Game Online 33 ngày
Chương 25 : Day 25
Ngày đăng: 19:17 19/04/20
Nghỉ rồi!
Kim Jaejoong kéo rương hành lý của mình, đứng trước cửa phòng ký túc xá nhìn sân trường trốn trơn, không có đôi tình nhân liếc mắt đưa tình, không có cảnh vợ chồng bất hòa ôm đùi bạt tai nhau, không có nữ sinh đi giày cao gót lộp cộp, gió bấc lạnh run cuốn lá cây đến bên chân cậu, khiến cậu đột nhiên có cảm giác mất mát cô đơn, sao lại nghỉ cơ chứ?!
Sao có thể nghỉ học như thế này?!
Hai ngày nay, cậu thật vất vả mới có tiếng nói chung với đại thần, thật vất vả mới được Đảng thừa nhận, sao kỳ nghỉ đông lại bắt đầu?!
WTF! Chẳng lẽ trường không biết một ngày không thấy tựa ba thu sao! Một kì nghỉ đông nghỉ hơn một tháng, vậy phải hơn… Hơn rất rất nhiều thu đấy! (Cậu không biết tính đúng không?!), từ hạt dưa cũng có thể phát triển thành quả rồi!
“Hyung, hyung đứng đây làm gì vậy?” Kim Junsu đeo một ba lô nhỏ trên lưng xuống cầu thang, trong tay cầm hai cái kẹo mút, cười vui vẻ như nhặt được vàng.
“Sao em cầm ít đồ vậy?” Kim Jaejoong nhìn rương hành lý to đùng cùng hơn hai ba lô đựng đồ linh tinh, tinh thần chán nản, cậu bên này thì như đi chạy nạn, sao tên nhóc kia nhàn nhã như cầm quần áo đi tắm giặt vậy?
“Em để Yoochun mang về nhà hộ.”
Hừ (ˉ(∞)ˉ)
… Cậu thật sự muốn biết, làm thế nào mà Kim Junsu có thể hẹn hò với Park Yoochun?!
Hai người này một người khôn khéo như khỉ, một người đơn bào ngốc nghếch, một người thông minh, một người ngơ ngác, tỉ lệ hai người yêu nhau có khi còn thấp hơn tỷ lệ Quách Tĩnh yêu Hoàng Dược Sư, Chopin thích hát nhạc dân tộc vậy!
“… Vậy là em cùng hyung về nhà trước hay trực tiếp về nhà mình?” Nhà hai người các cậu ở thành phố S không cách xa nhau lắm, Junsu từ nhỏ đến lớn cơ bản đều nhờ việc đến nhà cậu ăn chực mới có thể khỏe mạnh lớn lên phát triển thành… Tên ngốc như vậy.
“Em về nhà trước.”
“A, được, hyung lát sẽ bảo mẹ.” Jaejoong kiễng chân nhìn phía xa, đã 20 phút rồi, đại thần bảo tới đón cậu sao giờ còn chưa thấy tối?!
“Đang đợi đại thần đến à?” Junsu ngồi trên rương hành lý của Jaejoong hỏi, “Hyung, em muốn phỏng vấn hyung một chút, đối với việc hyung sắp sửa trải nghiệm tư vị yêu xa, hyung có cảm xúc gì?”
“Nếu như em không muốn lát nữa bị hyung ném xuống tàu thì ngậm miệng đi!”
Kim Jaejoong hung dữ uy hiếp Junsu, hai ngày nay, mọi người đều dùng ánh mắt có chút hả hê nhìn cậu, như thể ước gì thấy cảnh cậu khóc kinh thiên động địa mới vui, ╭(╯^╰)╮.
Hừ! Cậu và đại thần sẽ không vì phải cách xa một thời gian ngắn mà xoắn xuýt đâu, cũng có phải là Dương Quá và Tiểu Long Nữ phải chia tay 16 năm đâu, không phải chỉ là một kì nghỉ không thôi mà, không phải chỉ là đón năm mới mà không có đại thần ở bên, không phải chỉ là không thể nhìn thấy đại thần mỗi ngày thôi sao, ô ô, có cái gì mà không làm được cơ chứ!
~~~~(>_<)~~~~
“Vậy em ở đây chờ đi ké xe đại thần với, oa, kẻ có tiện thật là tốt.”
Jaejoong gật đầu, đại thần có một chiếc Audi, đương nhiên không phải bé lừa Alto trong Phong Vân, mà là một chiếc ô tô bốn bánh thật sự có thể chạy trên đường, từ lần trước đại thần lái xe đón bốn người họ vì mưa mà kẹt ở siêu thị về ký túc xá, mấy người kia trong phòng cậu liền gào lên hâm mộ.
Này! Một đám không có lương tâm, nhớ hồi trước lúc thấy Alto nhà cậu cũng có hưng phấn như vậy đâu!
Mà cậu cũng ý thức được một vấn đề rất nghiêm túc —— Cậu, bạn Kim Jae Jae vậy mà đã vô tình câu được một đại gia?! Lại còn là đại gia đẹp trai phong độ tương lai tươi sáng?!
