Giả Cán Bộ

Chương 130 : Chọn thư ký (1+2)

Ngày đăng: 12:48 30/04/20


Thời gian nửa đêm, ngoài cửa sổ, bão tố vẫn tiếp tục thổi, không biết thổi đến trên cửa nhà ai, chà xát vang lên tiếng leng keng, lúc này, trong phòng lại sưởi ấm như xuân.



Giằng co đến hơn nửa đêm, Dương Tử Hiên mới đầy cảm giác không muốn, lui từ trong Trương Bích Tiêu thân thể ra ngoài.



Trương Bích Tiêu chính là đang hơi hơi nhắm mắt lại, không muốn nhúc nhích, trên mặt trắng nõn óng ánh, lưu lại dư vị tiêu hồn và ửng đỏ.



“ Cầm khăn tay trên bàn sách ra đây cho tôi. “ Toàn thân Trương Bích Tiêu xụi lơ, hồi lâu mới lên tiếng, bờ mông có chút nâng lên, tận lực không cho đồ vật bên trong chảy ra giường.



Dương Tử Hiên thuận tay sẽ rút khăn tay ra, đưa cho Trương Bích Tiêu.



“ Tiểu bí thư, ném cái này vào trong giỏ rác dưới đáy giường. “ Trương Bích Tiêu lau qua qua giữa hai chân, sau đó liền đưa khăn tay cho Dương Tử Hiên tựa ở bên giường ngủ, mặc dù có quan hệ thân mật, nhưng Trương Bích Tiêu vẫn ưa thích gọi Dương Tử Hiên là tiểu bí thư.



Dương Tử Hiên tiếp nhận khăn tay, nhưng lại nhìn thấy trên mặt dịch nhờn mang theo không ít vết máu, trái tim đột nhiên mạnh mẽ co rụt lại.



“ Cái này... “



Dương Tử Hiên bất chấp việc ném khăn tay vào trong giỏ rác, quay sang ôm chầm lấy Trương Bích Tiêu.



“ Làm sao vậy, tiểu bí thư, có tâm lý gánh nặng rồi à? “ Trương Bích Tiêu lại có vẻ tiêu sái, bắt đầu cười khanh khách, làm như không hề quan tâm.



Dương Tử Hiên không nói gì, chỉ chăm chú ôm thật chặt giai nhân trong ngực.



“ Yên tâm đi, tôi không sẽ quá phận, bắt cậu làm cái gì, tất cả vẫn dựa theo chúng ta ước định lúc ban đầu, tôi cung cấp cho cậu tin tức Nam Hồ thị ủy và một ít tin tức khu công nghiệp tôi biết, cậu phụ trách để tôi đi lên làm người đứng đầu, tôi thật sự đã chịu đựng đủ mấy cái lão nam nhân trong cục quấy rầy rồi. “ Trương Bích Tiêu dùng ngữ khí bình tĩnh nói, không nghe ra trong đó có cái gì khúc mắc.



Bàn tay Dương Tử Hiên có chút thô ráp, vuốt ve bờ lưng trơn bóng của Trương Bích Tiêu.



Hồi lâu mới dùng ngữ khí kiên định nói: “ Ai dám quấy rầy nữ nhân của tôi, tôi giết chết hắn! “



...



Thời điểm sắp đến hừng đông, Dương Tử Hiên có lẽ là đã ra khỏi gian phòng của Trương Bích Tiêu, lên trên ghế sa lon ngủ thẳng cánh, dù sao, Trương Bích Tiêu hiện tại đã chính thức tính toán là nữ nhân của mình rồi, không có khả năng để cho nàng ngủ trên một cái ghế sô pha.




Dương Tử Hiên gật gật đầu, cười nói: “ Đúng vậy, cái này gọi là giương đông kích tây! “



...



