Gả Cho Chàng Nam Phụ Này

Chương 45 : Còn chưa thật sự gả tới, đâu thể yêu cầu con bé thủ tiết vì con mình

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Hồ Ngọc Tiên tới cửa còn có khả năng, nhmang Triệu phu nhân... ơ đây chẳng phải là mẹ của Triệu Tịch Ngôn sao, bà ta tới làm gì?



Hồ Ngọc Nhu không cho A Kim đi đón khách. Thay vào đó, cô sai nàng ta tới gọi Quản ma ma đang nghỉ ngơi lúc này tới nghênh đón, chính cô cũng lập tức vào phòng thay đồ khác. Mặc dù mọi chuyện đã trôi qua được một thời gian, nhưng vị cô cô này tới cửa chắc chắn là có chuyện, Hồ Ngọc Nhu cảm thấy cần phải cư xử thận trọng.



Nghĩ tới Hồ thị trong trí nhớ của tiểu nguyên chủ, Hồ Ngọc Nhu khó tránh khỏi e ngại khi tiếp xúc với bà ta. không phải bởi vì tính tình Hồ thị không tốt, cũng không phải vì Hồ thị có hiểu làm gì đó với cô bé. Mà thực sự bởi vì bình thường vị cô cô này đối xử với tiểu nguyên chủ coi như không tệ. Có rất nhiều điều Tiết thị cố tình không dạy..Hồ thị sẽ tìm cơ hội dạy cho cô bé. Tuy bà có phần ghét bỏ cơ thể cô bé yếu ớt khônggiỏi giang, nhưng chưa bao giờ ngăn cản con trai gặp cô bé, cũng chưa bao giờ vì con trai mình càng ngày càng trở nên xuất sắc, mà không bằng lòng muốn con dâu như vậy.



Năm đầu không cưới bởi trưởng nữ còn để tang không thể cưới, mẹ triệu Tịch Ngôn chờ tiểu nguyên chủ. thật sự suy tính rất tốt.



Cho nên đối với một trưởng bối như vậy đến cửa, Hồ Ngọc Nhu không thể nào khônglo lắng. Dù bà có lý do gì đi chăng nữa, nhưng trong mắt vị cô cô này, cô là tiểu nguyên chủ, tiểu nguyên chủ phản bội Triệu Tịch Ngôn. không thể lấy tính tình của mình cư xử, chỉ có thể nhớ lại tình xưa của tiểu nguyên chủ, với cô mà nói đây được coi là một cực hình nho nhỏ.



Thở dài, Hồ Ngọc Nhu bận bịu chỉnh chu bản thân, không dám ở trong phòng lâu, dẫn A Quỳnh vội vã ra cửa viện nghênh đón.



Ở phía bên kia, Hồ thị và Hồ Ngọc Tiên song song đi tới, vừa đi vừa đánh giá hậu viện huyện nha. Bởi vì giữ chức tới chín năm, hậu viện của huyện nha tương đương với nhà ở dài hạn của Chu Thừa Vũ, cộng thêm huyện Trường Châu là một vùng đất giàu có. Hậu viện ban đầu đã được sửa chữa không tệ. Sau này Chu Thừa Vũ lại tái sửa chữa mở rộng, không thể không nói, chính là so với phú hộ Hồ gia chẳng thiếu thứ gì.



Hồ Ngọc Tiên càng xem càng thích ý. cô nàng xưa giờ là người thẳng thắn. nói thẳng với Hồ thị và Quản ma ma: "Đại tỷ đúng là trong họa có phúc. Đại tỷ phu làm chỗ dựa cho tỷ lại đối xử tốt với tỷ, ở Chu gia trôi qua tháng ngày tốt lành. Để ta về kể lại với tam tỷ, bảo đảm tỷ ta tức tới hộc máu!"



Quản ma ma mỉm cười, bà khuyên lơn: "Tứ tiểu thư đừng nói thì tốt hơn. Nhất thời sướng miệng, quay đầu lại nếu bị phu nhân và tam tiểu thư để ý thì tháng ngày sau này không được thoải mái."



