Giả Cán Bộ

Chương 379 : Đầu gỗ

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


Buổi sáng bị một hồi gõ cửa đánh thức, Phan Bách Văn mắt đầy tơ máu xuất hiện, hiển nhiên là ngủ không ngon, tinh thần cũng cực kỳ uể oải, nói: "Lưu Minh Phong bị chúng ta hành hạ một đêm, nhưng vẫn không khai câu nào, chỉ là, một nhân viên công tác Văn phòng tỉnh ủy khác đã bị thẩm tra ra, hắn nói Lưu Minh Phong thường xuyên ăn cơm uống rượu cùng một ông chủ lớn thành phố An Thuyền, ông chủ kia là tổng giám đốc cửa hàng điện gia dụng An Thuyền, Dễ Hoán Hoa!"



"Dễ Hoán Hoa này chính là nhân vật mấu chốt!" Dương Tử Hiên gật gật đầu nói.



"Nhưng chúng ta không có chứng cớ, không thể tùy tiện điều tra người ta." Phan Bách Văn buồn rầu nói.



Dương Tử Hiên lại cười cười nói: "Ha ha, thương nhân như vậy, hơn phân nửa là thương nhân vô lương, chúng ta có thể thoáng biến báo một tý là có thể thông suốt!"



"Dương sở có ý tứ là….?"



"Dùng danh nghĩa nghi ngờ hắn trốn lậu thuế, phạm tội kinh tế, mang về để thẩm tra!"



Phan Bách Văn vỗ tay một cái, vô cùng hưng phấn nói: "Dương sở, kế này rất hay!"



Dương Tử Hiên cười cười, phất phất tay áo nói: "Không thể nói là hay hay không, chúng ta chỉ tìm Dễ Hoán Hoa này tới nói chuyện để hiểu rõ tình huống mà thôi, không cách ly thẩm tra đối với hắn, như vậy mới vẹn cả đôi đường."



Phan Bách Văn ngầm hiểu, cười cười, Dương Tử Hiên đang định tính cho bản án này.



"Yên tâm đi, Dương sở, tôi đã xem qua về hồ sơ Dễ Hoán Hoa này rồi, là đảng viên, đã từng là tổng giám đốc cửa hàng điện gia dụng An Thuyền, chỉ là, trước kia, cái cửa hàng điện gia dụng An Thuyền này vẫn luôn là ở vào trạng thái lỗ lã!”



“Thời điểm Đường Đại Minh chủ chính, làm ra chế độ nhận thầu xí nghiệp nhà nước vừa và nhỏ lỗ lã, Dễ Hoán Hoa này mượn tiền khắp nơi, liền mua được chỗ này, ban đầu có lẽ là buôn bán lời không ít, đáng tiếc, Dễ Hoán Hoa này cũng là không am hiểu quản lý, áp dụng kinh doanh trên quan trường vào trong thương nghiệp, lượng tiêu thụ không thể đi lên."



Dương Tử Hiên cười cười nói: "Lão Phan, cậu một đêm không ngủ, chỉ sợ là đang nghiên cứu về Dễ Hoán Hoa này à? Không tệ lắm, đã làm đủ công phu."



"Thương nhân vô lương tâm như vậy, hơn phân nửa không phải là cái dạng người gì tốt, cậu hơi dùng chút thủ đoạn, chắc chắn hắn sẽ cung khai tất cả."



"Chuyện này, tôi không tiện ra mặt rồi, cậu dẫn người mời Dễ Hoán Hoa đến nhà khách chúng ta, tự mình nói chuyện cùng hắn, nói chuyện xong xuôi, về sau, cậu sửa sang lại nội dung hắn nói chuyện một tý, báo cáo cho tôi." Dương Tử Hiên chậm rãi dạo bước đi ra ngoài nhà khách, nhân viên công tác liền đưa bữa sáng lên cho Dương Tử Hiên.



"Tốt, Dương sở, hiện tại tôi sẽ lập tức dẫn người đi!" Mặt mũi Phan Bách Văn tràn đầy hưng phấn, dường như đã thấy được ánh rạng đông thắng lợi.



"Không vội, cậu đã một đêm không ngủ, cũng nên ăn một chút gì bổ sung năng lượng cho cơ thể, hiện tại cậu đúng là hạch tâm tổ điều tra, làm liên tục thì có thể, nhưng cũng phải chú ý đến thân thể của mình."



