Giả Cán Bộ
Chương 467 : Không ai không phải cờ
Ngày đăng: 12:52 30/04/20
Dương Tử Hiên đi kinh thành vài ngày không công tác, chẳng biết Trương Luân có biết rõ hay không.
"Ông ấy sao có thể nói cái gì, mỗi ngày vừa ăn cơm sáng trong nhà xong liền đi, đêm khuya vẫn chưa về..." Trương Tuyết Bách bình tĩnh nói, sóng vai cùng Dương Tử Hiên đi tới một nhà hàng Tây cách đó không xa.
"Hôm nay trong tỉnh phát sinh một hồi biến cố, chắc chắn Tỉnh ủy sẽ tổ chức hội nghị khẩn cấp loại nhỏ..." Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng nói.
"Sự tình phố Trung Hưng à, hiện tại người trong thành phố đang truyền tụng khắp nơi rồi, Tỉnh ủy có ý định xử lý ra sao..." Trương Tuyết Bách hỏi.
Ngọn đèn nhà hàng hơi tối, ngoài cửa sổ, hoàng hôn càng lúc càng sâu, ánh sáng chỉ có được từ đèn đường ngoài cửa sổ chiếu rọi vào, lại tăng thêm rất nhiều hình ảnh đẹp.
Dương Tử Hiên nhìn con ngươi sáng trong dịu dàng như nước của Trương Tuyết Bách, trong nội tâm mộ có một tia rung động.
Hôm nay Tuyết Bách ăn mặc áo ngắn bó sát người, bắp chân tinh xảo dài thườn thượt, không có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào, có vẻ cực kỳ lịch sự tao nhã, hai người ngồi đối mặt, lại rất có vẻ giống tình nhân lãng mạn.
Trương Luân không thường ở khu nhà Thường ủy tỉnh ủy, chỉ ngẫu nhiên qua đó một hai lần, Trương Tuyết Bách bình thường vẫn ở cùng cha mẹ, rất khó một mình đi ra ngoài.
Đêm nay, Trương Luân vợ chồng có việc gấp, cũng sẽ ở lại khu nhà thường ủy, trong nhà chỉ còn lại Trương Tuyết Bách và Bối nhi, còn có cả vài người bảo mẫu, lúc này Trương Tuyết Bách mới có cơ hội đi ra ngoài trò chuyện cùng Dương Tử Hiên.
Trương Tuyết Bách nhìn thấy ánh mắt Dương Tử Hiên tới lui trên thân thể đẫy đà của mình, trong lòng không khỏi có chút nóng bức, bộ ngực tròn nhún nhún đặt lên bên cạnh bàn, thật sự khiến Dương Tử Hiên mở rộng tầm mắt.
“Dù sao thì Hoàng Văn Thanh cũng là người phụ trách công tác kinh tế, trận tranh cãi ngoại giao này không quan hệ quá lớn với hắn, trách nhiệm cuối cùng sẽ rơi lên trên người hai người Chu Trì Khôn cùng Nhậm Đoàn!”
“Trước kia Hoàng Văn Thanh một mực bị Chu Trì Khôn áp đến sít sao, nhất là sau khi điều tiết khống chế kinh tế vĩ mô, tình cảnh Hoàng Văn Thanh cực kỳ khốn quẫn, mà Chu Trì Khôn cũng bắt đầu liên tiếp đưa tay vào công tác kinh tế!”
“Đầu tiên là trên hội thường ủy, định vị khu Đông Sơn thành phố Tử Kim là động cơ kinh tế mới của La Phù tỉnh, xây dựng một loạt sản nghiệp công nghiệp, ngay sau đó, liền lợi dụng nhân mạch của hắn, đưa một đám nhà máy hiệu buôn Nhật Hàn tới, ngụ ở khu Đông Sơn Tử Kim!”
“Còn có cả đầu tư ở các địa phương khác trong tỉnh La Phù, đoạn thời gian trước không phải nói xí nghiệp Nhật Hàn đầu tư ở toàn bộ tỉnh sắp sửa vượt qua trăm triệu nhân dân tệ sao!”
“Tất cả những việc này, có thể nói là hoàn toàn che hết quang mang của Hoàng Văn Thanh, chủ tịch tỉnh chủ trì công tác kinh tế này, trong nội tâm Hoàng Văn Thanh chắc chắn là phiền muộn muốn chết!"
"Lần tranh cãi ngoại giao này nổ ra, vừa vặn liên quan đến xí nghiệp Nhật Hàn Chu Trì Khôn một mực dựa vào, Hoàng Văn Thanh ngoại trừ ở phía sau lưng vỗ tay cười trộm ra, cũng sẽ để cho tình thế khuếch đại, dùng cái này để đả kích uy thế của Bí thư Tỉnh ủy Chu Trì Khôn!"
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Chúng ta cần phải làm, chính là thêm một mồi lửa ở phía sau chuyện này, sau đó là chuyển thanh mồi lửa cho Hoàng Văn Thanh, để cho Hoàng Văn Thanh đốt nó trên hội thường ủy.”
Chính trị mặt không có bạn bè vĩnh hằng, cũng không có địch nhân vĩnh hằng!
Ở trong mắt rất nhiều người, Dương Tử Hiên là một con cờ, nhưng ở trong mắt Dương Tử Hiên, người khác cũng không quá một con cờ, mâu thuẫn giữa Dương Tử Hiên và Hoàng Văn Thanh vẫn khó có thể hóa giải, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến đại cục, Dương Tử Hiên muốn lợi dụng Hoàng Văn Thanh làm chút chuyện cho mình.