Game Online 33 ngày
Chương 10 : Day 10
Ngày đăng: 19:16 19/04/20
Lại nói, cuộc thi kéo co này là truyền thống hàng năm của đại học T, ngoài ra còn có đại hội đi bộ, đại hội thể dục thể thao, thi hùng biện, thi khiêu vũ, thi hát karaoke,… đều được tổ chức hàng năm, là một trong những nét đặc sắc của trường.
Đối với những người nhiệt tình thích kết bạn mà nói thì đây là phúc lợi được mong chờ nhất.
Nhưng đối với trạch nam Kim Jaejoong hận không thể dùng keo 502 mà dán dính mình vào giường mà nói hoạt động này chẳng khác gì đang mùa đông phải đi vào giữa đống băng, mùa hè phải ra ngoài phơi nắng, thà nằm trong ký túc xá ngủ còn hơn.
-_-|||
Hơn nữa, sân vận động không có quyết đấu của đại thần!
Haizzz, lúc trước, sao cậu lại nóng đầu mà chạy đến cái trường “hoạt bát” thế này!!!
Kỳ thật, ở thành phố B, đại học T là một trong những trường đại học danh tiếng nhất, hệ đại học chính quy chỉ tuyển sinh viên trong nội thành, phong cảnh đẹp, giao thông tiện lợi, quan trọng nhất chính là đại học T từ trước đến nay rất chú trọng “Khả năng học tập”, không lấy điểm số của học sinh để đánh giá học lực, bởi vậy rất nhiều thí sinh đều lựa chọn đại học này làm nguyện vọng số 1 của mình, Jaejoong cũng giống như vậy, năm đó lúc điền đơn dự tuyển đã kiên quyết không vào đại học C mà ba mẹ cậu đang giảng dạy, từ thành phố S xa xôi đến học ở đại học T, rồi đâm chồi nảy nộc ở thành phố B này, khỏe mạnh phát triển.
Chỉ là, gần đây, hoa của cậu đang có nguy cơ héo tàn ⊙﹏⊙b
“Tiểu Bạch Bạch, hóa ra cậu có họ hàng xa với rùa.” Mập mạp vui sướng bước đi tít phía trước, nhìn Jaejoong vẻ mặt không tình nguyện lê từng bước phía sau, lập tức trêu chọc, “Chân ngắn bất lợi như thế đấy.”
“Cậu mới chân ngắn, cả thôn nhà cậu đều chân ngắn, chân còn ngắn hơn chân ghế trẻ em.” Kim Jaejoong lập tức nhảy dựng lên phản kích.
Má nó, cậu ghét nhất là người khác đâm vào nỗi đau của cậu, KAO!
Mập mạp là người phương Bắc, vóc dáng khá cao, chiều cao cùng cân nặng cơ bản đều vượt ngoài 185, chiều ngang chiều rộng tương đối cân bằng, nhìn từ xa chẳng khác gì một bình gas hình vuông.
Mà cậu, da trắng trẻo, bề ngoài lại thanh tú như mẹ cậu thì thôi không nói làm gì, cậu lại giống ba vốn người gốc Giang Nam, ăn như thế nào cũng không mập, tạm thời không nói đến, nhưng, sao cậu lại cao có 179.5 cm là sao, cậu mà đứng cạnh Mập mạp chẳng khác gì địa chủ với đứa ở hồi xưa.
“Được, thiếu gia, tôi sai rồi.” Mập mạp thấy tình thế không ổn, lập tức giơ cao hai tay đầu hàng, Kim Jae Jae mà đã xù lông thì tám người cũng không dỗ được, “Chúng ta còn phải qua “Hương Sen uyển” mới đến sân vận động, nếu không đi nhanh, lớp trưởng sẽ lột da tớ mất.”
Jaejoong bĩu môi, nhìn tòa nhà cách đó không xa trên có ba chữ “Hương Sen uyển” to đùng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, không khỏi che mặt, cậu thật sự không hiểu người đặt tên cho ký túc xá trường nghĩ cái gì nữa.
Tòa nhà cậu đang ở thì gọi là Cúc Tiên lâu, đi thẳng lên phía trước thì lần lượt là Hương Sen uyển, Mẫu Đơn viện, Thược Dược khu, cẩu huyết nhất là khu ký túc xá của nữ sinh cách đó không xa gọi là Di Hồng các, theo lời hiệu trưởng nói hôm khai giảng thì đây đều lấy từ tác phẩm Hồng Lâu Mộng.
KAO! Sao cậu lại cảm thấy những tên này… Phong trần như vậy, người đặt tên thật sự đặt theo Hồng Lâu Mộng mà không phải Kim Bình Mai chứ?!
