Game Online 33 ngày

Chương 14 : Day 14

Ngày đăng: 19:16 19/04/20


Từ lúc người nào đó cùng đại thần thông gian, khụ khụ, không phải, từ lúc vị nhà ai đó cùng đại thần cấu kết, cũng không đúng, là từ lúc bảo bối của ký túc xá 419, bạn học Kim Jae Jae tình cờ quen biết đệ nhất cao thủ của Phong Vân online, sau đó mới gặp đã thân, như keo như sơn, gắn bó mật thiết, toàn bộ ký túc xá đều tràn ngập không khí xuân về, bong bóng phấn hồng bốc lên ngùn ngụt như nồi cháo vừa sôi, không gì lấn át được, nung đến mức mấy người khác hận không thể đá bảo bối ký túc xá ra ngoài nhưng rồi lại không dám đành phải ngồi góc yên lặng nuốt nước mắt.



Cái người nào đó đã từng vô cùng khinh bỉ người khác cả ngày chơi game, giờ thời gian ngâm mình trên mạng còn vượt quá thời gian ngủ, hết giờ là lại chạy về ký túc xá, hết thảy hoạt động giải trí đều lấy Phong Vân làm trung tâm, thỉnh thoảng ra khỏi cửa mua các thứ còn lo lắng trò chơi của cậu, Trà lâu của cậu, sợ cậu không online, đại thần sư phụ nhà cậu sẽ cô đơn.



Ba người còn lại trong ký túc xá giờ đã cảm nhận được cái gì gọi là sức mạnh của đại thần!



OMG! Hóa ra, đại thần thực sự có thể biến hoa quả thành giày da, có thể khiến cho Ultraman thích tiểu quái thú, có thể biến bánh quẩy thành bánh đa!



Mặc dù Tức Mặc đại thần không cải tạo ngốc manh tự nhiên thành phúc hắc thụ, nhưng có thể khiến cho một tên từ trước đến nay không thích tiếp xúc người lạ vậy mà giờ suốt ngày cắn góc chăn suy nghĩ nên tìm lý do gì gặp mặt thì không quá lộ liễu, đây là một chuyện khiến người ta chấn động cỡ nào nha!



“Hyung, hyung không xuống ăn cơm à? Ăn lẩu đi.” Đã lên lớp một ngày, Kim Junsu cảm thấy bụng mình đói đến mức có thể ăn hết một đầu trâu, ra sân thượng phơi tất xong, thấy Jaejoong ngồi yên lặng trước máy vi tính, thuận miệng hỏi.



“Không đi, đại thần bảo hôm nay dẫn hyung đi bắt bảo bảo.” Jaejoong quay đầu nhìn một dây treo toàn tất bay phấp phới ngoài ban công, thở dài, “Junsu à, mấy đứa lần sau có thể đừng tích góp tất rồi phơi một thể như vậy không? Treo trên ban công trông như ở trại tị nạn vậy.”



“Được rồi, lần sau đủ 30 chiếc em sẽ giặt một lần.” Junsu gật đầu, “Nhưng mà, huyng, hyung không biết treo tất thế này rất giống phơi thịt khô để ăn tết sao?”







Kim Jaejoong trầm mặc, sau đó nhảy dựng lên xách tai Kim Junsu gào thét: “Em lần sau giặt tất thì mang phơi nắng ngay lập tức cho hyung, có đôi nào là phải phơi đôi ấy!”



Không biết có phải phong thủy ký túc xá cậu có vấn đề không mà trừ cậu ra, mức độ hiểu biết về việc nhà của mấy người còn lại đều thấp đến đáng sợ, quần giặt xong vo lại thành quả cầu đặt ngoài ban công, dưới vô số lần cưỡng chế của cậu mới không tình nguyện đi mua móc quần áo, giày bẩn thì lại dùng bút xóa bôi lên, đi qua để lại cả đống bút xóa trên đất, muốn ném đi cũng không được, áo sơmi mua một đống giống nhau, tất cả trong ngoài đều cùng màu để lúc mặc bẩn rồi thì có thể lộn ngược lại mặc tiếp, hàng năm kì nghỉ đông với nghỉ hè, ký túc xá cậu về nhà mà như đi chạy nạn, bao lớn bao nhỏ cầm theo toàn quần áo bẩn, bốc mùi tứ phía.



