Giả Cán Bộ
Chương 637 : Ghen tỵ(1)
Ngày đăng: 12:54 30/04/20
Dương Tử Hiên và Chú Thanh Nam nói chuyện xong, về sau, mỗi người tự lái xe về nhà.
Tuyết rơi nhiều, xôn xao xào xạc, tràn đầy thiên địa, bao trùm cả con
đường về nhà, trên đường, người xe rất thưa thớt, kiến trúc và phòng ốc
hai bên đều lộ ra từng sợi ánh sáng nhu hòa của ngọn đèn, không khí rất
ấm áp.
Hôm nay là ngày lễ đông chí truyền thống, khi Dương Tử Hiên về đến nhà, đã là sáu giờ tối rồi, trong phòng khách không có
người, TV vẫn bật, Hứa Tinh và tiểu Thiến đang bận việc trong phòng bếp.
Từ lúc Hứa Tinh chơi trò mất tích, bị kinh hãi, được Dương Tử Hiên đưa
nàng về nhà, cơ hồ không nói chuyện nhiều với hắn, Dương Tử Hiên biết
rõ, đây là cô gái da mặt mỏng, làm sai việc nên xấu hổ, trong lòng không so đo với nàng.
Một chầu bữa tối cực kỳ ấm áp trôi qua,
Hứa Tinh chắc là có thành phần tạ tội, mấy ngày nay tốn rất nhiều tâm tư học làm món vịt muối, hương vị cũng không tệ lắm.
Dương Tử Hiên tán dương vài câu, tiểu Thiến và Hứa Tinh nhìn nhau cười một tiếng, vậy cũng là một niềm vui.
Cơm nước xong xuôi, về sau, Dương Tử Hiên nhớ tới bên trong cặp công
văn có rất nhiều vé xem phim, là một phó sở trưởng sở văn hóa bên kia
đặc biệt đưa tới cho hắn, nói là mua cũng không mua được, Dương Tử Hiên
ngẫm lại một chút, mình và mấy người Hứa Tinh đã thật lâu không đi xem
phim, cũng không cự tuyệt.
Vé là của rạp chiếu phim rất lớn trong nội thành, vị trí tương đối gần màn ảnh.
Phim là « Bá Vương Biệt Cơ », do Lí Bích Hoa cải biên tiểu thuyết, Trần Khải Ca đạo diễn, Trương Quốc Vinh, Củng Lợi và các minh tinh làm diễn
viên chính, một bộ phim nhựa rất nổi danh.
Kiếp trước Dương
Tử Hiên cũng đã xem qua Trương Quốc Vinh biểu diễn, hành động tinh xảo,
hình ảnh hoa lệ, nội dung cốt truyện tinh tế tỉ mỉ, có loại cách cục
mang tính sử thi và văn hóa khắc sâu, lấy được không ít giải thưởng lớn
từ thế giới.
Có thể xem như là một người tiên phong đi đầu làm phim văn nghệ, được quốc tế tán thành.
Trong nước, các phòng bán vé kinh doanh cũng tương đối khả quan, phó sở trưởng sở văn hóa kia cũng không phải nói quá, bộ phim này mới vừa lên
màn ảnh, mọi người đều muốn xem, xếp hàng mua vé, vị trí gần màn hình
như vậy, càng khó có thể mua được.
Các ghế đầu giống nhau, đều là chủ rạp chiếu phim đưa tặng lãnh đạo các nghành vé ưu đãi.
Hứa Tinh cũng là đại minh tinh, nhưng trước kia chủ yếu biểu diễn kịch
truyền hình, không tham gia diễn điện ảnh nhiều lắm, vốn, cái bộ phim
điện ảnh này cũng mời nàng, nhưng nàng đã đến La Phù, không đi hiện
trường xem xét, thế là bỏ vai.
Dương Tử Hiên đưa vé xem phim
ra, Hứa Tinh cùng tiểu Thiến lập tức hoan hô tung tăng như chim sẻ, các
nàng đã sớm muốn đi xem bộ phim này rồi.
"Cậu không đi cùng bọn tôi sao?" Hứa Tinh ăn mặc theo phong cách ở nhà, cảm giác rất ưu nhã, duyên dáng yêu kiều.
Lúc đứng ở Dương Tử Hiên trước mặt, ngón tay ấn lên trên gương mặt vô
cùng mịn màng, trong con ngươi cất giấu một tia chờ mong.
"Các cô cứ đi trước đi..." Dương Tử Hiên lắc đầu, hắn nghĩ đến một người khác, cũng chỉ có thể nhịn đau cự tuyệt này lời mời của đại mỹ nữ.
Nương theo tiếng phịch đóng cửa khi Hứa Tinh và tiểu Thiến đi ra ngoài, trong phòng rơi vào một mảnh tĩnh lặng và hắc ám.
"Thôi đi, người khác không biết linh hồn xấu xí hèn mọn bỉ ổi của anh,
chẳng lẽ người Dương Ban Mai Xích bọn em còn có thể không biết hả?"
