Giả Cán Bộ
Chương 507 : Đến Kim Kinh
Ngày đăng: 12:52 30/04/20
Thời điểm tới sân bay, thành phố Tử Kim bắt đầu xuất hiện từng cơn mưa phùn, đầu năm nay, trong nước vẫn chưa có chính sách chính thức đối với vấn đề ô nhiễm.
Vấn đề ô nhiễm và vấn đề hoàn cảnh cuộc sống cho con người, các căn cứ chính sách và căn cứ pháp luật vẫn rất ít khi quy định, thành phố Tử Kim là thành phố công nghiệp nặng lớn, ô nhiễm cũng cực kỳ nghiêm trọng, nhưng một mực không được các cấp cầm quyền coi trọng đúng mức.
Tuy Dương Tử Hiên rất lo lắng, nhưng không cách nào nghịch chuyển con nước lớn thời đại.
Những mưa phùn này mênh mông này, hơn phân nửa đều là mưa a xít, nếu so với mưa lớn thì đáng sợ hơn nhiều, đương nhiên, nguyên nhân chuyện này cũng có quan hệ đến thành phố Tử Kim bị dãy núi vây quanh bốn phía, lại rất gần sông.
Lúc Dương Tử Hiên ở phi trường, đã nói chuyện điện thoại cùng Lâm Nhược Thủy một hồi lâu.
Dương Tử Hiên đương nhiên không dám nói là mình đi tham gia yến hội sinh nhật của Lương Quân Mi, bằng không thì Lâm Nhược Thủy khẳng định lại hờn dỗi trở về huyện Hồng Thủy, không bao giờ để ý tới mình nữa
Ngồi ở trên phi cơ, Dương Tử Hiên vẫn cảm thấy áy náy đối với việc để Lâm Nhược Thủy một mình một người trong thành phố Tử Kim, nhưng hắn đã đáp ứng Lương Quân Mi, sẽ giả làm bạn trai nàng tại yến hội sinh nhật, Dương Tử Hiên cũng không thể làm trái với điều ước.
Dương Tử Hiên không biết, nếu như mình trái với lời hẹn, Lương Quân Mi có thể trực tiếp dùng hai cái chân co dãn dị thường tốt của nàng, trực tiếp đá lên trên cổ hắn hay không.
Cũng không biết Lương Quân Mi đánh hay như vậy là học của ai, chỉ nhớ tới lần tại An Thuyền kia, thời điểm mát xa cho cặp chân ngọc của Lương Quân Mi, cái xúc cảm co dãn kia lại cực kỳ thoải mái, không biết thời điểm đôi chân đó kẹp lấy mấy cái gì đó, sẽ mất hồn đến mức nào.
Năm 93, các trong nước chuyến bay không thể nói đến từ tốt, chỉ có chuyến bay phục vụ bay quốc tế mới có thể hưởng thụ phục vụ tương đối làm người vừa lòng.
Máy bay một đường bay về hướng đông, bên ngoài cửa sổ máy bay là bầu trời sáng tỏ, ngồi ở bên người Dương Tử Hiên, chính là một đôi tiểu tình nhân.
Bởi vì nguyên nhân phải hành động giả làm bạn trai, nghĩ đến gia đình của Lương Quân Mi cũng không kém, Dương Tử Hiên cũng không thể ăn mặc quá khó coi, liền mặc bộ Kỷ Phạm Hi do Đái Mộc Cát mua lên người.
Ở trong nước, loại cửa hàng trực tiếp kinh doanh nhãn hiệu này vẫn rất ít, chỉ có Cảng Châu và một ít địa phương tới gần Hongkong, khu vùng duyên hải phát đạt mới có thể tìm được, các vật phẩm xa xỉ lên đất liền, tới các thành thị tuyến một tuyến hai trong nước là chuyện vài năm sau đó.
Dương Tử Hiên là cán bộ cấp sở, xuất ngoại một chuyến cần rất nhiều thủ tục, danh mục mấy trang, hơn nữa còn gánh theo nhiều loại hạn chế, liền dứt khoát lại nhờ Đái Mộc Cát thường xuyên bay chuyến quốc tế mang về cho hắn.
Cô gái này lại là người biết hàng, cũng nhận ra quần áo của Dương Tử Hiên rất đắt tiền, tăng thêm khí chất Dương Tử Hiên nho nhã, so sánh với bên người đàn ông cạnh mình, liền cảm thấy Dương Tử Hiên hơn hẳn, ngượng ngùng câu được câu không nói chuyện với Dương Tử Hiên, lại làm cho tức giận bạn trai cạnh cô nàng tức giận đến mức hờn dỗi xem tạp chí.
Cô gái này có làn da ngăm đen, tướng mạo có thể nói là thanh tú, nhưng Dương Tử Hiên không có ý tứ nói chuyện với cô gái này.
Cô gái nói một tràng, Dương Tử Hiên mới nhạt nhẽo đáp lại mấy câu, coi như giết thời gian.
Chất lượng tiếp viên hàng không cũng không tính toán là cao, càng làm cho Dương Tử Hiên buồn ngủ, nếu như không phải quãng đường từ Tử Kim đến Kim Kinh rất ngắn, Dương Tử Hiên đã nằm ngủ luôn rồi.
