Giả Cán Bộ

Chương 377 : Người nghe người không nghe

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


Trung tuần tháng sáu, ban ngày nóng bức dường như có thể làm bỏng cả nhân tâm, không khí trong kinh thành dường như cũng là toát lên một luồng hơi nóng nồng đậm.



Lúc này, trong một biệt thự phía Tây Giao kinh thành, một đám người đang nói chuyện với nhau.



"Đại ca, anh nói những lời của Dương Tử Hiên rốt cuộc có tin tưởng được không?" Đái Mộc Đức vùi đầu hít thuốc, cái gạt tàn thuốc bên cạnh hắn lúc này đã chật ních đầy tàn thuốc, tâm tình có vẻ bực bội dị thường.



"Bất động sản Hải Nam biến thành bong bóng là điều tất nhiên, rất nhiều người đều bị lợi ích cực lớn trước mắt che hai mắt, không để mắt đến vấn đề này, chúng ta nên cảm tạ người trẻ tuổi họ Dương kia." Đái Tự Lập ngồi ở đối diện Đái Mộc Đức, thần sắc bình tĩnh dị thường.



Với tư cách thần tài Bộ tài chính, dự toán tài chính qua tay hắn đều là dùng trăm triệu làm đơn vị, cho nên đã luyện được một bộ tâm tính không quan tâm hơn thua, nhưng nói về chuyện này, trong lòng cũng không có khả năng không lo lắng.



Trong nước lúc này, các loại tài chính từ cơ quan nhà quan nhà nước đều dốc sức liều mạng nện tiền vào bất động sản Hải Nam, kiếm được bàn đầy tiền bạc.



Nhưng hắn lại ra mệnh, rút hết tài chính chủ lực mình khống chế đang đầu tư ở Hải Nam trở về, nhanh chóng rút lui khỏi Hải Nam, loại tâm tính có tiền không lợi nhuận, giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang này, không phải người nào cũng có thể làm được, nói thí dụ như Đái Mộc Đức.



Lúc này Đái Mộc Đức vẫn còn kéo kéo đẩy đẩy, trước mắt mới chỉ động viên được chút ít tài chính xây dựng đầu tư vào Hải Nam lui lại, đại bộ phận chủ lực tài chính vẫn đang ở Hải Nam, đối với chi nhánh ngân hàng xây dựng dang dốc sức liều mạng tiến hành các hành vi cho vay tiền tại Hải Nam, có lẽ vẫn là mở một con mắt nhắm một con mắt.



Trong lòng Đái Mộc Đức vẫn tồn tại hy vọng may mắn.



"Đại ca, bất động sản Hải Nam xác thực là có bong bóng rất lớn, nhưng cái bong bóng này vẫn chưa tới điểm tới hạn xì hơi, chúng ta sớm như vậy đã đem chủ lực tài chính lui từ Hải Nam về, chỉ sợ có chút không ổn đâu." Đái Mộc Đức có chút buồn bực rút thuốc ra, hắn biết rõ đại ca của mình đã có một loại tín nhiệm mù quáng đối với Dương Tử Hiên rồi.



Một bộ phận đầu tư chủ lực tài chính của Bộ tài chính đưa vào Hải Nam, trong lúc nhân viên Bộ tài chính khó hiểu và không tin, đã nhanh chóng chảy từ Hải Nam trở về.
"Bên trong kinh thành, đàn ông theo đuổi con có thể xếp thành một hàng dài, con tội gì phải đi để ý đến một cán bộ La Phù tỉnh." Vương Lâm tận tình khuyên bảo.



Đái Mộc Cát giữ im lặng, không có ý định tiếp nhận lời của mẹ, Đái Tự Lập lại nhận lấy câu chuyện, cười nói: "Mộc Cát cũng đã lớn rồi, vấn đề hôn nhân, có lẽ là sớm xác định một chút đi, ông ngoại con cũng rất quan tâm đến hôn sự của con, suốt ngày đều ngóng trông muốn ôm cháu ngoại đó."



Đái Mộc Đức rất cưng chiều Đái Mộc Cát, không giống như Vương Lâm, hắn nói: "Mộc Cát, tự con suy nghĩ kỹ càng đi, chỉ cần con ưa thích là được rồi."



Đái Mộc Cát có lẽ là giữ im lặng, không ai đoán ra tâm tư của nàng thế nào.



...



"Lão Phan, nếu muốn Mã Tương Như phối hợp với chúng ta, chúng ta phải có đủ thực lực, ít nhất có thể làm cho Mã Tương Như chứng kiến quyết tâm vặn ngã Đường Đại Minh của chúng ta mới được." Dương Tử Hiên ngồi ở trên ghế sa lon, Phan Bách Văn đốt một điếu thuốc cho Dương Tử Hiên.



"Dương sở, không phải ngài nói ngài đã báo cáo cho Tôn Thanh Vân bí thư rồi sao? Tôn Thanh Vân chắc sẽ nói chuyện cùng bí thư Chu Trì Khôn chứ? Trong tỉnh có thể tăng thêm ủng hộ đối với tổ điều tra chúng ta hay không?" Phan Bách Văn cẩn thận hỏi.



"Lão Phan, cậu không cần phải nghĩ hão huyền nữa, Tôn Thanh Vân phó bí thư, Chu Trì Khôn bí thư, Trương Luân bí thư mặc dù những người này muốn ủng hộ chúng ta, cũng sẽ không trực tiếp ủng hộ chúng ta." Dương Tử Hiên phất phất tay áo nói.



Phan Bách Văn không hiểu rõ về cao tầng chính trị bằng Dương Tử Hiên, nghi hoặc hỏi: "Cái này là vì nguyên nhân gì?"



"Đến cấp bậc như Tôn Thanh Vân, Chu Trì Khôn bí thư, đều sẽ không làm chuyện chưa nắm chắc, để cho người khác bắt lấy nhược điểm."