Game Online 33 ngày

Chương 21 : Day 21

Ngày đăng: 19:17 19/04/20


Bầu không khí trong ký túc xá 419 đêm nay rất nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc, vô cùng nghiêm túc!



Không có người nào đứng trên ban công định hóa sói dưới trăng, cũng không có ai ngồi trên sàn nhà giả làm mèo mà lăn cùng Ji Ji…



Bốn người xếp thành một hàng ngồi trước bàn dài không biết lôi đâu ra, cùng đeo tai nghe màu đen, sắc mặt chăm chú nhìn chằm chằm máy tính, ngay cả Mập mạp từ trước tới nay không bao giờ ngơi miệng cũng mím môi không nói một lời giả bộ thâm trầm.



“Ồ, 419, mấy cậu làm gì vậy?” Bạn cùng lớp đến mượn sách tham khảo đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh tượng này liền cho rằng não của mấy người đã bị virus xâm chiếm, “Tẩu hỏa nhập ma? Virus đóng chiếm đại não?”



“Suỵt ~~~~~” Bốn người đồng thời đặt ngón tay lên môi suỵt một tiếng, quần chúng vô tội kia bị dọa sợ chạy trối chết.



Đã xong, đã xong, bốn con sói tiếng tăm lừng lấy phòng 419 của đại học T điên rồi!!!



“Nhưng mà, kỳ thật tớ muốn hỏi, vì sao chúng ta không thể nói chuyện?” Mập mạp dụi mắt, nhìn chằm chằm trò chơi đang chậm chạp download bản update, hồi hồn hỏi Jaejoong ở bên cạnh.



“Em cũng muốn biết.” Junsu gật đầu phụ họa, mặc dù bảo đã mở YY ra nhưng còn 10 phút nữa mới đến thời gian họp nha.



“+12580.” Dae Chil húp sột soạt tô mì, ba người nhất trí nhìn về phía Jaejoong đang chỉ miệng ý bảo trật tự.



Tên nhóc này từ khi bị đại thần thu liền không bình thường được một ngày, mấy ngày nay mải xem Tây Sương Ký[1] mà tẩu hỏa nhập ma luôn.



“Vạn nhất chúng ta nói chuyện bị bên kia nghe thấy thì sao? Đây là giữ gìn bí mật riêng tư, hiểu không?” Jaejoong nhỏ giọng nói, rung đùi đắc ý khoe khoang.



Đây chính là xe trước đổ xe sau lấy đó làm răn nha!



Cậu đã bị đại thần trêu chọc một lần, ngã một lần khôn hơn một chút được chưa?!







o(╯□╰)o



“Anh giai à, hiện tại trong bang chỉ có bốn người chúng ta, cậu không phát hiện sao?” Mập mạp vô lực, hơn nửa canh giờ rồi, cậu sợ tới mức ngay cả rắm cũng không dám đánh, không ngờ chỉ vì một nguyên nhân không đầu không đuôi, có trời mới biết khí hư cậu nghẹn một bụng đủ để cậu thành khinh khí cầu bay lên trời rồi nha!



“Hyung, đây là YY, không phải loa phát thanh đầu thôn hồi thập niên 30 40, nào có thể vừa nói xong mà cả thôn đã nghe được?!”



“Hóa ra là như vậy.” Kim Jaejoong giật mình, ra công nghệ cao cũng nhiều công dụng ghê, cậu còn tưởng rằng cậu vừa nói là tất cả mọi người mở YY đều có thể nghe thấy.



“Không thì cậu cho là như thế nào?” Mập mạp hoạt động gân cốt, lát nữa còn phải đánh chiến nha!



“Không loại nào cả.” Jaejoong cầm chuột tùy tiện ấn loạn, sao mãi còn chưa tới tám giờ, cậu đã vài ngày không gặp đại thần rồi.



“Nghe giọng điệu rất ai oán nha, đồng chí.” Junsu ngắm hyung nhà mình đang thất thần, “Gần đây cũng không thấy hyung ra ngoài, đại thần đâu rồi? Bốc hơi khỏi nhân gian à?”



Này! Đại thần có phải hơi nước đâu!!



