, cô liền nhìn thấy tình cảm dưới đáy mắt của Cố Dư Sinh, có chút phức tạp, vui sướng, cảm động, kích động.



Chưa từng từ trên người hắn, có thể nhìn thấy ánh mắt  phức tạp như vậy cô, lập tức ngây người.



Hắn chậm rãi từ trong bồn tắm ngồi dậy, vươn lên bàn tay ướt sũng, duỗi về phía mặt cô, đến cách hai gò má cô, chỉ cách một tấc khi đó, hắn lại ngừng lại.



Hắn như đang sợ hãi chuyện gì đó, đầu ngón tay run rẩy nhiều lần, cũng chưa hề vươn ra phía trước một tấc nào.



Hắn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, như  hạ quyết tâm, cắn chặt hàm răng, rốt cục cũng đưa ngón tay chạm vào mặt cô.



Xúc giác ẩm ướt, khiến Tần Chỉ Ái hồi thần.



Cô còn chua kịp phản ứng, thì Cố Dư Sinh nhìn cô, lại đột nhiên đưa tay che khóe môi, nở nụ cười: "Thật sự là em đã trở về rồi..."