Nếu cậu mà không ở cái ký túc xá này thì đoán chừng 419 đã sớm biến thành ổ heo rồi!!



“Nam tử hán đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết.” Kim Junsu vỗ vỗ mông, cầm tiền chuẩn bị xuống lầu, Mập mạp cùng Dae Chil đã xuống dưới kia nửa ngày rồi, nếu bây giờ không xuống, đoán chừng cậu chỉ còn nước dùng để ăn, “Hyung muốn ăn gì? Em mua cho.”



“Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, em có thể thay cái quần dính đầy nước sốt cà chua kia của em ra không, nhìn y hệt vừa bị thương.” Jaejoong bắt đầu lải nhải với Junsu, “Hyung muốn ăn cơm rang, cho nhiều nấm đấy.”



“Ue kyang kyang, hyung khó sinh hay sao mà phải ăn nhiều nấm vậy.” Junsu vểnh mông lên với Jaejoong, cười hì hì chạy ra cửa, “Hyung cứ vui vẻ mà sinh bảo bảo với đại thần nhà hyung nhá, em đi trước.”



Hừ (ˉ(∞)ˉ)!



Là bắt Bảo bảo, bắt Bảo bảo ấy!!!



Em gái em mới sinh Bảo bảo ấy, hyung đâu có công năng này!



Jaejoong nghiến răng nghiến lợi đăng nhập game, đại thần còn chưa tới, nhưng Quỷ Kiến Sầu cùng Bỉm Pampers hai người đang vui vẻ nói chuyện, qua mấy ngày tiếp xúc, cậu phát hiện hai người bạn này của đại thần tính cách thực sự rất trái ngược nhau, Quỷ Kiến Sầu lời nói độc ác, Bỉm Pampers lại hay nói văn hoa, bình thường lúc cày phó bản gần như chỉ thấy hai người kia đấu võ mồm đến thiên hôn địa ám, còn đại thần thì chỉ yên lặng phụ trách công việc miểu quái.



囧rz



【Bỉm Pampers】: Ai, trời thật nóng nha! Nóng đến muốn cởi hết ra *Gạt lệ*



Nhớ không lầm, hiện tại đang là mùa đông mà, Jaejoong nhìn áo ngủ bông mà mình đang mặc, mặc dù ký túc xá có điều hòa nhưng cũng không nóng đến mức phải cởi trần nha?!



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Cái kia, phó bang chủ à, cậu ở thành phố nào vậy? Nóng thế sao?



【Quỷ Kiến Sầu】: Bé cải, cậu đừng để ý đến hyung ấy, mấy lời kia trọng điểm ở chỗ cởi hết ra cơ, đó là giấc mơ bao lâu nay của hyung ấy đấy.



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】 : -_-! Thật là một lý tưởng vĩ đại.



【Bỉm Pampers】: Bé cải à, cậu đừng gọi người ta là phó bang chủ á, gọi tớ Pamper là được rồi, hoặc là cậu có thể gọi tớ là Pam oppa, hì hì!! *Cười dâm đãng*



【Quỷ Kiến Sầu】: Nếu hyung không muốn lát nữa bị lão đại thiến thì tốt nhất thu lại nụ cười đáng khinh kia đi.



【Bỉm Pampers】: Em thực chẳng biết lạc thú là gì, Sầu Sầu ạ.



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Tớ vẫn muốn hỏi, sao mấy người lại đặt ID như vậy.



【Bỉm Pampers】: Ai, nói ra rất dài dòng, Tiểu Sầu Sầu có thể ăn rất nhiều, quỷ thấy cũng phải phát sầu, giờ nhân viên cửa hàng buffet đối diện trường tớ thấy cậu nhóc này là mời ra ngoài, thậm chí còn dựng cái biển XXX xin đừng vào ở cửa nữa.



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: (⊙o⊙) Tớ đột nhiên nhớ ra, hồi trước cũng gặp một người như vậy, Pamper, tên cậu thì sao?



【Quỷ Kiến Sầu】: Cậu thật sự muốn biết?



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Không thể nói sao? *Nghi hoặc*



【Quỷ Kiến Sầu】: Không, chỉ là nội dung khá thảm thiết, cho nên…



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Chẳng lẽ, Pamper có chứng yêu đồ dùng, cuồng Bỉm Pampers?