Dương Tử Hiên giơ tay lên nói: "Dù gấp cũng không gấp đến mức cần chạy đi làm việc ngay lập tức."



Đối với người thân tín bên mình, Dương Tử Hiên cũng không tiếc rẻ một chút quan tâm như vậy.




Tuy Dương Tử Hiên hiểu rõ sự tình kiếp trước, nhưng không biết ở trong thế giới song song này, lịch sử có thể phát triển như quỹ tích kiếp trước hay không?



"Ba ba của cô đoán chừng là muốn đợi hội nghị tài vụ thuế vụ trung ương trải qua, về sau lại quyết định có nên rút lui hay không, đúng vậy không?" Dương Tử Hiên cười cười nói.



Mặt mũi Đái Mộc Cát tràn đầy kinh ngạc, nói: "Làm sao cậu biết được? Cha tôi muốn làm như vậy, đợi đến chính giữa hội nghị tài vụ thuế vụ đầu tháng bảy mới quyết định, cho dù muốn rút vốn đầu tư cũng không cần phải trong mấy ngày này."



Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Hội nghị tài vụ thuế vụ trung ương xác thực là một cái chong chóng đo chiều gió không tệ, nhưng không thể loại trừ trung ương sẽ đột nhiên tập kích ở trước khi hội nghị tài vụ thuế vụ diễn ra!"



"Đương nhiên tôi cũng chỉ suy đoán, cô hoàn toàn có thể cho rằng đây là một thứ để tham khảo."



Dương Tử Hiên lạnh nhạt cười nói: "Bây giờ cô đang ở thành phố Tử Kim à? Có ở đây lâu không?"



Giọng nói Đái Mộc Cát mang đầy vẻ xin lỗi: "Tôi chỉ đi qua thành phố Tử Kim mà thôi, hiện tại tôi phải chạy tới Hải Nam xử lý một vài sự tình."



Dương Tử Hiên hàn huyên vài câu, sau đó liền cúp điện thoại, làm cho Đái Mộc Cát âm thầm hờn dỗi.



Cái tên đầu gỗ đáng chết này, thật đúng là không hiểu tâm tư con gái một chút nào cả.



Đái Mộc Cát khẽ cắn miệng, vốn định nói mấy câu, để cho Dương Tử Hiên khích lệ nàng ở lại Tử Kim chơi vài ngày, ai biết Dương Tử Hiên không hiểu cách bày tỏ tình cảm, cương quyết đóng điện thoại như vậy.



"Dương sở, Đái tiểu thư này rốt cuộc là ai? Vị hôn thê của ngài? Bạn bè của ngài? Hay là ý trung nhân của ngài?"



Tại thời điểm Dương Tử Hiên gọi điện thoại, Vương Tiểu Hoa không dám mở miệng hỏi thăm, đợi cho Dương Tử Hiên cúp điện thoại, lập tức như là súng tiểu liên, dốc sức liều mạng bắn liên hồi về phía Dương Tử Hiên.



Dương Tử Hiên cúi đầu ăn cơm, mí mắt cũng không ngẩng lên, nói: "Cô hỏi nhiều như vậy làm gì vậy? Ăn cơm!"



Vương Tiểu Hoa bị Dương Tử Hiên nói lại một câu như vậy, trong lòng chỉ cảm thấy phiền muộn, tay xúc xúc cơm, không dám tiếp tục đặt câu hỏi gì nữa.



Lương Quân Mi ở một bên thấy buồn cười, chợt phát hiện cái chân dưới bàn của mình bị một cái chân khác đạp lên, cúi đầu xem xét, là chân Vương Tiểu Hoa, ngẩng đầu nhìn lên, Vương Tiểu Hoa đang nháy nháy mắt về hướng nàng, ý tứ là muốn Lương Quân Mi giúp nàng hỏi thăm.



Lương Quân Mi cũng không hề chối từ, hé miệng cười một tiếng liền nói: "Dương sở trưởng, Đái tiểu thư này có phải là ý trung nhân của ngài không?"



Dương Tử Hiên không nghĩ tới Lương Quân Mi cũng là người tò mò như thế, hắn có thể thản nhiên từ chối Vương Tiểu Hoa, nhưng đối với Lương Quân Mi, mỹ nữ bực này, chắc chắn là không biết trả lời một cách cự tuyệt như thế.