Giả Cán Bộ

Chương 450 : Tố cáo thầy thuốc

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


"Trừ những thứ đó ra, đại học Lý Công Tử Kim là một ngành kỹ thuật nổi tiếng, sinh viên tốt nghiệp ra trường từ đây, cũng có thể dùng tiền lương hậu đãi một chút để kéo vào đến điện tử Dương Ban Mai Xích chúng ta, làm nhân tài để dành cho chúng ta." Dương Tử Hiên chậm rãi nói.



Hiện tại sinh viên vẫn được bao cấp phân phối, vẫn chưa thực hành chế độ tự túc là hạnh phúc.



Bình thường, người trong thể chế tiền lương không cao, rất nhiều người đều ào ào ngừng giữ chức, xuống biển đãi vàng, tuy bong bóng bất động sản Hải Nam đã làm mất đi một bộ phận tích cực thúc đẩy sinh viên xuống biển, nhưng chắc chắn là không thể biến thành xu thế lớn.



Bát sắt nhân viên công vụ một lần nữa trở thành món hàng cạnh tranh náo nhiệt, là chuyện mười năm sau này.



Trương Bích Tiêu dịu dàng ngoan ngoãn gật gật đầu, ngón tay nõn nà sờ lên gò má Dương Tử Hiên.



Một năm trước kia, nàng vẫn còn vì khốn cảnh gia đình của mình mà lo lo lắng lắng, còn phiền toái vì công tác bị lãnh đạo bên trên mặt quấy nhiễu suốt ngày, lúc đó, nàng không thể nghĩ tới mọi chuyện sẽ như ngày hôm nay, có thể tự nhiên nằm trong ngực người mình âu yếm như vậy.



Công tác tại điện tử Dương Ban Mai Xích, đúng là rất phong phú mà khoái hoạt.



"Người trong công ty ở trong khoảng thời gian này một mực để ý đến em, đúng không?" Dương Tử Hiên đột nhiên hỏi, tay nắm chặt bàn tay Trương Bích Tiêu.



"Cái này mà anh cũng biết?"



Trương Bích Tiêu có chút kinh ngạc, lập tức nhéo nhéo khuôn mặt nghiêm túc của Dương Tử Hiên, cười dịu dàng hỏi: "Làm sao vậy? Ghen tị rồi à?"



Dương Tử Hiên thành thành thật thật gật đầu, nói: "Gần đây hàm răng đặc biệt đau xót, chắc anh đang ghen tị rồi!"



"Người ta không thèm để ý, em không thích ai hết, em chỉ thích anh, đứa trẻ xấu xa này thôi!" Trương Bích Tiêu sờ sờ gò má Dương Tử Hiên, nhìn ánh mắt lười nhác mà chán chường của Dương Tử Hiên, cười cười nói.



Cánh tay Dương Tử Hiên mạnh mẽ vỗ một cái trên bộ ngực đầy đặn của nàng, cười nói: "Đừng gọi anh là đứa trẻ xấu xa, cẩn anh không anh sẽ làm em oa oa cầu xin tha thứ đấy..."



Trong lúc nói chuyện, hai tay Dương Tử Hiên đã đưa vào trong khe rãnh trắng nõn giữa ngực nàng.



"Không nên động, em vẫn chưa tắm rửa..." Trương Bích Tiêu bị hai tay Dương Tử Hiên kích thích, tiếng thở gấp vang lên phì phì, bàn tay của hắn vốn đã rất thô ráp, sờ mó trên làn da vô cùng mịn màng của Trương Bích Tiêu, làm cho cảm xúc trào dâng đặc biệt mãnh liệt.



"Cùng nhau tắm đi..." Dương Tử Hiên cười xấu xa, ôm ngang thân thể mềm mại của Trương Bích Tiêu lên.



Thời điểm tắm rửa, Dương Tử Hiên đương nhiên cũng sẽ không buông tha nàng, hai người tắm trong phòng uyên ương, nghịch nước một thời gian ngắn, mới một lần nữa chuyển chiến trường lên trên giường.



Trương Bích Tiêu nằm ở trên, chỉ dùng một cái khăn tắm bọc lấy thân thể, hai cái đùi hết sức trắng nõn nhỏ lộ ra ở dưới, ôm gối đầu vào trong ngực, nghiêng thân thể cuộn mình, bờ mông rất tròn và đầy đặn hướng ra ngoài, bóng loáng, hơi vểnh ra phía sau lưng, vô cùng khiêu khích.




