Giả Cán Bộ

Chương 524 : Tai nạn xe cộ

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


Từ thành phố Tử Kim đi đến thành phố Tây Hồ, đại khái là phải tốn bốn năm giờ đường xe, Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy ăn cơm qua loa đơn giản, về sau liền lên xe rời đi, bằng không thì đến nửa đêm mới tới thành phố Tây Hồ, muốn tìm cơm ăn, cũng có chút phiền toái.



Dương Tử Hiên lên xe xong, liền xoa xoa đôi bàn tay, chứng kiến dung nhan kiều diễm của Lâm Nhược Thủy, trong lòng có chút hưng phấn, nói: "Đêm nay để tôi lái xe.”



Lâm Nhược Thủy có chút nghi hoặc, hỏi: "Cậu quen biết đường từ Tử Kim đến thành phố Tây Hồ sao?"



Dương Tử Hiên nhún nhún vai, chỉ có thể nói sự thật mình đã đi qua Tây Hồ thành phố, nhưng lần kia là Hồ Khải lái xe, Dương Tử Hiên cũng biết phương hướng đại khái.



Lâm Nhược Thủy nhíu mày, hỏi: "Cậu không có chuyện thì chạy tới thành phố Tây Hồ làm gì?"



Dương Tử Hiên đương nhiên không nói mình đi là để đẩy Nhật Tỉnh Hạ Mộc, hoàng phi tương lai Nhật Bản này lọt hố, cười cười, nói: "Trong tình hình trước mắt, tỉnh Giang Nam cũng là một nơi cực kỳ quan trọng bên trong bản đồ phát triển của Dương Ban Mai Xích, thời điểm điện gia dụng Bất Dương Mai khai trương tại Tây Hồ thành phố, tôi đã tự mình đi qua đó đốc chiến.”



Lâm Nhược Thủy có chút bất đắc dĩ, lắc lắc đầu, nói: "Thật không biết bên trong đầu cậu đang suy nghĩ cái gì, bước từng bước trên con đường làm quan, không thua kém ai, phương diện buôn bán lại đứng phía sau màn điều khiển một công ty lớn."



Dương Tử Hiên đưa tay sờ sờ hơi nước trên mặt cửa sổ thủy tinh trong xe, nói: "Trong đầu tôi đều là hình ảnh của cô, sau đó liền miên man suy nghĩ, nghĩ ra rất nhiều chuyện quan trọng, cô nói có kỳ quái không.”



"Tin cậu mới gọi là kỳ lạ!"



Tám giờ tối, xe mới chậm rãi từ Tử Kim xuất phát, đến tháng tám, nhiệt độ buổi tối giảm xuống rất nhanh, khi đi ra ngoài nội địa Tử Kim, hai bên quốc lộ đều là núi và mảng lớn đồng ruộng kéo dài không ngớt, nhiệt độ càng thêm thấp.



Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy cũng không gấp gáp trở lại thành phố Tây Hồ, trời vừa rạng sáng thì đến, hay bốn giờ sáng đến, không quá quan trọng đối với bọn họ.
Lâm Nhược Thủy nhíu đôi mắt đẹp lại, hỏi: "Có phải cậu đã đắc tội với kẻ thù rất lợi hại?"



Dương Tử Hiên vẻ mặt đau khổ nói: "Vị trí Ban Kỷ Luật Thanh tra này thoạt nhìn rất oai phong, không phải sợ ai, tay cầm thượng phương bảo kiếm chém loạn lên, nhưng lúc làm việc xong, không thể nào không đắc tội với người.”



“Tôi đã nhậm chức một thời gian, quan viên bị đánh đổ cũng không phải một người hai người, người hận không thể lột da ăn thịt tôi tự nhiên cũng có khối người, làm sao tôi biết lần này tới tìm mình là kẻ thù nào... Vậy mà lại dùng thủ đoạn âm độc như vậy, muốn trực tiếp xử lý tôi trên đường quốc lộ?"



Lúc này Lâm Nhược Thủy lại trở nên bình tĩnh, quay đầu cẩn thận quan sát biển số xe hai cỗ xe vận tải, kinh ngạc nói: "Biển số hai chiếc xe đều là tỉnh Nam Tô, chắc chắn là kẻ thù từ tỉnh Nam Tô tới tìm cậu..."



Dương Tử Hiên không có thời gian phản ứng Lâm Nhược Thủy, hai tay chăm chú hoạt động ở trên tay lái, trong chốc lát liền thấy được đèn xe lập loè phía sau, hai cỗ xe đang muốn ép lại gần.



Dương Tử Hiên nghĩ ra một kế, bàn chân giẫm xuống chân ga, lao tới hướng rào chắn ven đường, lái xe hai chiếc xe đằng sau nhất thời không kịp phản ứng hành động của Dương Tử Hiên, nghi hoặc nhìn nhau, đều cho rằng Dương Tử Hiên đã bị ép đến tuyệt lộ, mới nghĩ dùng phương thức như vậy phá vòng vây, trong lòng hơi kinh ngạc một chút.



Sau khi thấy mặt hai cỗ xe xe vận tải đều không hẹn mà cùng lao đến, khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười lạnh, đột nhiên đạp xuống chân phanh, hai cỗ xe xe vận tải lập tức lướt qua thân xe hắn.



Hai cỗ xe xe vận tải nhìn thấy Dương Tử Hiên đột nhiên phanh lại, liền biết mình bị bẫy, nhưng muốn phanh lại cũng không kịp rồi, sức nặng bản thân xe vận tải đã rất lớn, cộng thêm quán tính quá lớn, thoáng đã chạy ra khỏi rào chắn, vòng bảo hộ hình sóng bên cạnh đường cao tốc cũng bị đụng tan tành.



Ầm…ầm…ầm…Mảnh kim loại nhỏ bay khắp nơi, hai xe vận tải lập tức lật nghiêng, máu chảy ra từ trong cửa xe biến hình.



Dương Tử Hiên dừng chiếc xe lại, mở cửa sổ ra, mưa bụi ào ào rơi xuống, khắp nơi trong không khí đều là hương vị dầu ma-dút của ô tô, cực kỳ gay mũi, Dương Tử Hiên dùng cánh tay che cái mũi lại, ánh mắt Lâm Nhược Thủy thì trở nên ngây ngốc, một hồi lâu sau mới kịp phản ứng.