Father (Phụ)

Chương 64 : Sixty-fourth child

Ngày đăng: 07:00 19/04/20


“Turtle Dove, chuẩn bị chưa?”



“Vâng, thưa mẫu thượng, Turtle Dove đã chuẩn bị xong!”



Ánh mắt Lanna dao động một lúc, cuối cùng vẫn cắn môi mở miệng. “Bắt… Bắt cậu ta về đây, bắt Asmodeus về cho ta!”



Cặp song sinh xinh xắn nhìn thẳng mẫu thân họ, thiếu niên mang miếng bịt mắt bên phải nghiêng nghiêng đầu. “Mẫu thượng, Turtle và hắn không có gì khác nhau!”



“Nói như vậy…” Thiếu niên mang miếng bịt mắt bên trái chớp chớp mắt mê muội. “Mẫu thượng vẫn muốn hắn sao?”



“… Không sai! Ta muốn Asmodeus, ta muốn cậu ấy trở thành của ta!”



“Mẫu thượng muốn Asmodeus!” Dove nói.



Turtle tiếp lời. “Vậy đi cướp Asmodeus về thôi!”



“Đây là khát khao của mẫu thượng!” Turtle và Dove đồng thời cong mắt lên, động tác y khuôn giống như một người đang soi gương, ngay cả độ cong mà khóe mắt kéo lên cũng không chút khác biệt. “Mẫu thượng, nói cho ta biết người còn muốn cái gì, ta sẽ mang chúng tới, dâng lên cho mẫu thượng!” Giọng nói trong trẻo trùng khít như một, chen lẫn mê hoặc mơ hồ, nụ cười không khác một phân của cặp song sinh mơ hồ loáng thoáng nhuộm lên một chút yêu dị. “Tất cả mọi thứ đều thuộc về mẫu thượng, cho nên thưa mẫu thượng, muốn nhiều chút nữa đi!”



Trong ánh mắt Lanna mang một chút sương mù, nàng cười hài lòng mà trắng trợn, thì thào tự nói. “Ta muốn cả thế giới này… Tức khắc… Tức khắc cả thế giới này sẽ chính là của ta!”



Thiếu niên tóc lam dường như hài lòng vì tham vọng của người phụ nữ, họ dịu dàng thậm chí có thể nói là yêu chiều nhìn mẫu thân bọn họ, giọng nói mềm dịu. “Đúng thế, thưa mẫu thượng, cả thế giới này đều là của người!”



Lanna thở phào thỏa mãn, nàng phất phất tay, để Turtle Dove rời đi, một khắc trước khi cặp song sinh rời khỏi, Lanna lại đột ngột nhớ tới một việc.



“Đúng rồi, cái ——” Tiếng người phụ nữ dường như ép ra từ hàm răng. “… Gã đó, thế nào?”



Turtle và Dove đồng thời quay đầu lại, mắt tím lấp lánh.



“Phụ thượng ngài ấy…”
Thiếu niên tóc lam trên mặt nước kéo nhẹ, bóng dưới nước liền được y kéo ra. Thiếu niên mảnh khảnh ôm “cái bóng” của mình, hai khuôn mặt giống hệt nhau ngẩng lên, hai con mắt một trái một phải cong lên như trăng lưỡi liềm, tựa như đang tuyên bố phán xét cuối cùng với người nào đó.



«Đánh tan hết toàn bộ thường thức và đạo đức



Chỉ cần trừng phạt chúng ta thôi là đủ!»



Lust nhìn hai thiếu niên tựa như nhân bản vô tính kia, trong mắt hiện lên kinh ngạc.



[.] Lust vô thức bước về trước một bước. Mà lúc này, cả hội trường đột ngột phát sinh hiện tượng lạ.



Lúc đầu, một người trên khán phòng bỗng nhiên ôm mặt bắt đầu gầm rú, tiếng rống thê lương tràn ngập đau đớn kia giống dã thú nhiều hơn con người, có thể thấy rõ da hắn bị phá rách và phân giải như giấy bị lửa liếm lên, lộ ra màu đỏ tươi, màu đỏ máu thịt trơn bóng. Rất nhanh, người nọ toàn thân trên dưới chỉ còn lại màu đỏ —— màu đỏ máu thịt —— quái vật đã không còn hình dạng con người phì phò, bắt đầu tấn công đồng loại cũ của nó.



Hội trường đã bắt đầu tràn ngập đủ loại kêu la và hét to sợ hãi, phảng phất như một đốm lửa bắt đầu cháy lan trên đồng cỏ, nhân loại trong hội trường cũng hoặc nhanh hoặc chậm bắt đầu xuất hiện dị biến, vô số quái vật màu đỏ bắt đầu la rống, nhân loại may mắn còn tồn tại phát ra tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng, máu thịt bay tán loạn, mùi máu tanh nồng nặc phảng phất như nhuộm cả không khí thành huyết sắc. Trong cảnh tượng như địa ngục này, Turtle và Dove vẫn ngọt ngào ca hát.



“À, bắt đầu rồi!” Lanna ngồi trong phòng quan sát, thu hết tất cả vào mắt thông qua camera trên hội trường, nàng vui vẻ cầm rượu đỏ nhấp một ngụm, màu đỏ tối của rượu ánh lên đôi môi người phụ nữ, khiến nó lại càng đỏ tươi. “Đây là một kỷ nguyên mới!”



Trên màn hình khổng lồ đối diện Lanna, ngoại trừ hình ảnh hội trường hội đấu giá sao Norton, còn có những cửa sổ to to nhỏ nhỏ khác, mỗi cửa sổ hiện rõ tình trạng ở một hành tinh, toàn bộ đều là cảnh tượng địa ngục tương tự như nhau.



“Bắt đầu từ hôm nay, nhân loại rốt cuộc cũng bước lên con đường tiến hóa cuối cùng!” Hình chiếu Selim đứng phía sau Lanna, lão già đầu béo say mê lắc trái lắc phải. “Lịch sử sẽ vĩnh viễn ghi lại tên ta! Còn Emerson, đó là ai? À, hình như là một cái tên ốc sên.”



“Emerson, nhìn cho kỹ vào, nhìn cho kỹ vào!” Selim phát ra tiếng cười khằng khặc. “Thế giới sẽ chứng minh, ta mới là đúng đắn! Ta mới là người tới gần chân lý nhất!”



Lanna không để ý tới tiếng cười quái dị của lão, nàng thoải mái dựa vào ghế da mềm mại, thưởng thức buổi biểu diễn của các con mình —— buổi biểu diễn lấy địa ngục làm phông nền đó.



Lust quét mắt xuống hội trường đã biến thành địa ngục, những hình người màu đỏ bò lúc nhúc cắn xé khắp nơi nhét đầy tầm mắt Lust, y xoa xoa đầu lông mày, thở dài một tiếng ra vẻ bất đắc dĩ. “Những [] bên ngoài kia, là kiệt tác của các ngươi sao?”



Thanh niên tóc bạc quay đầu lại, liếc mấy người không biết xông vào phòng từ lúc nào kia, con mắt hẹp dài hơi nhếch lên, trong con ngươi màu lam băng lưu chuyển ánh sáng u tối khó hiểu.