Gả Cho Chàng Nam Phụ Này

Chương 22 : Chu Thừa Vũ không khỏi vỗ trán, con đường dạy vợ, dường như cách chàng rất xa

Ngày đăng: 14:41 30/04/20


Sau khi trở về nhị phòng, Tô thị nhớ tới mới lời Hồ Ngọc Nhu nói, rốt cuộc tức chịu không được khóc lên.



Tới lúc ăn tối tối, Khổng ma ma nhận hộp thức ăn từ tay tiểu nha hoàn, mới bước vào cửa đã thấy.



“Phu nhân, người làm sao thế?” Bà đặt hộp thức ăn lên bàn, tức khắc lo lắng bước nhanh tới cạnh Tô thị.



Trong lòng Tô thị cực kì uất ức, thấy Khổng ma ma là người gần gũi nhất của nàng. Nghe bà lên tiếng hỏi, nàng không kìm được nữa, nhào vào lòng Khổng ma ma khóc òa thành tiếng hu hu.



Khổng ma ma tỉ mỉ xem xét, đoán chừng có lẽ là vì chuyện Chu Thừa Vũ và Hồ Ngọc Nhu sắp có con nên đau khổ. Rồi bà nhỏ giọng khuyên nhủ: "Phu nhân bớt đau lòng, người vẫn còn trẻ mà. Tháng sau đến lễ Trung Thu rồi, không phải nhị lão gia bảo sẽ về trước lễ trung thu sao? Tới lúc đó, người giữ lão gia ở lại phòng mấy ngày, không chừng có tin vui mấy hồi. "



Mặc dù thời gian tướng công ở nhà không nhiều, nhưng sáu năm cộng lại con số không hề ít. Ba năm đầu còn chưa có Tú Thanh, ba năm sau có Tú Thanh rồi thì nàng càng chiếm tướng công ở phòng hơn. Nhưng ông trời thật bất công, sáu năm rồi, một động tĩnh nàng cũng không hề có. Trái lại ả Tú Thanh kia, khi ấy chỉ một lần với lão gia, liền có tiểu Chiêu. Ngay cả năm ngoái với lão gia chỉ một đêm, liền hoài thai, may mà nó không ra đời.



Tô thị lắc đầu, giọng nghẹn ngào: "không phải chuyện này, là, là lòng ta không thoải mái!"



không phải chuyện này, còn chuyện gì nữa có thể khiến phu nhân để tâm không thoải mái chứ?



Khổng ma ma thử Tô thị: "Là đại phu nhân không hiểu chuyện, nói bậy?"



Tô thị ngưng khóc, ngẩng đầu nhìn Khổng ma ma.



"Chỉ có ma ma bà tốt bụng, Hồ Ngọc Nhu kia, nàng ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện chỗ nào chứ, nàng ta rõ ràng là......", nhớ tới lời Hồ Ngọc Nhu, ngực của của nàng như bị ai khoét thịt ra cực kỳ đau đớn, "Ta rõ ràng là muốn tốt cho nàng ta, chỉ nghe theo mẹ chồng phân phó, vậy mà nàng ta, nàng ta từng câu từng chữ chỉ trích ta vào của hơn sáu năm mà không có sinh đẻ,...... ma ma à, ta khôngmuốn sống nữa!"



So với Hồ Ngọc Nhu, Khổng ma ma tự nhiên tin tưởng tiểu thư nhà mình, tức khắc mặt mũi bà tràn ngập lửa giận.




Có điều, giờ khắc này Tô thị hối hận xanh cả ruột.



Nàng sớm đã nghĩ ra cách đối phó ả nữ nhân đó, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện. Nếu lỡ hai người đó trở mặt thật, đại bá không trở lại phòng phủ, chuyện của Tú Vân thì dù muốn cũng không có cách nào thực hiện!



Đúng là bị ả ta chọc tức cho đầu óc lú lẫn!



Có điều Tô thị nghĩ sai rồi, nàng căn bản không hiểu Chu Thừa Vũ. Tính cách Chu Thừa Vũ đâu phải dạng nghe gió là mưa. Trong lòng chàng, tuy Tô thị là người nhà, chàng đương nhiên sẽ nghiêng về Tô thị. Thế nhưng Hồ Ngọc Nhu là người cùng chàng đi qua nửa đời còn lại, ngoại trừ những chuyện quan trọng tới mức không thể tha thứ, bằng không thì chàng xem như chuyện thường tình.



Thậm chí nhờ chuyện này cho chàng có lý do về hậu viện ăn cơm, làm chàng rất ư thích ý. Dẫu sao Khổng ma ma có câu nói đúng, tuổi tác Hồ Ngọc Nhu còn hơi nhỏ, thuở ấu thơ mẹ ruột lại chết sớm, ăn nói còn chưa khéo léo là chuyện có thể hiểu, chàng từ từ dạy là được.



Hồ Ngọc Nhu thấy chàng về ăn tối thì bất ngờ ghê. Chẳng phải lúc nãy Tú Hương bẩm qua, đại lão gia chưa về, có nghĩa là chàng sẽ ăn cơm bên ngoài đấy sao.



Lòng thì bất ngờ, mặt thì như thường chạy lại đón lấy áo ngoài treo lên giá.



Chu Thừa Vũ cúi đầu nhìn nàng, thấy vẻ mặt nàng chẳng nửa vẻ ưu tư cãi nhau với Tô thị cả. Nhất thời lâm vào trầm tư, là nàng chôn giấu sâu trong lòng không hiện ra, hay nàng căn bản vô tâm không nhận ra Tô thị không vui chút nào?



Chàng lại không hề biết, Hồ Ngọc Nhu còn thấy mình với Tô thị ngay cả mặt còn chưa trở, cũng chưa tính cãi nhau, thì sao người ngoài có thể biết được. Khi ấy phòng chỉ còn có hai người cô và Tô thị, côđâu nghĩ Tô thị là người hẹp hòi tới cỡ đó, vừa bước ra khỏi phòng là mách lẻo với với người khác.



Chu Thừa Vũ vừa nhìn thấy nàng liền nhớ tới Triệu Tịch Nghiêm. Cả hai người đều là không phải dạng người biết che giấu tâm tư. Cho nên bây giờ nàng không phải chôn giấu tâm kế giả vờ như không có chuyện gì, mà nàng thật là không biết, trong lúc vô tình nàng chọc giận người ta.



Chu Thừa Vũ không khỏi vỗ trán, con đường dạy vợ, dường như cách chàng rất xa...