Giả Cán Bộ

Chương 297 : Núi cao có núi cao hơn

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


Liễu Sơn vốn tưởng rằng Dương Tử Hiên sẽ từ từ răn dạy hắn một phen, từ từ giáo huấn vài người Bành Bằng một tý, nếu làm như vậy, Liễu Sơn hắn chính là Trư Bát Giới soi gương, nhìn mãi mà không phải người, hai bên đều không dễ nịnh nọt rồi.



Bành Bằng đối với hắn có ân, hắn xây phòng ở không tuân theo quy định, là Bành Bằng giúp hắn vụng trộm phê duyệt qua cục quốc thổ, nhưng lãnh đạo cũng không thể không để ý, nếu như không hầu hạ tốt Dương Tử Hiên, ngay cả bát cơm cũng bị ném, vậy Liễu Sơn hắn muốn khóc cũng không khóc nổi.



Hiện tại Dương Tử Hiên không so đo, lại giảm đi một phen khó xử của Liễu Sơn.



“ Này, tôi nói thằng nhóc cậu, đánh con gái của tôi rồi, lại muốn bỏ đi sao? “ Bành Bằng lớn tiếng quát Dương Tử Hiên.



“ Bành trưởng phòng... “



Liễu Sơn đang muốn muốn nhắc nhở Bành Bằng đừng trêu chọc Dương Tử Hiên, dù sao, chức quan Dương Tử Hiên cao như vậy, không phải một trưởng phòng nho nhỏ như Bành Bằng có thể gọi chọc nổi, chớ nói chi là trong tay Dương Tử Hiên cầm thượng phương bảo kiếm Ban Kỷ Luật Thanh tra.



“ Liễu đội, tôi cũng không muốn cậu khó xử, lãnh đạo của cậu đã phân phó, sự tình hôm nay, cậu không quan tâm làm gì, tôi và người gọi là Dương cục trưởng này coi như đã kết hận thù. “ Bành Bằng nhìn xem Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.



Dương Tử Hiên chậm rãi quay đầu, nhìn nhìn Bành Bằng, hỏi Liễu Sơn: “ Cái tên Bành trưởng phòng này, thật sự là rất có nghị lực, nhưng lại có chút không nói đạo lý, không giống như là người bình thường. “



“ Liễu Sơn, cậu giới thiệu cho tôi một chút, Bành trưởng phòng này là cán bộ đơn vị nào vậy? “ Dương Tử Hiên nhìn Liễu Sơn, cười cười nói.



Liễu Sơn do dự một chút, có lẽ vẫn lên tiếng nói: “ Vị này chính là Bành Bằng trưởng phòng cục quốc thổ thành phố Tử Kim chúng tôi, bên cạnh hắn là trưởng phòng chấn chỉnh thị ủy chúng tôi, Mạc Khánh, bên phải là phó tổng công ty kiến trúc Thiên Phương nổi tiếng thành phố Tử Kim chúng tôi, Lưu Minh. “



Dương Tử Hiên có chút kinh ngạc, tiếp theo liền cười một tiếng, thật đúng là cuộc sống nhân sinh, hôm nay lại gặp được tiểu quỷ con con hổ báo với Diêm Vương.



Bành Bằng chứng kiến sắc mặt Dương Tử Hiên có chút biến hóa, cho rằng Dương Tử Hiên là sợ hãi, lại cười nói: “ Thằng nhóc, làm người phải phúc hậu, phải biết rằng thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn, không cần phải quá kiêu ngạo. “
Bành Bằng không biết mình cúp điện thoại thế nào, chỉ biết là cúp điện thoại xong, về sau, một đoàn người Dương Tử Hiên đã biến mất không thấy, nhưng mấy câu cuối cùng của Hứa Chí Văn vẫn còn quanh quẩn ở lỗ tai hắn.



“ Cậu cho rằng cái mông của cậu rất sạch sẽ hả? Ban Kỷ Luật Thanh tra muốn tra Bành Bằng cậu thì cực kỳ dễ dàng, tốt nhất là cậu cầu xin mấy lão tổ tông nhà cậu phù hộ, để cậu không bị Dương Tử Hiên ghi hận đi. “



“ Lão Bành, tôi khuyên cậu, lát nữa có lẽ là thành thành thật thật đến nhà, chịu nhận lỗi với Dương cục trưởng, hắn tha thứ cho cậu là tốt nhất, không tha thứ, vậy ít nhất cũng phải lại làm cho hắn không ghi hận cậu. “



Lưu Minh, Mạc Khánh đứng ở một bên nhìn Bành Bằng và Liễu Sơn hồn lìa khỏi xác, cảm thấy hơi kinh ngạc.



“ Lão Bành, thế nào rồi? “ Mạc Khánh đến vỗ vỗ Bành Bằng bả vai hỏi.



Bành Bằng thở dài một tiếng, nói: “ Xảy ra đại sự rồi, người vừa rồi kia thật đúng là thường vụ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh và cục trưởng sở giám sát, Dương Tử Hiên. “



Nghĩ tới đây, phẫn nộ trong lòng Bành Bằng dâng lên ào ào, hắn giơ bàn tay lên.



Bốp!



Lại một cái tát rơi vào má phải Bành Thanh.



“ Đều là do con làm hại, hư việc nhiều hơn là thành công, con hại chết bố con rồi, về nhà từ từ suy nghĩ lại đi, chờ mẹ con trở về, lại thu thập con lần nữa! “ Từ lúc Bành Bằng chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên đánh con gái.



Bành Thanh và bọn bạn học cùng Bành Thanh đều ngây ngẩn cả người, đều vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bành Bằng, người trước đó đã từng rất oai phong!