Giả Cán Bộ

Chương 41 : Quyền lực

Ngày đăng: 12:46 30/04/20


Những sự tình này, đều là dân chúng Hồng Thủy huyện sau khi ăn xong, đi ra ngoài uống nước trà, say sưa đàm đạo, nhất thời, danh tiếng Dương chủ tịch huyện đều truyền ra khắp cả Hồng Thủy huyện.



Ngồi ở trong Santana, Dương Tử Hiên để cặp tài liệu sang bên cạnh, đầu ngẩng lên cao, buông lỏng chính mình một tý.



Tại hội thường ủy, Dương Tử Hiên cuối cùng nhất cùng cũng đạt thành hiệp nghị ngầm hiểu lẫn nhau!



Lưu Kiện xem như miễn cưỡng được Tô Nam bảo vệ xuống dưới, bị chuyển đến một cơ quan huyện ủy, đảm nhiệm chức phó phòng, Tô Nam, với tư cách bí thư huyện ủy, cũng coi như bảo vệ được uy nghiêm.



Với tư cách điều kiện trao đổi, lần này điều tra hệ thống sinh hoạt Tiền Trì trấn, chỉ xử lý mấy nhân viên công tác ban tài chính Tiền Trì cùng Lương Tiểu Lệ, những nhân viên khác đều không động, Dương Tử Hiên được điều người của mình vào!



Hôm nay, Dương Tử Hiên đã nghe Quách Long cục tài chính than khổ là không thể làm gì, sớm đã đến ngân hàng nông nghiệp Hồng Thủy huyện tìm hiểu tình huống.



Giám đốc chi nhánh ngân hàng nông nghiệp Hồng Thủy, là một người trẻ tuổi mới tới, gọi Vương Nông, ước chừng hơn ba mươi tuổi, lúc nói chuyện một mực ngửa đầu, nhìn Dương Tử Hiên, thần thái kiêu căng, dường như tuyệt không để chủ tịch huyện tuổi trẻ đến đáng sợ này vào mắt.



Trong quán rượu sau ngân hàng nông nghiệp, Dương Tử Hiên vừa nói chuyện cùng hắn về việc cho huyện vay tài chính, vượt qua cửa ải cuối năm nay, bịt lỗ hổng tài chính.



Vương Nông vừa mới chuyện trò vui vẻ, lập tức trở nên nghiêm túc, xụ mặt nói, theo như quy định, ủy ban huyện Hồng Thủy đã được cho vay mấy năm rồi, hơn nữa, sau đó đều không thể trả tiền lại, cái lổ thủng này giống như là vết dầu loang, càng lan càng lớn, năm nay tỉnh quy định, nếu như Hồng Thủy huyện năm nay không thể thanh toán nợ trước kia, liền khỏi phải nghĩ đến việc từ ngân hàng nông nông vay một phân tiền.



Lúc ấy, Dương Tử Hiên không nói gì, quay đầu liền đi!



Ngồi trong Santana, Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, thuốc là Trung Hoa do nha đầu Tô Ban Mai kia từ tỉnh thành nhờ người ta mang hộ trở về, giá cả cũng không rẻ, chỉ là, gần đây nghiệp vụ máy nhắn tin tại tỉnh thành Tử Kim đã chậm rãi trải rộng ra rồi, sinh ý náo nhiệt dị thường, buôn bán lời được không ít tiền...




Nghĩ lại, Dương Tử Hiên cũng nhớ tới nam tử thân phận này, đây chẳng phải là nam tử trước đó không lâu đã cho mình đi Lỗ tỉnh buôn tỏi kia sao?



Dương Tử Hiên nhớ rõ, hắn là chồng đồng học Tô Ban Mai, gọi Từ Minh, lúc ấy ấn tượng của Dương Tử Hiên đối với hắn rất tốt, một người trung thực, hơn mười ngày không thấy, làm sao lại náo đến nước này!



“ Tiểu Trần, mau tới đây hỗ trợ, mang hắn lên trên xe chúng ta, đưa đến bệnh viện huyện! “ Dương Tử Hiên hướng tiểu Trần trong đám người, vẫy vẫy tay, hai người trong ánh mắt một đám quần chúng, đầy vẻ kinh ngạc, tiếc hận, đồng tình, đặt Từ Minh lên Santana...



“ Cảm ơn hai vị tiểu huynh đệ hảo tâm ý, chỉ là, các ngươi đừng động vào ta, đây giao du với kẻ xấu rồi, người nọ có thế lực rất lớn tại Hồng Thủy huyện, cứu ta sẽ dẫn đến đại phiền toái cho các ngươi, cứ để cho ta ở lại nơi đó được, bọn hắn nói, ta sống qua hôm nay, ngày mai sẽ buông tha ta... “ Từ Minh không phát hiện mặt Dương Tử Hiên, thanh âm yếu ớt nói, mặc dù đến lúc này, hắn cũng không muốn chọc phiền toái cho Dương Tử Hiên.



Địa điểm gặp chuyện không may kỳ thật cách bệnh viện huyện rất gần, khoảng cách thẳng tắp chỉ có mấy cái ngã tư.



Khoảng cách gần như thế, lại không có một người nào, không có một thị dân nào có dũng khí đưa Từ Minh đến bệnh viện, lại làm cho Dương Tử Hiên than thở nhân tâm khó lường, đồng thời, cũng không nhịn được mà than thở lực uy hiếp cực lớn của quyền lực, một thân thích quan huyện nho nhỏ, dĩ nhiên cũng có thể hù đến một đám người lớn.



Santana qua mấy cái ngã tư, đã đến bệnh viện nhân dân huyện, hai người tiểu Trần cùng Dương Tử Hiên trực tiếp đưa người đi cấp cứu, Dương Tử Hiên cũng không gọi điện thoại kinh động lãnh đạo bệnh viện nhân dân huyện, bằng không thì sẽ phải đối mặt với một phen hàn huyên và lời nói khách sáo.



May mắn, Từ Minh cũng không phải là tổn thương đặc biệt nghiêm trọng, hơn nữa được đưa tới trị liệu kịp thời, chỉ chốc lát, thầy thuốc đã băng bó kỹ tay chân của hắn rồi, Dương Tử Hiên thì là ngồi ở trên mặt ghế ngủ.



Sau khi sống lại, Dương Tử Hiên cảm giác được tinh lực của mình rất tràn đầy, mỗi ngày chỉ cần nghỉ ngơi mấy giờ, có thể bảo trì tinh lực sung túc.



Dựa theo quỹ tích lịch sử, vĩ nhân thủ trưởng đến phía nam nói chuyện, mấy ngày nữa sẽ bắt đầu, tối hôm qua Dương Tử Hiên suốt đêm viết một thiên văn vẻ cường điệu gia tăng cải cách, sáng sớm hôm nay liền giao cho Lưu Hiểu, nhờ nàng hỗ trợ, tìm lão đồng học báo Đảng tỉnh thành đăng lên...