"Ơ, xem ra các cô gái Dương Ban Mai Xích đúng là rất thích nói xấu người, nói mau, có phải là nói bậy gì về anh không?"
"Hừ! Đã nói xấu anh, đương nhiên không nói cho anh biết.".
Nói cười vui vẻ cùng Tô Ban Mai, mặc dù lớn tuyết bay tán loạn, nhưng là hai người vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Đưa Tô Ban Mai về nhà, Dương Tử Hiên trở về, nhìn thấy tiểu Thiến một
mình ngồi ở trên ghế sa lon, hỏi Hứa Tinh ở nơi nào, tiểu Thiến mặt mũi
tràn đầy buồn rầu, nói Hứa Tinh không biết bị cái gì kích thích tại rạp
chiếu phim, vừa về liền lên gác đi ngủ.
Dương Tử Hiên ừ một tiếng, cũng không để ý, nhận được điện thoại của Sài Quá Long, liền vào thư phòng.
"Xếp hai người sở giám sát vào đoàn thẩm tra, không có người nào trong tập đoàn Càn Khôn phát hiện chứ?"
"Hà Khôn cũng không phải có hoả nhãn kim tinh, người chúng ta cắm vào
lại không phải là lãnh đạo gì lớn, chỉ là hai khoa viên bình thường đến
không thể bình thường hơn ở trong sở giám sát, làm sao có thể bị nhận
ra." Sài Quá Long vô cùng khâm phục đối với chuyện an bài trước này của Dương Tử Hiên.
"Lần này chúng ta hành động như mò cá trong vũng nước đục, xem như rất thành công!"
"Hai khoa viên đã trở về hồi báo cho tôi, bọn hắn đã nhìn thấy rõ ràng, năm sáu người sở thẩm tra bên kia đều bị phương diện tập đoàn Càn Khôn
mua, bọn hắn còn chưa bắt đầu kiểm toán, liền được người phụ trách tiếp
đãi tập đoàn Càn Khôn đưa cho một phần lễ vật tinh xảo."
"Những lễ vật tinh xảo này là thứ gì?" Đồng tử Dương Tử Hiên đột nhiên co lại một cái.
"Hai khoa viên sở giám sát đã đem nộp quà tặng lên trên, chúng tôi đã
kiểm tra rồi, là hai cái điện thoại, đều là nhập khẩu, dựa theo giá trị thị trường, có thể định ra 2000 đến 3000 đồng!"
Dương Tử Hiên cầm điện thoại đi lại trong thư phòng, một lát sau mới nói: "Có thể xác định là đút lót không?"
"Dựa theo quy định, tặng lễ giá trị vượt qua hai ngàn cho đảng viên cán bộ, đều thuộc về đút lót và làm việc không tuân theo quy định...."
Dương Tử Hiên tinh tế suy nghĩ một tý, đầu năm nay, hai ngàn đồng là
một số lượng không nhỏ, hiện tại giá hàng vẫn chưa tăng vọt, không giống đời sau, cái hối lộ không tuân theo quy định này đã được đẩy quá 5000.
"Dùng hai cái điện thoại, có thể gán ghép tập đoàn Càn Khôn tội đút lót không? Lễ vật là Hà Khôn ra mặt đưa, hay là hắn để cho người khác đưa."
"Chỉ có thể dùng tội đơn vị đút lót để xác định! Hà Khôn gian xảo giống như hồ ly, loại sự tình không tuân theo quy định này, làm sao hắn chịu
tự mình ra mặt đây? Lễ vật này là tập đoàn Càn Khôn đưa!"
"Rất tốt!" Có thêm một cái chuôi trong tay như vậy, Dương Tử Hiên không sợ Hà Khôn có thể làm cái gì mờ ám, liền nói: "Tập đoàn Càn Khôn ra tay rất xa xỉ, hai thành viên bình thường trong tổ điều tra cũng đưa điện
thoại quý báu hai ba ngàn đồng, như vậy, lễ vật bọn Phan Nguyên Hiền thu được, chỉ sợ sẽ càng nhiều hơn chứ?"
"Trước mắt vẫn chưa có
tra được cụ thể là, không biết đội trưởng dẫn đội Phan Nguyên Hiền rốt
cuộc nhận được lễ vật gì, nhưng tin tức hai khoa viên phản hồi về có giá trị xa xỉ, cái tội đơn vị đút lót này đủ để làm cho tập đoàn Càn Khôn
không chịu nổi." Sài Quá Long cười cười, nói: "Ngài muốn chính thức lập
án không?"
Có căn cứ chính xác hai khoa viên nộp lên trên, chứng cớ rõ ràng, tình tiết vụ án rõ ràng, đủ để lập án rồi.
"Không! Không cần phải gấp gáp! Đợi Phan Nguyên Hiền công bố kết quả
điều tra trước công chúng hãy lập án!” Dương Tử Hiên cười cười, nói.