Có lẽ cố chấp của Mập mạp với hoa cúc bắt nguồn từ chính tòa nhà tên Cúc Tiên lâu của các cậu a!!!
Cho nên, nếu các cậu ở Hương Sen uyển, có lẽ nào Mập mạp sẽ đổi nghề sang bạo hoa sen?! (Hả = =?)
Kim Jae Jae có tật xấu vừa đi vừa nghĩ lung tung, đã va phải cây, tường, chướng ngại vật các loại nhưng đến chết cũng không hối cải, bởi vậy hôm nay cậu lại một lần nữa “Bịch” một tiếng va vào người khác.
Chỉ là hôm nay lại va vào một anh đẹp trai, thân cao ngang cột điện, mặc áo trắng có đường vân nhàn nhạt, quần màu xanh da trời, lộ ra tất màu xanh lá cây, nhưng người bị đâm không quan tâm đến điều đó, ngược lại, cậu ta đặt mông ngồi xuống đất, mắt nổi đom đóm.
~~~~(>_<)~~~~ Vì sao người tổn thất luôn là cậu?!
Mấy kẻ kia đều là người lãng phí lương thực, kéo ra ngoài xử bắn mười giây!!! ╭(╯^╰)╮
“A a a a, bánh rán của tao, mày chết thật thảm.” Người bị đâm cầm bánh rán rơi trên mặt đất, khóc lóc thảm thiết như tận thế đến nơi.
“Cái kia, thật xin lỗi.” Jaejoong đứng lên, chân tay luống cuống nửa ngày mới cẩn thận vỗ vai người kia, không biết nên an ủi như thế nào mới ổn, “Nếu không, tôi dẫn cậu đi mua cái khác?”
“Thật sự?” Anh đẹp trai đang gào khóc lập tức quay đầu, duỗi hai ngón tay lắc trước mặt Jaejoong, “Hai cái.”
“… Được.”
囧rz Thật đúng là sét đánh mà không có mưa, khóc cái gì cơ chứ, một giọt nước mắt cũng không thấy.
“Tiểu Bạch Bạch?”
“Bạch Bạch?”
“Tiểu Bạch?”
Giọng Mập mạp vang từ xa đến, đoán chừng là không thấy cậu đâu mới gọi, mặc dù biết cậu ta tìm cậu là để tránh cậu bị lạc đường nhưng làm ơn đừng có vừa đi vừa gọi như gọi cún con thế kia được không, KAO!
Tớ không để ý đến cậu nữa! *Mặt ngạo kiều*
“Chúng ta đi nhanh đi, nhà bán bánh rán giòn này hết nhanh lắm.” Anh đẹp trai cười trộm, va một cú đổi được một cái bánh rán, thật hời.
Vậy sau này cậu cứ đứng giữa được để người ta va vào cậu, nếu một ngày có mười người đụng vào cậu vậy chẳng phải cơm trưa của cậu đã giải quyết xong rồi sao?
Vạn tuế (^o^)/~
“Kim Jaejoong à, sao cậu còn ở chỗ này!!” Jaejoong đang định đi ra cửa trường thì Mập mạp đã chạy tới, giữ chặt tay Jaejoong, “Junsu thiếu chút nữa lái phi thuyền đến hành tinh Pandora tìm cậu rồi đấy.”
Cậu lạc vào Avatar à, Jaejoong nhướn mày, đang định giải thích nguyên nhân mình chưa đi thì anh đẹp trai bên cạnh như bị sét đánh run rẩy chỉ vào Jaejoong, hỏi: “Cậu cậu cậu cậu cậu, cậu là Kim Jaejoong? Sinh viên hệ y?”
“Đúng vậy.” Jaejoong không hiểu gật đầu.
Chẳng lẽ gần đây có tội phạm đang bị truy nã nào đó tên là Kim Jaejoong sao?!
“A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!” Anh đẹp trai như lên cơn điên, giật điên cuồng như mèo bị điện giật, không ngừng xoay tại chỗ, bánh rán rơi trên đất bị giẫm đến nát bét, “Mình nhìn thấy Kim Jaejoong hàng thật giá thật nha!!!”
Kỳ quái, cậu nổi tiếng như vậy từ lúc nào nhỉ?!
Hơn nữa, cái gì gọi là Kim Jaejoong hàng thật giá thật! Chẳng lẽ có Kim Jaejoong hàng giả nữa sao?!
“Cái kia, bạn học à, bạn có sao không?” Kim Jaejoong thò tay chọc chọc lưng anh đẹp trai, đầu năm nay, người ta nói chuyện đều gào thét như vậy à?