Từ hôm bang offline kia, hai người này cũng chẳng liên hệ được mấy, đừng nói đến hẹn ra ngoài chơi, ngay cả điện thoại liên hệ cũng không, hôm sau đăng nhập trò chơi thì vẫn như cũ một người lời ít ý nhiều chỉ huy, người kia ngoan ngoãn đi theo, đăng nhập thì chào nhau một câu, lúc logout thì chúc ngủ ngon, một câu dư thừa cũng không có, đơn giản như chưa hề xảy ra sự việc thổ lộ oanh liệt kia.



Tình huống bên đại thần thế nào thì các cậu không biết, nhưng ở ký túc xá này, người nào đó chiều nào cũng đứng ngồi không yên, 15 phút lại giở điện thoại ra nhìn xem có tin nhắn từ người lạ đến không, thậm chí lúc không chơi game cũng kéo mấy người các cậu đi loạn trong trường, từ đầu nam đến đầu bắc, chờ mong một lần gặp gỡ bất ngờ “Có chủ đích”.



Nhưng mà, đại thần cũng không phải tiền, cậu cho rằng đi ra ngoài tùy tiện là nhặt được tờ một trăm đồng sao?!



Có một lần, vào buổi chiều, bốn người các cậu đến thư viện gần đó, vô tình nhìn thấy một bóng lưng khá giống đại thần, không đợi Mập mạp mở miệng, hyung nhà cậu đã mặc kệ ba người cậu đuổi theo còn nhanh hơn thỏ.



Kim Junsu cậu tuy nhiều năm chưa từng yêu đương nhưng chưa từng ăn thịt lừa thì cũng đã nhìn thấy lừa con của hyung nhà cậu trong Phong Vân, chưa từng phá án nhưng cũng đã đọc Conan, nhưng mà, cậu chưa từng nhìn thấy đôi tình nhân nào kỳ quặc như vậy!



Lúc không được gặp thì suốt ngày nhắc tới, lúc gặp thì lại lẩn trốn đi, như thể đại thần là cương thi vậy, hyung cho rằng mình là thực vật à?! Có cần em đưa hai người mỗi người một đóa hướng dương không!



Mấy người các cậu đều đã mệt mỏi, cả thể xác lẫn tinh thần đều không còn chút năng lượng, mãi mới đợi được một người chất lượng tốt nguyện ý thu nhận bảo bối ký túc xá các cậu, kết quả người đặt hàng kia lại không thấy bóng dáng, các cậu có thể không lo lắng sao, hàng tồn đọng thế này biết làm sao?! (= =!!)



“Không phải, không cho nói đại thần như vậy, đại thần nhà hyung rất bận rộn, không giống mấy đứa, cả đám suốt ngày chơi bời.” Kim Jaejoong lầm bầm bảo vệ đại thần, tuy vẫn không vui vì mấy ngày rồi không liên hệ được nhưng mà, không ai được phép nói xấu đại thần, “Sinh viên, sinh viên đó, phải lấy việc học làm chính biết không, có hiểu không hả, phải học tập thật chăm chỉ nha, ai như Mập mạp suốt ngày đi ăn bánh bao với bạn gái, mỗi lần ăn là ăn hết nửa nồi, sớm muộn cũng ăn đến mức mấy hàng bánh báo phải đóng cửa.”



“Này, cậu đừng có giận chó đánh mèo như vậy chứ.” Mập mạp nhảy ra, cậu và vợ cậu tuy có tham ăn chút nhưng cũng đâu đến mức cửa hàng bánh bao phải đóng cửa, mặc dù gần đây ánh mắt chủ quán nhìn cậu có chút kỳ lạ!!



“Tớ giận chó đánh mèo đấy thì sao?! Không phục thì PK đi, thí nghiệm ngày mai đừng có xin cùng tổ với tớ.” Jaejoong khiêu khích, cuộc thi thí nghiệm cuối kỳ ngày mai, người muốn cùng tổ với cậu xếp hàng dài đến tận cổng trường, nếu không phải Mập mạp cho cậu năm cái kẹo mút (= =?!), cậu còn lâu với cùng tổ với Mập mạp, cái tên mà ngón tay còn to hơn kính hiển vi ╭(╯^╰)╮.



“Được được được, ngài có đại thần làm chỗ dựa, tiểu nhân không dám trêu vào.”



“Dám bắt nạt tớ à, dám bắt nạt tớ, tớ sẽ mở cửa thả đại thần, cắn nát mông cậu.”



