Gả Cho Chàng Nam Phụ Này

Chương 51 : Con sắp thành con dâu của cô, cô không tốt với con thì tốt với

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Mắt thấy Chu Thừa Vũ ôm người vào cửa viện, cuối cùng Khổng ma ma cũng kéo Tô thị lại, "Phu nhân".



Chỉ với một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, Tô thị hoàn toản tỉnh táo lại.



Phát hiện chính mình vậy mà đi theo tới đại phòng, Tô thị khẽ biến sắc, xoay người rời đi. Nàng tuổi còn trẻ, trong lòng lại không được tự nhiên, bước chân thoăn thoắt rất nhanh. Nhưng tuổi Khổng ma ma còn trẻ, cộng thêm thương tích còn chưa khỏi hoàn toàn, vì lẽ đó chỉ vài bước đã bị bỏ lại.



Bà dừng lại và thở hổn hển hai cái, dứt khoát không đuổi theo.



Phu nhân nghĩ lại biết mình quá đáng, không cần phải khuyên nữa



·



Bên kia, sau khi Hồ thị về nhà càng thấy tâm trạng bất an. Bởi vì chồng và con trai đãđến Phủ thành tham gia thi Hương, trong nhà không có ai tâm sự với bà. Bà thật sựkhông chịu nổi. Cuối cùng, bà đi tới Hồ gia.



Thời điểm bà tới, Hồ Lĩnh đang nổi cơn với Hồ Ngọc Tiên.



Mặc dù Hồ Ngọc Tiên nhanh mồm, nhưng cô nàng biết cha mình đang nổi nóng, nên cúi đầu để cho Hồ Lĩnh chửi gì thì chửi.



Hồ Lĩnh cũng biết có chửi nó cũng vô dụng. Là do trưởng nữ không chịu nhả, mắt thấy con bé thật thà chịu nghe ông chửi, mất hứng, phất tay đuổi người.



Hồ thị lại kéo Hồ Ngọc Tiên lại, lo lắng hỏi: "Ngọc Tiên, con về khi nào? Trước khi con về, có thấy Chu đại nhân quay lại chưa?"



Hồ Ngọc Tiên nhớ lại chuyện bà làm, lúc này trong lòng trong mắt cô nàng rất khôngthích bà. Con ngươi xoay vòng, dứt khoát dọa cho bà sợ hãi. "Có gặp ạ, trong tay đại nhân cầm một phong thư. Nổi giận đùng đùng trở về hậu viện. Sau đó kéo đại tỷ vào thẳng phòng trong, con thấy sợ quá liền vội vã chạy về nhà."



Hồ thị sợ tới mặt trắng bệch.



Hồ Lĩnh không biết chuyện này. Lúc này, ông thấy vẻ mặt em gái mình đại biến. Hỏi vội: "Có chuyện gì? Chu đại nhân nổi giận à? Có gì tức giận?"
Bà vốn gai mắt A Uyển, bất kể ra sao cũng không muốn có một cô con dâu như vậy. Nhưng A Nhu quá đáng, bà không có cách nào.



"cô tới đón con về nhà." Hồ thị mỉm cười.



Hồ Ngọc Uyển nhất thời mở to hai mắt, không dám tin: “thật sao? Cha đồng ý thả con ra?”



Hồ thị gật đầu. "cô cô khuyên cha con rồi, ông ấy đồng ý."



Hồ Ngọc Uyển đẩy hạ nhân ra, tiến lên ôm lấy cánh tay Hồ thị “Cảm ơn cô cô, cô côđối với con thật tốt!”



Hồ thị vỗ tay nàng ta, cười nói: "Tất nhiên phải đối tốt với con rồi, con sắp thành con dâu của cô, cô không tốt với con thì tốt với ai?"



Con dâu?



Nàng sẽ gả cho biểu cả hả?



Nàng... nàng vốn cho là thanh danh nàng hỏng rồi, không còn cơ hội!



Nhìn gương mặt tươi cười của Hồ thị, Hồ Ngọc Nhu vui sướng choáng váng cả đầu óc, buột miệng: “Nương!”



Tác giả có lời muốn nói: Chương tiếp theo áng chừng có thể viết Triệu Tịch Ngôn trở về...



Đây thật sự là trong lịch sử văn của tôi… nam phụ không có cảm giác tồn tại nhất.



Nga, Tô thị tức khắc không tác quái nữa, nàng ta mang thai ngay và liền