“Không việc gì, không việc gì.” Anh đẹp trai đột nhiên quay đầu cúi chào Jaejoong, sau đó nhét toàn bộ túi đựng đồ ăn vặt trên tay vào trong lòng cậu, ồn ào nói: “Mấy thứ này cho cậu.”
Sau đó không đợi Jaejoong cùng Mập mạp kịp phản ứng, cậu đã bỏ chạy, bụi đất tung bay.
X﹏X Chóng mặt.
Đây, đây rốt cuộc là cái gì vậy?
Chẳng những không cần bánh rán mà còn đưa cậu túi đồ ăn vặt?
“Jaejoong, nghe nói đêm qua mưa to, tường ở bệnh viện tâm thần bị đổ.” Mập mạp nghiêm túc cầm túi đồ ăn vặt trong ngực Jaejoong, “Bởi vậy, tớ phải kiểm tra xem đống đồ này có an toàn không.”
“Thôi đi, muốn ăn thì cứ nói thẳng.” Jaejoong vẻ mặt khinh bỉ nhìn Mập mạp đang thèm nhỏ dãi, “Dù sao thì tớ cũng không thích ăn.”
Hai người vừa đi vừa cãi nhau, đến sân vận động người cơ bản đều đến đủ, một nam sinh mặc áo đen đang nói chuyện với lớp trưởng lớp cậu, anh đẹp trai vui buồn thất thường vừa rồi cũng đứng cạnh họ.
“Tớ nhớ ra rồi.” Mập mạp vỗ đùi, “Thảo nào vừa rồi nhìn quen vậy, đó là phó chủ tịch hội sinh viên trường chúng ta đó.”
Hóa ra, phó chủ tịch trường cậu cao như vậy, thảo nào tổ chức kéo co!
Jaejoong nhìn ba người, hỏi Mập mạp “Người kia là ai?”
“Người mặc áo đen ấy hả? Đó là chủ tịch đấy, tương truyền là sát thủ thiếu nữ trong truyền thuyết, tên, tên là Park Yoochun, không nghĩ anh ta cũng tới, khó trách lớp trưởng khẩn trương như vậy.”
“Không, tớ nói người kia cơ.” Jaejoong chỉ tay vào một nam sinh mặc áo trắng đứng sau đám người, tóc cắt ngang trán hơi phủ lên mắt, dựa người vào cây, một chân làm trụ, khoanh tay trước ngực, khóe miệng nở nụ cười thản nhiên, rõ ràng là đứng giữa đám người ầm ĩ nhưng không hiểu sao lại khiến người có cảm giác anh đang đứng giữa một khu vực độc lập, không ai có thể xâm nhập.
Tuy không nhìn rõ mặt lắm nhưng sao lại có cảm giác giống đại thần vậy!
Trước đây, trong trò chơi, đại thần cũng hiện ra trước mặt cậu như vậy, bình tĩnh như vậy đấy nhưng xuất hiện vô cùng đột ngột, hệt như Tiên giáng trần, đạp mây mà đến.
“Không biết, chưa từng thấy, có lẽ cũng là thành viên hội sinh viên thôi.” Mập mạp qua loa một câu, chạy đến cuối đội hình của lớp, biết sao được, thể trọng của cậu ta thích hợp nhất là làm quả cân đứng cuối hàng.
“Jaejoong, nhanh vào đội hình đi.” Lớp trưởng sắp xếp xong, thấy Jaejoong vẫn còn ngơ ngác đứng tại chỗ, kéo tay cậu nhét vào giữa đội hình.
“Lớp trưởng, tớ…” Hệ y, nam nữ miễn cưỡng tính là cân đối, hơn nữa đối thủ lần này là hệ thiết kế, hẳn không nên nhét loại “Người già yếu” như cậu vào đội hình chứ.
Hồ ly tinh??
Nói cậu??
Nhưng mà, mẹ cậu bảo cậu trông giống mèo, tính cách cũng giống mèo mà?!
Sao lại có hồ ly tinh ở đây?
【Thông Báo】: Người chơi Phương Hoa tuyệt thế thách đấu người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoatại đỉnh Hoa Sơn.
【Thông Báo】: Người chơi Phương Hoa tuyệt thế thách đấu người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoatại đỉnh Hoa Sơn.
【Thông Báo】: Người chơi Phương Hoa tuyệt thế thách đấu người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoatại đỉnh Hoa Sơn.
Đây, đây, đây là chuyện gì vậy!!!
