Giả Cán Bộ
Chương 413 : Nhìn lầm rồi
Ngày đăng: 12:51 30/04/20
"Ý của cậu là muốn nói, phân chế độ thuế cũng tìm được lực lớn, sắp được phổ biến và chính thức chứng thực rồi?"
Hứa Ấn Gia kinh ngạc hỏi, đã quen biết Dương Tử Hiên vài năm rồi, tận mắt nhìn thấy Dương Tử Hiên từ một cán bộ cấp phó ban nhảy lên cán bộ cấp phó sở cho tới hôm nay, mỗi một bước lên chức đều là nương theo chiến tích trụ cột thật sự.
Hiện tại đã là cán bộ cấp phó sở thực quyền tuyệt đối, cách cấp chính sảnh cũng chỉ là một bước ngắn thôi, thậm chí có thể tham dự đấu tranh trong cao tầng Tỉnh ủy chính phủ tỉnh, nếu như không phải điều lệ phân công cán bộ hạn chế chuyện Dương Tử Hiên vô cùng trẻ tuổi, hắn đã sớm bước vào danh sách cấp chính sảnh, ngồi ngang hàng cùng với mình rồi.
Dương Tử Hiên biểu hiện ra khả năng làm kinh tế, tri thức thương nghiệp và thủ đoạn chính trị tinh thông, tất cả đều làm cho người ta tương đối khâm phục, điều này cũng làm cho Hứa Ấn Gia cho rằng, có ít người từ lúc trời sinh ra đã làm cho mọi người đuổi theo không kịp.
Nhưng hắn không biết, tại Thanh thành phố, trong Minh Châu ban đêm phương bắc, lúc này đang có hai người đang không ngừng thảo luận về kẻ ngu Dương Tử Hiên này.
"Đoạn thời gian trước, Nhược Thủy đã tới tỉnh thành họp, có tìm cậu không?" Hứa Ấn Gia ở bên cạnh quay đầu hỏi.
Dương Tử Hiên cười khổ lắc đầu, ngồi chồm hổm xuống, nhen nhóm một điếu thuốc, nói: "Thời điểm tôi ở tại Nam Hồ, nàng còn sang đây thăm tôi, nhưng về sau bỗng nhiên lạnh lùng, tôi không biết là gì nguyên nhân gì, có lẽ nàng là loại cô gái này thân hào môn: [giàu sang quyền thế], được chiều chuộng quen, tính cách quái đản, cũng rất là bình thường, tôi không thể nói cái gì!”
“Hồng Thủy huyện ở trong tay nàng, cũng tiếp tục lấy được vinh dự huy hoàng, hiện tại cũng đã trở thành động cơ tối quan trọng của thành phố kinh Đại Danh tế các anh!”
“Tôi đã gọi điện thoại cho nàng, nhưng đều là thư ký nàng từ chối khéo, nàng đang trốn tránh tôi, dưới loại tình huống này, tôi càng không có khả năng quấy rầy nàng!"
Bối cảnh Lâm Nhược Thủy rất sâu, coi như là Hứa Ấn Gia cũng phải cẩn thận đối đãi, tăng thêm Lâm Bái phó chủ tịch tỉnh trước kia từng đảm nhiệm bí thư thị ủy Đại Danh thành phố, bộ hạ và thuộc hạ cũ đều là chiếu cố đúng chỗ đối với Lâm Nhược Thủy, Hứa Ấn Gia cũng không dám trực tiếp hướng Lâm Nhược Thủy hỏi thăm về chuyện giữa nàng và Dương Tử Hiên.
"Lâm gia thế lớn, tầm mắt cao cũng không kỳ quái, cậu có thể thoáng cân nhắc Đái Mộc Cát một tý, cô bé này, tôi lại cảm thấy không tệ, trợ lực đối với cậu con đường làm quan hẳn là không tệ đâu..."
Hứa Ấn Gia Vẫn chưa nói cho hết lời, Dương Tử Hiên đã muốn vỗ vỗ bờ mông, đứng lên: "Tôi nói ông anh này, anh khỏi phải nghĩ đến chuyện làm mối nữa, đây là chuyện của người trẻ tuổi chúng tôi, anh có thể không nghĩ đến chuyện kết duyên uyên ương hay không, tôi đề nghị anh nên thừa cơ xếp đặt thiết kế con đường làm quan của chính mình đi!"
"Nhìn cậu nói kìa, giống như tôi tìm đối tượng cho cậu là không có ý tốt vậy!"
Hứa Ấn Gia thở dài nói: "Con đường làm quan của chính tôi có cái gì tốt để an bài đây, thành thành thật thật chờ đợi tại thành phố Đại Danh, làm ra chút việc hiện thực, nghĩ đến cách làm sao để cho kinh tế thành phố Đại Danh đi lên này!"
Dương Tử Hiên vỗ vỗ cỏ khô trên mông đít, hỏi: "Có nghĩ tới chuyển một vị trí khác không?"
