Giả Cán Bộ
Chương 293 : Đánh con gái
Ngày đăng: 12:50 30/04/20
Đám bạn học của Tống Khả Cũng ngồi trên bàn cũng cực kỳ kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, khách không mời mà đến này, thấy Dương Tử Hiên một thân áo và quần đều là hàng hiệu, có mấy người biết hàng cũng nhận ra, Dương Tử Hiên ăn mặc chính là Armani màu xám, loại hàng hiệu này, ở trong nước bây giờ thật sự là cực kỳ hiếm thấy.
Cái bộ quần áo tây này của Dương Tử Hiên, là Lâm Nhược Thủy cố ý thông qua bạn bè nước ngoài mua về, người bình thường thật đúng là không thể biết được.
“ Dương..., tại sao ngài cũng ở đây rồi? “ Tống Khả Cũng không nhịn được mà bịt miệng lại hỏi.
Khả Cũng ăn mặc rất đơn giản, bên ngoài phủ một bộ quần áo phục vụ viên do khách sạn Tử Kinh chế tác, dưới chân là một đôi giày Cavans sạch sẽ, có vẻ hấp dẫn khác thường.
Tử Kinh khách sạn là khách sạn có vốn đầu tư nước người, thiết kế thời trang của những phục vụ viên cũng đã tiếp cận với đời sau, đều là tà váy dài đỏ thẫm sườn xám, thoạt nhìn có vẻ khá gợi cảm quyến rũ.
Dáng người Khả Cũng vốn chính là dạng cao gầy, mặc cái áo đó vào, thật đúng là trước sau lồi lõm, muốn ngực có ngực, muốn bờ mông có mông.
Dương Tử Hiên một phát bắt được tay Khả Cũng, nháy nháy mắt, ý bảo nàng phối hợp diễn trò.
Khả Cũng nhất thời không rõ Dương Tử Hiên rốt cuộc muốn làm gì, chỉ ngơ ngác nhìn Dương Tử Hiên.
Kiếp trước Dương Tử Hiên cũng là một cô nhi bần hàn, tại thời điểm đi học đọc sách, cũng không ít lần bị người khác khinh khỉnh, nhưng hắn là một người đàn ông, hoàn toàn có thể làm như không nhìn thấy gì.
Dương Tử Hiên cực kỳ giải thích tâm trạng mâu thuẫn bất lực của Khả Cũng lúc này, bởi vì tình cảnh bị chế nhạo này, kiếp trước không biết hắn đã trải qua bao nhiêu lần, cho nên hắn không muốn thấy chuyện này xảy ra trên người Khả Cũng, không muốn tự tôn của Khả Cũng hoàn toàn bị người khác chà đạp.
“ Những người này đều là bạn học của em sao? “
Dương Tử Hiên ôm cái eo nhỏ nhắn của Khả Cũng rồi hỏi, ngón tay đặt ở trên áo sườn xám bọc chặt cái eo Khả Cũng, xúc cảm mềm mại dị thường.
Lần đầu tiên để cho một người đàn ông chấm mút khoảng cách gần như thế, cách nghĩ thứ nhất của Khả Cũng chính là đẩy Dương Tử Hiên ra, nhưng Khả Cũng lập tức nhớ tới danh hiệu to đến dọa người của Dương Tử Hiên —— thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, phó cục trưởng sở giám sát.
Khả Cũng là người học về pháp luật, đối với những cấp bậc chức quan trong nước, cũng biết khá sơ lược, trước kia nàng không biết Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cho nên mấy ngày nay cố ý trở về tra chức vị Dương Tử Hiên một chút.
Bành Thanh vừa khóc vừa từ trong túi quần móc ra một cái điện thoại di động, thời đại này, có thể có điện thoại di động, đều là ông chủ rất có tiền.
Bành Thanh là một học sinh, vậy mà cũng có điện thoại di động, đủ thấy gia đình của nàng giàu có đến mức nào.
“ Anh kia, tại sao anh lại đánh người? Tại sao lại đánh người? “ Đám đàn ông trên bàn lập tức đứng dậy quát, trực tiếp đi lên, vây quanh Dương Tử Hiên.
“ Hừ, người như vậy mà không đánh, thật sự không biết cách tôn trọng người! “ Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.
“ Không cần biết gia đình cô là ai, cô có quyền gì, dựa vào cô mà cũng có thể tùy tiện chà đạp tôn nghiêm của người ta sao, mở mồm ngậm miệng liền mắng người ta là tiểu thư, sinh viên đại học La Phù chính là có tố chất ấy sao? “
“ Khả Cũng người ta có thể buông sĩ diện, ở chỗ này tự lực cánh sinh, rửa chén đĩa, các cậu có thể làm được sao? “ Giọng nói Dương Tử Hiên lạnh như băng.
“ Alo, ba ba à? Con bị người đánh tại khách sạn Tử Kinh, bố mau tới đây đi... “ Bành Thanh cầm lấy điện thoại di động trong tay, vẫn chưa nói hết lời trong điện thoại, liền một tay lau nước mũi một tay lau nước mắt.
Dương Tử Hiên nhíu mày, lôi kéo tay Khả Cũng, muốn đi ra ngoài.
“ Anh đánh người xong còn muốn đi à? “ Nhìn thấy Dương Tử Hiên muốn đi, đám nam nam nữ nữ trên bàn bắt đầu đứng dậy, vây quanh Dương Tử Hiên.
Hiển nhiên, Bành Thanh mới chính là nhân vật trung tâm trong đám người này.
Chỉ cần là Bành Thanh bị khi dễ, đám người này liền rất phấn khởi công kích.
“ Tránh ra! “ Dương Tử Hiên trầm giọng nói, sắc mặt đã biến thành màu đen rồi, bọn học trò này thật không biết tốt xấu.
“ Anh đánh tôi, còn muốn đi sao? Anh đừng có mơ? “ Bành Thanh tắt điện thoại di động, lau khô nước mắt nói.