Giả Cán Bộ
Chương 609 : Tự dưng đánh nhau
Ngày đăng: 12:54 30/04/20
Nhà khách tỉnh ủy cách đại đạo Bắc Sơn không đến hai cây số, xây dựng
vào cuối niên đại 50, từ khi xây dựng xong đến nay, một mực đều được coi là nơi La Phù tỉnh dùng để tiếp đãi lãnh đạo đảng và quốc gia đến thăm
viếng, xem xét công tác.
Trong này có cả nhân viên công tác và bộ đội chuyên nghiệp riêng làm nhiệm vụ tiếp đãi, chịu trách nhiệm công
tác tổ chức hội nghị tiếp đãi cho Tỉnh ủy, ủy ban tỉnh.
Năm kia đã tiến hành cải tạo toàn diện các thiết bị bên trong, một ít gian phòng cởi mở cho người bên ngoài.
Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh thường xuyên chọn chỗ này để cách ly thẩm tra
một số cán bộ làm việc trái pháp luật, không tuân theo quy định.
Thập niên 90, khẩu hiệu trong sạch hoá bộ máy chính trị bắt đầu được
nhắc tới, địa vị Ban Kỷ Luật Thanh tra chậm rãi tăng lên, nói như vậy,
Ban Kỷ Luật Thanh tra muốn một gian phòng, nhà khách Tỉnh ủy cực kỳ phối hợp nhường lại.
Trương Ôn dừng xe ở cửa ra vào nhà khách Tỉnh
ủy, lấy tài liệu từ bên trong cặp công văn xin đi thăm Khô Lộc Văn ra,
trên đó có chữ ký rồng bay phượng múa của Dương Tử Hiên, sắc mặt Trương
Ôn có vẻ có chút quái dị.
Trương Ôn không ngờ Dương Tử Hiên lại đích thân ký cho hắn.
Do dự một chút tử, Trương Ôn vẫn đi vào, nhân viên công tác nhà khách
Tỉnh ủy cũng hết sức quen thuộc Trương Ôn, cung kính gật đầu chào hỏi.
Lên tới lầu ba, các phòng lầu ba đã được sửa chữa tốt, sàn nhà bằng đá cẩm thạch thoạt nhìn rất chói lọi.
Sài Quá Long đứng ở trên bậc thang chờ Trương Ôn, nhìn nhìn tài liệu trên
tay xin Trương Ôn, trên đó có chữ ký của Dương Tử Hiên, mới gật gật đầu, nói: "Đi theo chương trình thôi, hi vọng thư ký trưởng có thể thứ lỗi."
Khuôn mặt Trương Ôn không biểu tình, từ chối cho ý kiến, được Sài Quá
Long dẫn dắt, đi tới trước cửa một gian phòng lớn, liền đẩy cửa đi vào.
Đợi Trương Ôn đi vào, Sài Quá Long đóng cửa lại, liền thông báo cho Dương Tử Hiên.
"Trương Ôn đã tiến vào... có tiến hành giám sát và điều khiển không?"
Sài Quá Long biết rõ Dương Tử Hiên cực kỳ chú ý chuyện lần này, bản thân cũng không dám khinh thường.
Dương Tử Hiên chú ý đến chuyện này
cũng không phải không có nguyên do, tuy lần này vấn đề công ty Xuân Huy
rất nghiêm trọng, nhưng vấn đề xảy ra ở bản thân tầng quản lý Xuân Huy.
Đương nhiên, Hoàng Văn Thanh và một đám lãnh đạo cầm đầu dung túng cho quản
lý Xuân Huy làm loạn, cũng sẽ phải nhận trách nhiệm giám thị bất lực
không nhỏ, nhưng không liên quan đến vấn đề mục nát kinh tế.
Dương Tử Hiên cảm thấy giữa Trương Ôn và Khô Lộc Văn nên có chút quan hệ đặc
thù, nói không chừng còn có thể từ đây đào ra một con cá lớn, từ bản án
này phát triển lên một điểm mới, bởi vậy nên Dương Tử Hiên mới chú ý như thế.
"Tiến hành giám sát, tôi thật sự rất hiếu kỳ, không biết thư ký trưởng này muốn chơi cái gì đây?"
Thường Mai ngồi ở trên ghế lái phụ, giúp Dương Tử Hiên cầm điện thoại để vào tai.
"Vâng!" Sài Quá Long trả lời rất dứt khoát, hắn đã coi Dương Tử Hiên như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó.
Lần này Trương Ôn liều mình gặp mặt Khô Lộc Văn, một tội phạm đang bị thẩm
tra, bản thân hắn cũng đã gặp một ít nguy hiểm chính trị.