Hứa Ấn Gia nhíu mày nói: "Chuyển vị trí? Có phải cậu nghe được gì tiếng gió hay không? Về tôi sao? Ai chơi tôi? Hoàng Văn Thanh à?"
"Không nghe được tiếng gió gì, nhưng có một vị trí, anh có thể đi tranh thủ một tý, với tư cách lãnh đạo đảng chính chủ yếu thành phố, dẫn đầu ủng hộ Chí Ôn chủ tịch tỉnh đưa ra chính sách co rút tài chính, coi như là công phu trên mặt mũi, Tỉnh ủy cũng nên tỏ vẻ một chút!”
Cô gái muốn quay đầu ngựa lại truy đuổi Dương Tử Hiên, đáng tiếc, con ngựa không nghe sai khiến, cúi đầu ăn cỏ xanh, không chịu chạy, cô gái nghiến răng ngứa lợi, chứng kiến Dương Tử Hiên cười cười đầy vẻ thỏa mãn sắp bỏ đi rồi, liền dứt khoát nhảy xuống ngựa, cầm roi ngựa đuổi theo.
Dương Tử Hiên vẫn đánh giá thấp tốc độ chạy bộ của cô gái này, vốn khoảng cách hai người không xa, cô gái thoáng cái đã cầm roi đánh lên phía trước, mang theo tiếng xé gió bén nhọn.
Trên mặt Dương Tử Hiên không khỏi biến sắc, vội vàng trốn sang một bên, roi đánh lên trên mặt đất, Dương Tử Hiên vội vàng xông lên cầm lấy roi, cô gái tận dụng thời cơ, xông vào đẩy hắn, hai người giằng co với nhau trên mặt cỏ.
"Chị, chị đang làm gì đó?"
Một giọng nói quen thuộc vội vàng truyền đến, hai nam nữ đang giằng co sợi nhau trên cỏ đều hơi sững sờ, mặc dù là đánh nhau ngang cơ, nhưng Dương Tử Hiên vẫn chiếm tiện nghi rất lớn, dù sao thì thân thể cô gái rất đầy đặn, khuôn mặt xinh đẹp, da thịt đầy tính đàn hồi, đè lên người hết sức thoải mái.
"Dịch Tây, bắn tên lưu manh này một phát súng cho tôi, dám chiếm tiện nghi của bổn cô nương, thật sự là không biết chết sống rồi! Còn nói ra những lời châm chọc tôi!"
Cô gái cắn hàm răng, hung dữ nhìn Dương Tử Hiên, vì hai người quá thân cận, trên mặt nàng có thể cảm giác được hô hấp của đối phương.
Dương Tử Hiên ngẩng đầu liếc nhìn, trong nội tâm thầm kinh hãi, người thanh niên này không phải là con ruột Trang Đạo Hiền, trước kia đụng phải tại Hồng Thủy huyện, tử cứ luôn lỗ vốn trong làm ăn, Trang Dịch Tây sao?
Lúc trước vì Lâm Nhược Thủy, Dương Tử Hiên đã từng xung đột với hắn nữa.
Trang Dịch Tây cũng nhận rõ ràng Dương Tử Hiên, miệng há thật to, hỏi: "Dương Tử Hiên? Dĩ nhiên là cậu hả?"
"Phái bản địa bọn tao và cậu có cừu oán gì hả? Vừa mới khi dễ phái bản địa bọn tao không lâu, điều tra ông anh rể Đường Đại Minh của bọn tao, lại muốn khi dễ chị của tao hả? Bố mày liều mạng với mày!"
Trang Dịch Tây đúng là không có cảm tình gì đối với Dương Tử Hiên, lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Nhược Thủy, hắn đã giật nảy mình, lúc đó liền phát động thế công tình yêu mãnh liệt.
Nhưng Lâm Nhược Thủy toàn dùng khuôn mặt lạnh đối đãi, Trang Dịch Tây một mực đều cho rằng đó là do Dương Tử Hiên ở phía sau lưng làm rối.
Tăng thêm chuyện Trang Đạo Hiền và Trang Lộ Lộ nhiều lần ở trước mặt hắn thảo luận về Dương Tử Hiên, Trang Dịch Tây mới biết được lúc này Dương Tử Hiên đã có thể ngang hàng với hạch tâm đời thứ ba phái bản địa, Trang Lộ Lộ.
Thậm chí mặc dù là Trang Lộ Lộ, người được trưởng bối gia tộc thường xuyên khích lệ khen là có thủ đoạn chính trị, vẫn xa xa không đủ để đánh với Dương Tử Hiên, còn phải nhờ đến cha mình, tầng quyền lực quan trọng nhất Tỉnh ủy hỗ trợ lập mưu vạch kế sách mới vượt qua cửa ải khó và nguy cơ.
Cô gái nghe được Dương Tử Hiên danh tự cũng là cả kinh, buông lỏng tay ra