"Vừa sáng sớm cô đã chạy tới văn phòng, không sợ người khác hiểu lầm à? Cô nam quả nữ, nam chưa lập gia đình, nữ chưa gả….." Dương Tử Hiên uống một ngụm cà phê, mới cười nói nốt một câu: "Lời đồn đại thị phi nhiều lắm đấy!"



"Tôi không để ý!"



Lương Quân Mi hơi chuyển cái cổ trắng muốt mịn màng, mở miệng nói: "Tôi có chuyện gấp cần tìm ngài! "



Dương Tử Hiên đặt ly cà phê ở trên mặt bàn, duỗi lưng một cái, hai tay đặt ở sau gáy, khóe môi nhếch lên hiện ra dáng tươi cười ấm áp, nói: "Không phải là tình báo các vị chuyên phát hiện ra các loại gián điệp mà, nếu là loại chuyện này thì đừng tìm tôi, con người của tôi sợ nhất là phiền toái."



"Không quan hệ đến tình báo chúng tôi, tân nhiệm lão đại tình báo chúng tôi nghe nói là bạn thân của ngài, có phải vậy không?" Lương Quân Mi bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhanh chóng mở miệng hỏi.



Dương Tử Hiên cười nói: "Ai lắt léo như vậy, tin tức như vậy cũng dám truyền ra, thật sự bị lãnh đạo nghe được, không chừng sẽ cho rằng tôi là người giúp người nhà lên chức, kéo bè kết đảng khắp nơi, tôi và lão đại các cậu đã từng cộng sự với nhau tại Hồng Thủy huyện, coi như là chiến hữu bên trong một chiến hào, quan hệ cộng sự mà thôi!"



"Nói về chính sự đi, cô tìm tôi rốt cuộc là vì cái gì? Vừa sáng sớm đã chạy tới!" Dương Tử Hiên nghi vấn.



Khuôn mặt Lương Quân Mi chậm rãi nghiêm túc lên, nói: "Tôi là tới tìm ngài là để trách cứ những người lãnh đạo giám thị khu Đông Sơn!"



Dương Tử Hiên có chút kinh ngạc, rất khó hiểu hỏi: "Bọn hắn đụng vào Lương đại tiểu thư rồi à?"



Lương Quân Mi cảm thấy không chịu được, vỗ vỗ cái trán tuyết trắng trơn bóng, nói: "Ngài cứ xem vài phần tài liệu này trước một chút đã..."



Dương Tử Hiên cầm tới nhìn nhìn, đều là vài phần tin tức tố cáo, trên mặt rậm rạp chằng chịt hiện ra mười cái dấu tay đỏ, làm cho người ta nhìn về phía trên rất kinh hãi.



Chữ viết dùng sức ấn rất sâu, một số là vẽ lại, hiển nhiên là thật sự mang theo tâm tình bi phẫn ghi tin tức tố cáo tin, tin tức tố cáo chính là chửi mắng phòng khám dởm khu Đông Sơn.



"Đây là có chuyện gì?"



Dương Tử Hiên nhíu mày nói: "Tố cáo phòng khám dởm không thuốc về Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi giám thị, sợ là chúng tôi không dễ chen tay vào, nhưng thoáng hỏi một tý vẫn được, phong tin tức tố cáo tin này là người quen của cô ghi à?"



Khuôn mặt Lương Quân Mi nghiêm túc, đã không có dáng tươi cười vừa rồi, lắc đầu nói: "Tôi chỉ gặp qua người ghi tin tức tố cáo tin, không quen biết bọn họ."



"Ngài nhìn lại phần tin tức tố cáo tin này đi, phần tin tức tố cáo này là tố cáo cục giám thị vệ sinh khu Đông Sơn thành phố Tử Kim và cục giám thị vệ sinh thành phố Tử Kim, là tôi bảo bọn họ ghi, tôi thấy bọn hắn không phải tố cáo phòng khám dởm khu Đông Sơn, mà là những cục giám thị vệ sinh này, nếu như không phải cục giám thị vệ sinh dung túng và che chở, những phòng khám dởm này hoàn toàn không có khả năng tồn tại!" Giọng nói Lương Quân Mi lạnh như băng.



"Thầy thuốc, vốn chính là trị bệnh cứu người, nhưng là tại khu Đông Sơn thành phố Tử Kim, còn có một ít khu thành cổ và khu đô thị cũ, có nhân khẩu dày đặc, nơi đây có nguyên một đám phòng khám dởm, khoác áo ngoài màu trắng, nhưng không phải là thiên sứ, thậm chí là còn ma quỷ lấy mạng, dưới lợi ích thúc đẩy, bọn họ đã làm ra những việc táng tận lương tâm!"