【Quỷ Kiến Sầu】: … Trên thực tế, chuyện là thế này, hyung ấy đã từng bị… trĩ, sau đó, vì vận động bất tiện nên lão đại bảo hyung ấy dùng BVS, sau đó, sau đó, hyung ấy không cẩn thận mua nhầm, từ đó về sau, gắn bó keo sơn với Bỉm Pampers.



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: O__O” … Nghe rất… Lãng mạn…



【Quỷ Kiến Sầu】: Tớ cũng thấy như vậy, ký túc xá của tớ giờ còn thừa rất nhiều Bỉm Pampers, cậu có muốn lấy không?



【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Cảm ơn, tớ không cần thứ này. Đúng rồi, đại thần khi nào mới online?



【Bỉm Pampers】: Ô!!!! Cậu nhớ hyung ấy à?!
『 Hiện tại 』【Tức Mặc】:



Ăn cơm xong chưa?



『 Hiện tại 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:



Đã ăn rồi, anh ăn xong chưa?



『 Hiện tại 』【Tức Mặc】:



Rồi, muộn rồi, hôm nay không luyện cấp nữa.



『 Hiện tại 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:



Được.



Cái kia, đại thần, anh còn đi học sao?



『 Hiện tại 』【Tức Mặc】:



Ừ.



『 Hiện tại 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:



( ⊙ o ⊙ ) A! Tôi cũng vậy nha, vậy anh ở thành phố B sao?



Server Sắc nước hương trời phần lớn đều là người thành phố B, đại thần liệu có ở cùng thành phố không nhỉ?



『 Hiện tại 』【Tức Mặc】:



Phải.



!!!!



Đại thần vậy mà ở cùng thành phố với cậu, hơn nữa đại thần còn học ngành truyền thông, cả thành phố B này ngoài mấy đại học nhỏ ở ngoại thành ra thì chỉ có đại học T có học viện truyền thông.



Kim Jae Jae vô cùng kích động gõ bàn phím.



『 Hiện tại 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:



Vậy vậy vậy, đại thần, anh học ở nội thành sao?



『 Hiện tại 』【Tức Mặc】:



Ừ.



『 Hiện tại 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:



( ⊙ o ⊙ )!



Đại thần, anh không phải là học ở đại học T chứ?



Nhấn nút enter xong, Jaejoong xoa xoa tay lo lắng chờ đợi, cảm giác này giống hệt cảm giác lúc đang chuẩn bị tra điểm thi Đại học, nhưng đợi cả buổi, chỉ thấy màn hình máy tính tối sầm rồi trò chơi tự động tắt.



“A a a a a, chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại tối đen thế này?”



“Hyung, đến thời gian cắt điện nên ngắt mạng rồi.”



%>_<%



Sao lại vậy?!



Đợi cậu một phút nữa thôi sẽ chết sao, có cần thiết phải cắt điện chuẩn xác từng phút từng giây như vậy không, bình thường đâu có chuẩn như vậy?!



Không biết hỏi xong mà không có câu trả lời thì sẽ dễ chết vì tò mò sao?!



Sinh con sinh một nửa thì không thể dừng lại, đi hỏi người ta cũng như vậy nha!



Jaejoong bạo phát, mấy người trong ký túc xá hai mặt nhìn nhau, không biết nguyên nhân, cuối cùng đành phải ngồi trong bóng tối nghe vị nào đó ngắm tường mà nguyền rủa chế độ tắt đèn của trường học, huyên thuyên như Đường Tăng niệm kinh.



Jaejoong mắng đến khát khô cổ, quyết định sáng sớm mai phải đăng nhập Phong Vân hỏi cho xong, thuận tiện hỏi xem liệu có thể nhìn thấy đại thần ngoài đời không.



Hú hú — nghĩ thôi đã chảy nước miếng rồi, đại thần nhất định là kiểu người đeo kính gọng vàng, trong tay cầm laptop, mặc áo gió màu đen nha.



OMO, đại thần, chờ tôi với!!!



Nhưng mà, không như mong muốn của cậu, trong lúc cậu đã đưa ra quyết định thì một chuyện lại xảy ra đảo loạn mọi kế hoạch của cậu.