Công
khai giám sát và điều khiển, chính là để không ai có cơ hội làm loạn,
bởi vậy, thời điểm Trương Ôn chứng kiến cameras giám sát trên góc tường
nhà, đều ở bên ngoài.
Tối nay hắn nghỉ trong sơn trang cùng
Thường Mai, Dương Tử Hiên muốn hiểu rõ thêm về cô gái này, cũng muốn
hiểu rõ một tý về Trương Ôn.
Dương Tử Hiên không tin, trong
thời khắc nhạy cảm như vậy, Trương Ôn xin đi nhà khách Tỉnh ủy gặp Khô
Lộc Văn, chính là vì đánh một trận cùng Khô Lộc Văn.
Thường Mai
nhìn chằm chằm vào mặt Dương Tử Hiên, nàng rất ưa thích nhìn Dương Tử
Hiên từ góc độ này, đầy là mị lực của một người đàn ông có khống chế tất cả, chân thật mà lạnh lùng, hỏi: "Tại sao? Không được sao? Sợ tôi không có công tác khác à?"
Dương Tử Hiên lắc đầu, dùng cánh tay nhéo
nhéo cái mũi của nàng, nói: "Dùng năng lực của em, rất nhiều xí nghiệp
đều cần em, tuyệt đối không thể đói chết, em cũng không cần phải một
mực chờ đợi tại văn phòng ủy ban tỉnh, nước chỗ đó rất sâu, có thể giấu
cá lớn, cũng là chảo đen, rất nhiều người rơi vào đó, liền không thể
đứng dậy được..."
Văn phòng Tỉnh ủy, văn phòng ủy ban tỉnh, những cơ quan đơn vị này, tại đầu năm nay, đều là bánh trái đầy hương.
Nhân viên ra ngoài rất nhiều, tiếp xúc nhiều, lộ mặt nhiều ở trước mặt lãnh đạo, rất nhiều người trẻ tuổi đều muốn chen vào hai văn phòng này, tuy
văn phòng là cơ quan tương đối vất vả trong đơn vị, nhưng dễ dàng nổi
bật.
Không giống như đời sau, bởi vì hai văn phòng quá mệt nhọc, đã trở thành ác mộng trong lòng rất nhiều người trẻ tuổi mới vừa gia
nhập con đường làm quan.
"Anh rất hiểu..." Thường Mai ôm chặt
cánh tay Dương Tử Hiên, có chút cảm động, nàng cho rằng Dương Tử Hiên
không hi vọng nàng rời khỏi văn phòng ủy ban tỉnh, ai ngờ hắn lại đồng ý ngay lập tức.
Mặc dù văn phòng ủy ban tỉnh rất mệt, rất bẩn,
nhưng tiếp xúc nhiều người mà tạp, cũng là nơi tốt để thu thập các loại
tin tức tình báo chính trị, Thường Mai cho rằng Dương Tử Hiên chỉ coi
nàng là công cụ chính trị, chuyện đặt nàng ở vị trí chính phủ, hành động như tình báo của hắn.
"Đã nghe nói về Dương Ban Mai Xích chưa?" Dương Tử Hiên đang tự hỏi Thường Mai thích hợp với vị trí gì.
Dương Ban Mai Xích bây giờ xác thực là đang khuyết thiếu một người như Thường Mai, một cô gái có thể liên hệ với chính phủ.
Trương Bích Tiêu là người từ thể chế trong đi ra, nhưng nàng phải khống chế
phương hướng đầu thuyền Điện tử Dương Ban Mai Xích mạnh như thác đổ,
không có khả năng tốn tinh lực quá lớn trên mặt PR xí nghiệp.
Tô
Ban Mai trẻ tuổi, hơn nữa còn là cổ đông lớn trong công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, càng không thích hợp lộ mặt làm PR, liên hệ cùng chính
phủ, các xí nghiệp khác.
Trần Ấu Trúc, bởi vì nguyên nhân thân phận mẫn cảm, cũng không thích hợp đưa ra ánh sáng huỳnh quang.
Về phần, Trương Tuyết Bách, Chú Thanh Nam, cũng phải tự chịu trách nhiệm
xí nghiệp riêng, không có khả năng chuyên môn phụ trách một khối PR này.
Như thế, Dương Ban Mai Xích xác thực là cần một người chỉnh hợp PR của cả xí nghiệp, một PR quản lý kinh doanh..
Đầu năm nay, rất nhiều xí nghiệp vẫn chưa có khái niệm PR, nhưng đến đời
sau, một khối PR xí nghiệp này, có vẻ càng ngày càng quan trọng trong
các quan hệ xã hội.