Gả Cho Chàng Nam Phụ Này

Chương 73 : Đôi mắt người đàn ông sáng rực, như muốn nuốt hết xương xẩu của cô vào bụng vậy

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Nước tắm chưa được mang lên. Chu Thừa Vũ luôntốt tính với gia nhân, mhưng giờ này chẳng biết tại sao, chàng ta lại cắn răng,hét to với cánh cửa đối diện: "Người đâu! Còn không mang nước lên!"



Bên ngoài vang kên tiếng trả lời.



Hồ Ngọc Nhu cũng từ nỗi kinh hoàng nhẹ bẵng của cơ thể mà tỉnh táo lại, khẽ uốn éo trong lòng Chu Thừa Vũ, tay cô đẩy bộ ngực mạnh mẽ của chàng ta. “Thả thiếp xuống, nhanh, thả thiếp xuống..”.



A Quỳnh nói nàng lưu manh, còn Tú Vân thì trực tiếp hoảng hồnđến mức chảy máu mũi.



Hồ Ngọc Nhu vốnmuốn quần áo, nhưng ai biết được Chu Thừa Vũsẽ trở lại nhanh vậy. cô không kịp thay đồ đã bị ôm vào tịnh phòng, lúc nữa, nhỡ chàng ta thấy cô ăn mặc như vậy…Hồ Ngọc Nhu khôngkìm đượcgiãy dụa dữ dội hơn. Khi chân vừa chạm đất, cô liền quay đầu muốn chạy. không thể để Chu Thừa Vũ nhìn được, càng không thể để gia nhân đưa nước lên nhìn được.



Chẳng qua cô vừa xoay gót, thì phía sau đã vươn cánh tay chắc khỏe ôm lấy cô.



Cánh tay ôm hơi mạnh, cô bị lảo đảo về sau. Người đàn ông này càng siết chặt eo cô hơnvà ghé đầu vào tai cô. "Phu nhân, nàng không muốn hầu hạ vi phu tắm rửa sao?"



Hồ Ngọc Nhu đang muốn mở miệng thì A Kim và A Hương đang xách nước vào.



Ở trước mặt gia nhân,Hồ Ngọc Nhu dĩ nhiên chẳng tiện nói gì, nhưngChu Thừa Vũ lại chẳng có ý kiêng dè gì cả, chàng ta vẫn cứ ôm ấp cô như thế, làm cho hai nha đầu đó đỏ mặt lui ra.



Hồ Ngọc Nhu cuối cùng cũng nắm lấy cơ hội, nhưng động tác của người đàn ông nàylại nhanh hơn cô, còn chưa vào bồn tắm đã kéo tấm áo choàng cô ra. Trong chiếc áo choàn là mảnh lụa trắng nửa che nửa hở phủ lên thân thể. Chu Thừa Vũ nhìn một lượt từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới lên trên, âmthanh cũng trầm thấp lạ thường. "Phải chăng đây là lời giải thích của phu nhân, muốn dùng mỹ nhân kế, lấy sắc dụ người?"



Ơ, hình như vậy...



Nhưng bị nhìn chằm chằm kiểu này, đôi mắt người đàn ông sáng rực, như muốn nuốt hết xương xẩu của cô vào bụng vậy. Cho dù Hồ Ngọc Nhu là người hiện đại cởi mở, cũng không khỏi ngẫm lại có phải mình ăn mặc quá mức không. Ánh mắt người nọ nhìn chằm chằm cô khiến cô thấy mình đang lõa thể vậy.



Hồ Ngọc Nhu còn chưa nghĩ ra mình nên đáp thế nào, thì Chu Thừa Vũđã gật đầu. Chàng ta nói với vẻ hài lòng: "Vi phu rất hài lòng với hành động này, chẳng qua..." Sau đó, chàng ta không nói nữa mà kéo Hồ Ngọc Nhu vào lòng, kéo hẳn áo choàng xuống, bàn tay vương nước, nhỏ giọt lên ngực củaHồ Ngọc Nhu.



Lụa trắng gặp nước, lập tức dính sát vào người, càng làm nổi bật cảnh lụa đỏ bên trong.



Hồ Ngọc Nhu nhìn xuống bộ ngực đang nhấp nhô, nhất thời ngượng đến nỗi muốn chui xuống đất, rồi dứt khoát bỏ luôn sĩ diện, ngửa đầu bày ra vẻ mặt ‘ta là mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ’, "Đúng vậy, là mỹ nhânkế, chẳng hay đại nhân có bằng lòng trúng kế không?"



Chu Thừa Vũ tối sầm mắt, đáp trả cô bằng hành động.


Quản ma ma dẫn đầu đến đỡ Hồ Ngọc Nhu. Hồ Ngọc Nhu nghĩ đến mớ hỗn độn trên giường, vội khoát tay. "Con tự mình làm. Bà giúp con thử nhiệt độ nước được chưa là được."



Quản ma ma biết nàng xấu hổ, cũng không muốn đến nữa, xoay người dẫn A Quỳnh đi.



Hai người vừa đi, Hồ Ngọc Nhu mở chăn ra. cô đã mặc đồ trong thông thường, nhưng tìm một vòng trên giường, mà vẫn không thấy áo ngực và quần short A Quỳnh làm ở đâu.



Cóma hả? Đâu mất rồi?



Hồ Ngọc Nhu ngờ vực đi xuống giường, vẫn không thấy.



không thể nào, rõ ràng là đêm qua lên giường mới cởi mà. Sao bây giờ không có? Lẽ nào bị Chu Thừa Vũ đem đi? không đâu, đêm qua chàng ta hưng phấn đến thế, rõ là hết sức thích, sao có thể đem vứt chứ.



đang lúc Hồ Ngọc Nhu nghĩ ngợi, thì A Kim vội vã chạy đến nói: "Phu nhân à, không hay rồi. Hồ phu nhân, mẫu thân ngài, bà ấy, bà ấy đang khóc lóc quỳ gối ở ngoài, cương quyết muốn gặp ngài!"



Tiết thị?



Là vì chuyện Tiết Sĩ Văn mà đến?



Chỉ vừa qua một ngày, bà ta biết nhanh thật.



Hồ Ngọc Nhu không muốn gặp bà ta, nhưng sực nhớ lời A Kim nói, nhất thời bực cả mình. "Ý em là bà ta ở ngoài cửa?"



Ý gì đây?



Thân là mẹ kế, bà ta đến trước cửa Chu gia quỳ, là muốn cô và cả nhà họ Chu bị người đời chỉ trích!



A Kimphát giác ra vẻ mặt phu nhân không đúng, vộiđáp: “Vâng ạ, bên ngoài đến bẩm lại đã cho bà tử đến kéo bà ấy đi, nhưng bà ấy nói … Nếu phu nhân không gặp bà, bà sẽ quỳ đến khi ngài gặp mới thôi.”



Muốn lấy chữ hiếu đè đầu cô sao?



Hồ Ngọc Nhu nghiến răng, vừa đi vừa nổi giận, nói với Quản ma ma mới bước vào. "Ma ma đi dẫn bà ta vào đây, để bà ta ở trong viện chờ con!"