Giả Cán Bộ
Chương 160 : Chết rồi
Ngày đăng: 12:48 30/04/20
Từ Cương thở hổn hển mấy hơi, nói: “ Trong tay em không có, nhưng trên tay lão Phương có, em đã bảo lão Phương, số dữ liệu mỗi lần đưa tiền, đều phải sao chép cho tốt, lão Phương đưa tiền cho nhiều lãnh đạo khu công nghiệp, mấy người kia đều thu, em cũng bảo lão Phương ghi chép hết rồi! “
“ Có thể nói, mấy lãnh đạo khu công nghiệp, kể cả Bạch Thự, cùng nhà máy chế biến giấy chúng ta, cùng em, đều là một sợi dây liên kết chặt chẽ, cùng vinh cùng nhục, nếu như em gặp chuyện không may, bọn hắn cũng khỏi phải nghĩ đến có ngày tốt lành! “
“ Vậy hiện tại, cái sổ sách ghi chép chuyện đưa tiền, có ở trên tay cậu không? “ Từ Á Bình nhanh chóng hỏi tiếp.
Từ Cương cũng cảm thấy không đúng, hơi sững sờ nói: “ Không ở đây, sổ sách kia vẫn là lão Phương cầm! “
Từ Á Bình hung hăng đánh một cái vào đầu Từ Cương, nói: “ Tôi nói Từ Á Bình tôi cũng không phải là kẻ ngu dốt gì, làm sao lại có một đứa em trai ngu xuẩn như cậu, sổ sách không ở trên tay cậu, cậu cầm cái gì để uy hiếp Bạch Thự, trên tay cậu không có chứng cớ xác thực, Bạch Thự sợ cậu cái gì đây? “
“ Cậu, thật sự gặp phải chuyện không may cũng đáng đời, mấy cái gì đó quan trọng như vậy đều lưu trên người lão Phương, cậu hiện tại từ bỏ lão Phương, nói không chừng lão Phương đã cung khai rồi, cậu cầm cái gì để uy hiếp bọn Bạch Thự? “
“ Cậu cứ ngồi ở đây chờ chết đi! “ Từ Á Bình nghiến răng nghiến lợi nói.
Bờ môi Từ Cương run rẩy, đặt mông ngồi xuống sàn nhà.
Những năm gần đây, Từ Cương khởi đầu kinh doanh Võ Văn tập đoàn, một đường đều là xuôi buồm thuận gió, tại khu Tĩnh Thủy có Từ Á Bình che chở, cơ bản không có đơn vị chính phủ nào dám tìm Từ Cương hắn gây phiền toái.
Không nghĩ tới, lại có lúc phải chật vật như hôm nay.
Hồi lâu, Từ Cương mới ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hồng nói: “ Chị, chị yên tâm, vô luận lúc trước Võ Văn tập đoàn chúng ta mua nhà máy chế biến giấy, hay là lúc kinh doanh, tất cả quy trình đều hợp pháp, sẽ không liên lụy đến chị, mặc dù em xảy ra chuyện, cũng sẽ tuyệt đối không liên lụy đến chị! “
Hồ Khải cũng là gọn gàng linh hoạt mà đi ra ngoài.
Hắn biết rõ, Dương bí thư hơn phân nửa là muốn gọi một vài cuộc điện thoại, hắn không thích hợp ở đây nữa.
Hồ Khải hiện tại cơ bản đã quen thuộc với công tác thư ký, Dương Tử Hiên cũng không lớn hơn mấy tuổi so với hắn, cho nên phối hợp giữa hai người cũng rất tốt, Dương Tử Hiên rất thoả mãn đối với tiểu thư ký có ngộ tính này.
“ Alo, lão Lưu à? Hiện tại nhà máy chế biến giấy đã bị ngừng hoạt động, ngày mai khu công nghiệp sắp sửa tổ chức tổ liên hợp điều tra công tác, tiến vào chiếm giữ nhà máy chế biến giấy, cưỡng chế nhà máy chế biến giấy tiến hành bồi thường hợp lý đối với công nhân viên chức thương vong, hiện tại anh lên trên thành phố, bảo mấy người thân của công nhân trở về, không cần chờ đến ngày mai nữa!”
“Ngày mai tổ đôn đốc của tỉnh ủy sẽ đến kiểm tra công việc, một nhóm lớn công nhân viên chức kêu oan, lại vây quanh ủy ban thành phố, nếu để cho người tỉnh ủy thấy được, thị ủy ủy ban thành phố sẽ rất mất mặt! “
Dương Tử Hiên không dùng văn phòng điện thoại gọi đi, mà là dùng điện thoại di động, làm việc luôn phải cẩn thận một chút, lần hành động kêu oan này, mặc dù là hành động tự phát của người thân công nhân viên chức thương vong, nhưng cũng có quan hệ lớn lao cùng với sự trợ giúp của Lưu Bất Khắc, Dương Tử Hiên cũng không muốn để người hữu tâm biết rõ, cho nên, Dương Tử Hiên không thể không cẩn thận.
Lưu Bất Khắc vội vàng đáp ứng vài câu, liền cúp điện thoại.
Dương Tử Hiên vừa cúp điện thoại, điện thoại văn phòng liền vang lên linh linh.
Dương Tử Hiên vừa cầm lấy điện thoại, chợt nghe được một tin tức làm cho người ta khiếp sợ.
“ Bí thư, tôi là Trịnh Cường, Phương quản lý bị người giết chết rồi, là chết ở bên trong cục công an! “