Gợn sóng lăn tăn xuôi theo đường Giang Đại, cách đó không xa là những ngọn đồi thấp bé màu xanh nối liền không ngớt.
Lương Quân Mi cẩn thận từng li từng tí mở Cherokee ra, Dương Tử Hiên vốn tưởng rằng Lương Quân Mi là cô gái văn nhã, sẽ đi một ít xe nữ tính, ai ngờ lại chơi loại này.
Nghiêng mặt sang bên cạnh, Dương Tử Hiên không che dấu chút nào, dùng ánh mắt tham lam xẹt qua bộ ngực Lương Quân Mi.
Dùng lời nói của Dương Tử Hiên để nói, cái này gọi là diễn thử, phải giả bộ như bạn trai thật, đương nhiên cũng phải làm ra một bộ dáng chân thành rồi, Lương Quân Mi lại cảm giác, nếu mình bị anh chàng bên cạnh nhìn chằm chằm như vậy, chỉ sợ còn chưa về đến nhà, đã triệt để sụp đổ rồi.
Kỳ thật, trước khi lên xe, Dương Tử Hiên cũng làm qua hành động diễn thử, cố ý đưa cánh tay ra cầm tay Lương Quân Mi, nắm bàn tay đẫy đà trắng nõn kéo vào trong tay, thiếu chút nữa làm cho Lương Quân Mi bị hù chết.
Hết lần này tới lần khác, nàng lại không làm gì được yêu cầu vô lại của Dương Tử Hiên, thật sự là đầy cảm giác vô lực đối với chút ít yêu cầu vô lý này, thậm chí còn hoài nghi, mình muốn anh ta làm bạn trai giả cho mình, có phải đã sai lầm hay không?
"Anh ở thành phố Tử Kim có nhiều công việc không? Buổi sáng ngày mai, khả năng là người nhà của em sẽ tìm hiểu kỹ càng về tình huống của anh, khả năng ngày mai anh sẽ không thoát thân được đâu." Lương Quân Mi có chút thẹn thùng, bên tai hiện lên một tầng hồng nhạt rồi đỏ ửng, ở bên trong ánh tà dương, lại có khác một phen hàm súc thú vị.
"Nếu như không nói rõ ràng mọi tình huống cho bọn họ, chỉ sợ sẽ bị thẩm tra dài dài, anh thấy anh cứ nói hết ra là được rồi, miễn làm cho em bị mấy bà cô cùng nhau hội thẩm." Dương Tử Hiên vỗ vỗ cái trán nói.
"Cũng không đến mức đáng sợ như vậy đâu, các nàng đều là người dễ nói chuyện." Lương Quân Mi cười nói, vẻ thanh xuân sáng rọi tràn trề trên người nàng.
Dương Tử Hiên nhếch miệng cười, tuy nói thì nói như thế, nhưng Dương Tử Hiên vẫn không muốn bị cuốn vào bên trong Lương gia, cuốn vào thì dễ dàng, nhưng muốn thoát thân thì rất khó khăn, hơn nữa, hắn cũng không biết thế lực sau lưng Lương Quân Mi rốt cuộc đang có quan niệm chính trị gì.
Chính đàn ở trong nước, chuyện đứng thành hàng là một học vấn quan trọng nhất, đứng thành hàng khác nhau, mang đến tiền cảnh chính trị hoàn toàn bất đồng.
Trường phái nhìn như nhỏ bé, cũng chưa chắc không thể trưởng thành, trở thành phái chủ lưu, mấu chốt là phải xem lý luận chính trị của phái có phù hợp với lợi ích của nhiều người không.
Yến hội sinh nhật được thiết lập trong một chỗ khuôn viên trồng đào độc lập, bình thường, lúc Lương Quân Mi về nhà, cũng là trở lại nơi đây, trước kia đây là chỗ ở của nàng và cha mẹ, chỗ này nằm tại khu Tây Hạp, vùng ngoại thành Kim Kinh, có cách làm khác sơn trang ven hồ phái bản địa, nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Đầu năm nay, có thể dựng lên biệt thự tư nhân như vậy, đều là người có bối cảnh nhất định.
Từ nơi khu biệt thự tư nhân này, Dương Tử Hiên cơ bản có thể đoán được gia đình Lương Quân Mi hẳn cũng là loại chư hầu một phương giống như phái bản địa.
Các tỉnh luôn có mấy cái gia tộc chính trị địa phương căn cơ thâm hậu như vậy, tuy không thể để con cháu đều làm đến vị trí bí thư Tỉnh ủy hay chủ tịch tỉnh, nhưng trên một ít vị trí mấu chốt, luôn có thân ảnh hay người thân tín của bọn hắn.
Lương Lục Khoái cũng đã vượt qua tuổi năm mươi, đỉnh đầu có chút tóc bạc, mặc một thân nhung trang, thoạt nhìn cực kỳ tinh thần, so với tuổi thật thì trẻ hơn không ít, nhìn thấy Dương Tử Hiên và con gái dắt tay vào, không hề lộ ra khuôn mặt tươi cười, thần sắc vô cùng nghiêm túc.