OMO, một con rùa vàng rất lớn rơi xuống đầu cậu nha, thật chóng mặt {{{(>_<)}}}
“Pin pin.”
Tiếng còi ô tô đột nhiên vang lên, Jaejoong cùng Junsu đồng thời ngẩng đầu nhìn, sau đó đồng thời sửng sốt…
WTF! Đây là chuyện gì vậy?!
Người bước ra khỏi ghế lái vậy mà lại là Park Yoochun đeo kính râm, vậy đại thần nhà cậu đâu?!
“YAAAAAAAAA, Yoochun.” Có người vui có người buồn, tuy Kim Jaejoong thất vọng nhưng Kim Junsu lại ra nghênh đón, vui vẻ như gặp được đường sống trong cõi chết, cùng Park Yoochun tiến vào trạng thái cười ngây ngô.
Người ta thì anh em như chân tay, hai người cậu thì anh em như miếng giẻ rách vậy!
“Park Yoochun, cậu giao đại thần ra đây.” Kim Jaejoong vất hành lý, bày tư thế chuẩn bị tử chiến với Park Yoochun, nhất định là Park Yoochun bắt cóc đại thần, sau đó đoạt xe để đi tán Junsu! (Này = =?!)
Hai giờ sau ~~~~~~
“Ô ô ô ô ô ô ~~~~~ Vì sao Mew và Tong không ở bên nhau, ô ô ô ô.”
Bạn Kim Jae Jae như bị mẫu thân đại nhân nhập vào thân, tay cầm cái hộp khăn giấy thút tha thút thít nhìn lời bộc bạch cuối cùng trên màn hình:
—— Mew đã nói, nếu thật sự yêu một người sao có thể không sợ hãi chia lìa với người ấy, nhưng chúng ta vẫn phải tiếp nhận sự thật. Vì vậy, lúc trưởng thành, cô đơn vì không ở bên người yêu, so với việc không có bạn bè còn cô đơn hơn. Dù chỉ là vài giây phút ngắn ngủi cũng đủ khắc cốt ghi tâm.”
~~o(>_<)o ~~
Thật sự là đáng thương, sau có thể kết như vậy chứ?!
Kim Jaejoong mang theo cặp mắt hồng hồng tắt đầu đĩa, từ khi chuẩn bị cho kỳ thi, cậu đã lâu lắm không đăng nhập game rồi, hơn nữa hiện tại cậu có nhu cầu cấp bách muốn cùng đại thần thảo luận về cảm xúc của mình hiện thời.
Đợi đến khi hình ảnh trong game hiện ra, Jaejoong nhìn thấy nhân vật của mình đang ngồi xếp bằng trước Lăng Tiêu Cổ Điện, nơi này trừ khi có Giang Nam đạo tặc xuất hiện, còn không rất ít khi có người, hôm nay cũng vậy, khung cảnh lặng yên chỉ có NPC cùng mấy tiểu quái.
Jaejoong mở danh sách hảo hữu, sau đó gõ chữ không dừng:
『Tin nhắn』【Gửi Tức Mặc】:
Đại thần, đại thần, mau xem The Love Of Siam đi.
『Tin nhắn』【Gửi Tức Mặc】:
Thật là khó chịu nha, ~~~~(>_<)~~~~
『Tin nhắn』【Gửi Tức Mặc】:
Chúng ta sẽ không như vậy đúng không? *Ngây ngốc*
『Tin nhắn』【Gửi Tức Mặc】:
Em nói với mẹ chuyện chúng ta rồi…
Jaejoong viết được một nửa đột nhiên dừng lại, cậu giờ mới nhận ra một điều quan trọng:
Ba mẹ cậu đều đang xem The Love Of Siam, mà The Love Of Siam lấy chủ đề về đồng tính, vậy, bọn họ chắc không phản đối cậu và đại thần đâu đúng không?!
Hăng máu lên, bạn Kim Jae Jae hứng phấn đến mức cơ hồ muốn bay lên, lấy điện thoại ra định báo cáo với đại thần thì nhìn thấy tin nhắn nhảy ra trên màn hình:
『Hảo hữu』 【Đóa cúc nhỏ】:
Sư phụ, unnie đến rồi à, đúng lúc em muốn nói với unnie vài chuyện.
Cậu thu đồ đệ lúc nào vậy?!
Kim Jaejoong không hiểu gì nhìn ID trên màn ảnh, cố gắng hồi tưởng lại sao có thể có một người bái một newbie làm thầy, được rồi, tuy rằng cậu là một newbie kiệt xuất (= =?!)
『Hảo hữu』 【Đóa cúc nhỏ】:
Có ở đây không vậy?
『Hảo hữu』 【Đóa cúc nhỏ】:
Em muốn hỏi chuyện về Tức Mặc… Oppa ấy có phải rất ghét em không?
『Hảo hữu』 【Đóa cúc nhỏ】:
Sư phụ?
Nhắc đến đại thần, Jaejoong cuối cùng cũng nhớ ra vị Đóa cúc nhỏ này là thần thánh phương nào, chuyện này phải ngược dòng tìm hiểu về ngày Giang Nam đạo tặc xuất hiện, vì cô ta mà cậu và đại thần suýt nữa chiến tranh lạnh…