Giả Cán Bộ

Chương 644 : Cứ gọi cho tôi(1)

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


Mấy lần không công mà lui như thế, trong nội tâm Hồ Tự Lập dần dần hình

thành một cục tức, tăng thêm quan hệ giữa Hồ Tự Lập và Hà Tân Nghi càng

lúc càng ác liệt, trong đầu Hồ Tự Lập liền nổi lên ý niệm, muốn cho Hà

Tân Nghi một bài học.



Bây giờ hắn làm ra hành động tập kích này, lấy cớ là giải cứu những phụ nữ bị bán đến chỗ ăn chơi.



…..



Vài ngày này Hà Khôn này ngủ không ngon, đêm khuya còn nhận được một

cuộc điện thoại của đàn em, liền ngồi bật dậy giống như cá chép, cả giận nói: "Cục công an thành phố Tử Kim sao có thể một mình hành động?"



"Đại ca, hiện tại cảnh sát đã vào trong rồi, đại ca nhanh suy nghĩ biện pháp đi, rất nhiều phòng đã bị cảnh sát khống chế, hiện trường có một

đống lớn căn cứ chính xác chúng ta làm trái pháp luật.”



“Những vị khách đang đánh bạc, mua thịt kia đều bị bắt gọn, đại ca ngài

mà không ra tay, bọn em không thể thoát được đâu, chút ít cảnh sát đều

mang dáng vẻ hung thần ác sát, xem ra lần này không đạt được mục tiêu,

bọn chúng quyết không bỏ qua." Tên đàn em này khóc lóc mếu máo, báo cáo

cho Hà Khôn.



Không đợi hắn nói xong, Hà Khôn liền gầm lên:

"Tình huống khẩn cấp như vậy, mày còn dám gọi điện thoại cho tao hả, nếu để cho cảnh sát tra được tao và mày có liên hệ với nhau, chỉ sợ bản

thân tao cũng khó bảo toàn.”



“Mày hãy nghe tao nói, mày không cần phải sợ, mày lập tức thông báo cho những người phụ trách khác, ai

cũng không thể gọi điện thoại cho tao, tao sẽ nghĩ biện pháp cứu bọn mày ra, nhưng ngàn vạn lần không thể gọi điện thoại cho tao.”



“Còn có một việc, sau khi trò chuyện xong với tao, tao lập tức ném điện

thoại vào trong toa-lét hoặc rãnh sông nào đó, tóm lại là ném vào chỗ

cảnh sát không chú ý tới..."



Cúp điện thoại xuống, Hà Khôn bị đánh một đòn quá bất ngờ, không thể suy nghĩ được gì, vội vàng đánh

thức ông bố dậy thương lượng đối sách.



Hà Khôn cười khổ nói:

"Thật sự là phòng dột mà trời mưa cả đêm, cái tên Hồ Tự Lập này làm gì

thế, vậy mà lại đột nhiên làm một cuộc tập kích, trước đó không hề để

lộ tiếng gió nào, hắn muốn đối nghịch cùng sở công an tỉnh sao?"



Hà Tân Nghi rốt cuộc vẫn là người đàn ông vài thập niên không đổ, quơ

quơ tay, bình tĩnh nói: "Con đừng vội, chờ cha hỏi rõ tình huống, sẽ có

kết luận sau."



Nói xong, hắn liền cầm lấy điện thoại, tự mình gọi điện thoại cho Hồ Tự Lập.



Hồ Tự Lập một mực ngồi trong xe cảnh sát, vẫn đang chờ cú điện thoại

này, của Hà Tân Nghi hắn chờ mong có thể thông qua điện thoại, từ từ

phản bác Hà Tân Nghi một phen, khiến cho Hà Tân Nghi tức giận mà không

thể làm gì hắn.



"Hồ Tự Lập!"



Hà Tân Nghi vừa thấy

điện thoại thông, liền lấy uy nghiêm bí thư chính pháp ủy của mình ra,

hỏi: "Cậu đang giở trò quỷ gì thế hả? Dân chúng toàn thành phố đều bị

tiếng xe cảnh sát của cục cảnh sát đánh thức, ngay cả Tỉnh ủy cũng có

lãnh đạo gọi điện thoại tới, hỏi tôi có phải là có hành động gì lớn

không đấy!”



“Cậu cảm thấy làm loại việc mờ ám này rất phong

cách, đúng không? Có phải là mang theo nhiều nhân viên cảnh sát đi bắt
bí thư thị ủy.