Vừa rồi là quyết đấu của vợ cả với gian phu, giờ lại là kịch cẩu huyết của “Tiểu Tam” với vợ lớn.
Kim Jaejoong rơi lệ đầy mặt.
Cậu chỉ là một y sư cùi bắp có được không?!
Vậy mà giờ bảo cậu PK với Thích khách đã sắp level max?!
Đừng có bắt nạt người như vậy chứ ~~~~(>_<)~~~~
『Hảo hữu』 【Tức Mặc】:
Nhận.
『Hảo hữu』 【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:
???
『Hảo hữu』 【Tức Mặc】:
Ngày mai tôi quyết đấu hộ cậu, đưa nick cậu cho tôi.
『Hảo hữu』 【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:
A ~~~~~ Tài khoản của tôi: [email protected], mật khẩu: XXXXXXXX
『Hảo hữu』 【Tức Mặc】:
Không sợ tôi là người xấu?
Xem ra đại thần hôm nay tâm tình rất tốt, bình thường anh ấy hẳn chỉ nói mỗi một tiếng “ừ” thôi.
『Hảo hữu』 【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:
Tôi tin tưởng anh. *Cổ vũ*
Cậu thực sự rất tin tưởng đại thần nha, đại thần cần nick cậu làm gì, muốn tiền không có tiền, muốn level không có level, nhiều nhất chỉ có mỗi cái Trà lâu, nhưng giờ đã là tài sản chung của vợ chồng rồi (Ồ??), đại thần có một nửa quyền kinh doanh, cậu còn cái gì nữa đâu.
Nhưng mà, cậu cũng đáng giá chút tiền chứ.
Bạn học Kim Jae Jae không biết mấy lời kia của mình đã tạo nên ảnh hưởng lớn đến mức nào với vị bên kia máy tính, khiến cho hai quần chúng vô tội nào đó ở cùng phòng ký túc xá đã bị bão cấp 14 càn quét, để lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
【Thông Báo】: Người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoa ứng chiến.
【Thông Báo】: Người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoa ứng chiến.
【Thông Báo】: Người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoa cùng người chơi Phương Hoa tuyệt thế hai giờ sau quyết đấu tại đỉnh Hoa Sơn.
Trên phố Thịnh Đường lập tức mở quầy cá cược, cá xem hai người ai thắng ai thua.
『Thế giới』【Mèo nhỏ ghét cá】:
Tôi đặt Phương Hoa thắng, mình phát tài rồi.
『Thế giới』【Mèo kêu meo meo】:
Tuy không thích cái cô Phương Hoa kia nhưng tôi cũng đặt cô ta thắng, người nằm trong Top PK sao thua được!!!
『Thế giới』【Bỉm Pampers】:
Nói nhảm, đại tẩu của tôi nhất định thắng nhất định thắng nhất định thắng!!!! Tiểu Sầu Sầu, đi, đặt một vạn kim cho đại tẩu.
『Thế giới』【Quỷ Kiến Sầu】:
Đại tẩu nào?
『Thế giới』【Bỉm Pampers】:
…
Hyung có rất nhiều đại tẩu sao?
『Thế giới』【Quỷ Kiến Sầu】:
Tổng cộng nhiều hơn số lượng mẹ mà hyung có…
『Thế giới』【Bỉm Pampers】:
…
Chúng ta cũng PK!!!!!
『Thế giới』【Khát máu】:
Mấy người chẳng biết cá cược gì cả, tôi đặt cả hai người năm ngàn lượng, chắc chắn sẽ không lỗ vốn.
『Thế giới』【Gào thét】:
Vị trên quá vô sỉ, tôi cá Kim Hoa tỷ thắng…
『Thế giới』【Không rời không xa】:
Trẫm cá cả gia sản Tiểu Hoa thắng!!!!!!!!!!!!!
…
Bó tay! Mấy tên này lại lấy cậu ra cá cược!!! Quá phận!!!
... Nhưng mà, cậu cũng muốn cá cược, cá toàn bộ số tiền cậu có là cậu sẽ thắng, để bọn họ đền đến khi hết sạch tiền thì thôi, hừ!
Dù sao có đại thần ở đây, ngay cả NPC cậu cũng không sợ!!!
Mấy tiểu quái thú kia trước mặt Ultraman thì chỉ là mây bay! Mây bay mà thôi!
Nhưng mà, chuyện xảy ra sau này hoàn toàn khác với dự đoán lạc quan của bạn Kim Jae Jae, cơ bản có thể nói là đã thay đổi thế giới quan của cậu, nhân sinh quan của cậu, quan niệm tình yêu của cậu…