Hồ Ngọc Tiên trước kia tốt với Hồ Ngọc Nhu, dĩ nhiên thân với Quản ma ma. Bây giờ bị Quản ma ma nhắc nhở, cô nàng cũng không hề giận.



"Ma ma đừng lo lắng, bây giờ hoàn cảnh trong nhà không còn như trước nữa." Hồ Ngọc Tiên nói xong câu đó thì không nói thêm gì nữa, quan trọng là, cô nàng muốn giữ lại tí nói với đại tỷ sau.


Hồ thị không thích đứa cháu gái thứ xuất này, nhất thời quay qua trợn mắt: “Ngươi chỉ là tiểu nha đầu trong nhà, không biết đừng nói lung tung, ngươi muốn hại đại tỷ ngươi sao?”



Hồ Ngọc Tiên không phục, sao thành nàng hại đại tỷ rồi, nàng muốn tốt cho đại tỷ mà!



Nhìn dáng vẻ cô nàng thở hổn hển muốn cãi nhau với Hồ thị, Hồ Ngọc Nhu nhanh chóng kéo cô nàng lại. “Ngọc Tiên, được rồi, đại tỷ biết tấm lòng của muội rồi, đừng nói nữa.”



Hồ Ngọc Tiên hừ một tiếng, nhớ tới ngày xưa Hồ Ngọc Nhu không dám to tiếng trước mặt cô cô. Giờ thì đã không còn làm con dâu cô cô nữa, sợ bà ta như vậy làm gì. Biết thế nào bà ta tới đây không có ý tốt mà!



Hồ thị cũng lười tính toán với Hồ Ngọc Tiên, hát đệm xong rồi, thấy Hồ Ngọc Nhu biết điều, bà nói tới chuyện chính luôn: "Thực ra có một câu Ngọc Tiên nói cũng đúng, chẳng hạn như con bị nữ nhân xấu xa Tiết thị hãm hại, ép tới Chu gia. Con cũng đãnói với Chu đại nhân rồi, bảo hắn trút giận dùm con, dạy dỗ Tiết thị là phải."



Hồ Ngọc Nhu cảnh giác liền.



thật ra có thể hiểu Tiết thị, là vì con gái không hiểu chuyện mới làm thế. Chân chính khơi mào mọi chuyện rõ là Hồ Ngọc Uyển. Mà bà cô này không nhắc một chữ tới Hồ Ngọc Uyển, chỉ nói tới Tiết ý, sẽ không phải đánh chủ ý gì chứ?



Hồ Ngọc Uyển kia, cô ta một lòng thích Triệu Tịch Ngôn, một lòng muốn gả cho Triệu Tịch Ngôn.



Hồ Ngọc Nhu không trả lời, Hồ thị chờ một lát rồi nói tiếp: "Nhưng rốt cuộc đó cũng là nhà mẹ đẻ của con, coi như kế mẫu Tiết thị làm sai, nhưng cha con vô tội. Nam nhân bận rộn bên ngoài, sao biết được chuyện trong hậu trạch? Tiết thị đánh ý xấu lên người con, cha con vốn không biết, nếu biết được, bất luận thế nào ông ấy cũng không cho phép chuyện đó xảy ra.”



Ơ hay, Hồ Ngọc Nhu cười lạnh trong lòng, hất tay Hồ thị ra, để xem bà ta còn nói gì nữa.



Gương mặt của Hồ thị quả nhiên biến thành vẻ bị tổn thương trong chớp mắt. “A Nhu à, con biết đấy, Chu đại nhân đã bức cha con phải đóng cửa hai cửa hàng trong vòng một tháng! không chỉ vậy, các cửa hàng khác trong nhà cũng bị thoát thác tiền bạc, nếu con không quản hắn, Hồ gia sẽ hoàn toàn sụp đổ mất!"