Nhưng, từ sau án ngân hàng tư nhân, Hỷ Lại

Thừa cảm thấy phần thế lực mình kinh doanh nhiều năm cũng bắt đầu khó

giữ được rồi.



Lần này Hồ Tự Lập tự ý hành động, ở trên trình độ nhất định, đã chạm đến ích lợi của hắn.



"Tôi chẳng được quản chiến tuyến chính pháp, nhưng vấn đề cán bộ, tôi

vẫn phải hỏi đến, tôi làm ra mấy cái chỉ thị phê, chẳng lẽ đã vượt quá

quyền hạn sao?"



"Vấn đề cán bộ? Cái vấn đề cán bộ gì? Bây giờ là cục công an đánh thế lực xã hội đen, cũng đã chuyển sang vấn đề cán

bộ? Chẳng lẽ những thủ lĩnh thế lực xã hội đen kia là cán bộ?”



“Tôi nói đồng chí Dương Tử Hiên này, cậu tưởng tôi già rồi, hồ đồ rồi,

đầu óc không dùng được nữa rồi, hay là cậu đang choáng váng hả?" Hỷ Lại Thừa hỏi, dường như hắn đang nghe chuyện đáng chê cười nhất trên đời.



"Ngài không già, tôi cũng không ngốc, những thế lực xã hội đen kia

không phải cán bộ, nhưng sau lưng bọn hắn chắc chắn có cán bộ làm chỗ

dựa, bằng không thì cũng không thể tồn tại ở thành phố Tử Kim nhiều năm

như vậy, trị an nhiều năm như vậy, hành động chuyên nhằm vào bọn hắn

cũng không thể bắt được, rất rõ ràng, sau lưng bọn hắn có ô dù!"



Dương Tử Hiên mỉm cười, hơi dừng lại một chút rồi mới hỏi: "Cái này, chẳng lẽ không phải vấn đề cán bộ sao?"



Hỷ Lại Thừa không nói thêm câu nào nữa.



"Không biết Hỷ bí thư có chăm chú xem qua văn bản tài liệu của trung

ương hay không, dựa theo tinh thần văn bản tài liệu trung ương, mấy năm

này các nơi đều phải đả kích một ít thế lực xã hội đen gây nguy hại đến

quần chúng, nhất là đánh tan thế lực bảo vệ sau lưng bọn hắn, cái ô dù

này, chính là vấn đề cán bộ!”



“Hành động đánh thế lực xã hội

đen, từ rất lâu rồi, Hồ cục trưởng đã đề cập qua, báo cáo cho Tỉnh ủy,

trong đó có một phần rơi vào trong tay của tôi, tôi đã làm ra chỉ thị

phê quan trọng, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sẽ toàn lực ủng hộ công tác

của cục công an thành phố Tử Kim, phối hợp với hành động cục công an

thành phố Tử Kim."



Giọng nói Dương Tử Hiên âm vang hữu lực, hỏi: "Hỷ bí thư, ngài cảm thấy tôi đang lao qua giới hạn, hay nhúng tay loạn đây?"



Nửa ngày sau, Hỷ Lại Thừa vẫn không nói nên lời, Dương Tử Hiên nói như

vậy, lại làm cho hắn không thể nào phản bác, nếu như hắn phản bác, không chừng Dương Tử Hiên sẽ liệt hắn vào đối tượng làm "ô dù" cho thế lực xã hội đen, cầm hắn ra khai đao.



"Tốt rồi, tôi nói đến đây

thôi, hi vọng Hỷ bí thư không cần phải gia tăng lực cản cho công tác của Hồ cục, có cái gì, cứ hướng về phía tôi!" Dương Tử Hiên nói.



"Cậu đang uy hiếp tôi sao?"



"Ngài là phó bí thư thường trực, tôi nào dám uy hiếp ngài, ngài quá

nhạy cảm rồi!" Dương Tử Hiên chẳng muốn nói chuyện phiếm cùng Hỷ Lại

Thừa, trực tiếp cúp điện thoại.



Hỷ Lại Thừa nghe được bên kia điện thoại treo máy, trong lòng buồn vô cớ, có chút phẫn nộ, lại có

chút ít bi ai, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nghĩ đến chuyện có một

ngày, chính mình lại bị một thằng nhóc bắt nạt đến tận cửa, nhưng là

hiện thực luôn tàn khốc, hiện tại Dương Tử Hiên đang cưỡi lên trên đầu

hắn.