“Hyung, lúc đại thần hôn, hyung cảm thấy thế nào?”



“Hỏi làm gì?”



“Tự dưng muốn hỏi thôi.”



“Rất tuyệt, giống như…”



“Như cái gì? Cảm giác lúc ăn thịt heo?”




… Tớ, đột nhiên nghĩ ra một đề toán.



『Đội ngũ』【Mông lép cỡ D】:



Như thế nào?



『Đội ngũ』【Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ】:



Có một con heo rớt xuống hang, nó ban ngày có thể leo lên 50m nhưng buổi tối lại tụt xuống 30m, giả sử động sâu 500m, hỏi nó phải mất bao lâu mới bò lên được?



『Đội ngũ』【Nước suối leng keng】:



Tớ tính cho tớ tính cho!!!!! Tớ là sinh viên khoa học tự nhiên nha!!!!1



『Đội ngũ』【Không rời không xa】:



Thủy Nhi à, không cần đâu.



『Đội ngũ』【Nước suối leng keng】:



Huh?



『Đội ngũ』【Không rời không xa】:



Vì Heo cổ vũ đến rồi.



Mọi người quay đầu lại, đại thần lúc trước đang chỉ đạo trên YY đoán chừng đã nhận được tin nương tử mất tích đang vội vã đi tới đây.



Cho nên, Heo cổ vũ kỳ thật là: Một con heo đến cổ vũ một con heo khác?!



Quả nhiên, bà chị học nghệ thuật tư duy không hề bình thường, Tuyền Thủy yên lặng nghĩ.



『Đội ngũ』【Tức Mặc】:



Nương tử.



『Đội ngũ』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:



Đại thần, em ra không được ~~~~(>_<)~~~~



Sau đó, tình thế nghiêm trọng như vậy mà chủ soái bên ta lại dứt khoát nhảy vào trong hang chỉ vì một con heo không biết nhảy?!



『Đội ngũ』【Không rời không xa】:



Đây thật sự là Heo cổ vũ sao!! Oa!



『Đội ngũ』【Tức Mặc】:



Nương tử, ấn kỹ năng Lưỡng tình YY.



Jaejoong biết trong các kỹ năng phu thê có kỹ năng này nhưng cậu chưng từng dùng qua, nhưng mà, dù đại thần bảo cậu nhảy xuống vạc dầu, đoán chừng cậu vẫn sẽ làm theo, vì vậy, bé gà ngoan ngoãn ấn chọn kỹ năng.



Sau đó, cậu nhìn thấy trên màn hình, cả người cậu được đại thần cõng trên lưng, chân cậu quấn quanh thắt lưng đại thần, đại thần nhẹ nhàng nhảy lên, mang theo cậu bay khỏi nơi nhìn như vực sâu không đáy này.



Đại thần, hình như lúc nào cũng vậy, như chúa cứu thế bảo vệ cậu trong trò chơi?!



Nhưng mà, liệu có phải chỉ trong trò chơi hay không?!



Vì sao ngay cả số điện thoại cũng không cho cậu?!



Nhìn mọi người hóa đá, Jaejoong ấn hủy bỏ kỹ năng không nghĩ tới lại nhận được lời cự tuyệt của đại thần, người đàn ông bình thường vô cùng đạm mạc này hiện tại trước mắt mọi người cõng cậu trên lưng đi đến tường thành.



OMG! Hiện tại là tình huống gì vậy?!



Có giỏi thì bây giờ đến ký túc xá cậu sau đó cõng cậu trên lưng mà đi một vòng trường đi!



Vài ngày đã không gặp nhau ngoài đời rồi, tuy rằng trên mạng có nói chuyện nhưng cũng không thể thực sự coi cái này là yêu qua internet đi nha!



Ngưu Lang Chức Nữ người ta một năm còn được gặp nhau vào đêm Thất tịch một lần, các cậu chỉ cách nhau một tòa ký túc xá, một tòa ký túc xá thôi đấy, đi bộ cũng không đến 20 phút, có cần thiết phải ra vẻ vô cùng xa cách như vậy không!



Giờ phút này, bạn Kim Jae Jae đang gào thét trong Phong Vân không nghĩ tới nguyện vọng được cõng vòng quanh sân trường của cậu sẽ sớm trở thành hiện thực.







[1] Tây Sương Ký: Vở tạp kịch của Vương Thực Phủ.