Dương Tử Hiên vừa mới tiến văn phòng đảng chính, Lý Bất Phàm liền chạy chậm tiến đến, hỏi: “ Bí thư, nghe nói ngày hôm qua, khi ngài trở về, xe ở ngoài cửa ra vào liền bị công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy đập phá? “



“ Anh biết rồi còn hỏi làm cái gì? “ Dương Tử Hiên như có thâm ý liếc nhìn Lý Bất Phàm, kẻ dối trá này, thời điểm nện xe ngày hôm qua không thấy ra ngoài hỗ trợ, hiện tại mới chạy đến mèo khóc chuột làm gì.



Lý Bất Phàm vội vàng khoát khoát tay, gấp gáp nói: “ Bí thư, ngày hôm qua, thời điểm bầy công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy nện xe, xác thực là tôi không ở tại văn phòng đảng chính, vài ngày này, ở phía trong nhà xảy ra một chút sự tình, tôi một mực ở nhà xử lý, thậm chí tôi còn không biết là ngày hôm qua ngài trở về đây. Không tin, ngài có thể gọi điện thoại đến trong nhà của tôi hỏi một chút, xác thực là vài ngày này tôi không đi làm ở văn phòng đảng chính. “



Lý Bất Phàm nói chuyện rất gấp gáp, thậm chí trên trán cũng đã chảy ra mồ hôi rồi, hắn biết rõ, hiện tại, Dương Tử Hiên khẳng định đã hoài nghi hắn, nhưng lại không biết phân tích như thế nào mới có thể được tiểu bí thư này tín nhiệm.



Dương Tử Hiên xem xét bộ dáng khẩn trương của Lý Bất Phàm, không giống như là đang làm bộ, trong lòng nghĩ, tạm thời tin hắn một lần cũng không sao.



Chỉ là, Dương Tử Hiên cũng hiểu được, một mình Lý Bất Phàm cũng không thể to gan như vậy, dám đem hành trình của mình tiết lộ cho người nhà máy chế biến giấy.



Trước kia Lý Bất Phàm chỉ tận dụng mọi thứ có thể để kiếm lời, không chịu ăn chút thiệt thòi nào, cũng sẽ không làm người mạo hiểm, nói trắng ra chính là tên giảo hoạt cẩn thận chặt chẽ.



Loại sự kiện nện xe công ủy bí thư khu công nghiệp đặc biệt ác liệt này, loại người cẩn thận chặt chẽ như Lý Bất Phàm không thể nào tham dự vào trong đó.



“ Tốt rồi, tôi tạm thời tin một lần. “ Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói: “ Anh còn có chuyện gì không, không có việc gì, liền đi ra ngoài trước đi. “



Lý Bất Phàm nghe được Dương Tử Hiên không muốn tiếp tục truy cứu hắn, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nói: “ Còn có một việc, tôi muốn hỏi bí thư một chút, lần trước tôi đưa cho ngài danh sách thư ký, ngài đã chọn xong chưa, nếu chọn xong rồi, tôi có thể lập tức gọi hắn đi làm. “



Dương Tử Hiên vỗ đầu một cái, Lý Bất Phàm không đề cập tới cái sự tình này, hắn thật đúng là đã quên mình muốn tuyển thư ký, liền nói: “ Anh không nói, tôi thật đúng là đã quên, như vậy đi, hôm nay tôi xem trước một tý, ngày mai sẽ nói cho anh biết nên tuyển ai, đến lúc đó anh hãy thông báo hắn đi làm. “



Lý Bất Phàm tranh thủ thời gian trả lời vài tiếng, sau đó liền chạy ra ngoài.



Dương Tử Hiên cầm lấy danh sách thư ký trên mặt bàn, nhìn nhìn một chút, phát hiện đều là chút ít sinh viên mới phân phối đến khu công nghiệp, chắc đều là tiểu tử nội tình sạch sẽ, âm thầm suy nghĩ hồi lâu, mới chọn trúng một tiểu tử tốt nghiệp hệ văn học trong La Phù phân phối đến phòng tuyên truyền khu công nghiệp—— Hồ Khải.