Giả Cán Bộ

Chương 648 : Gọi đến nói chuyện

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


Lâu Kế Sâu không biết Tào Linh sâu cạn thế nào, vội vàng gọi điện thoại hỏi Dương Tử Hiên.



Dương Tử Hiên nghe xong liền nhíu mày, tự hỏi trong chốc lát mới lên tiếng: "Tào Linh này không quan hệ gì nhiều với tôi, cô ta đi nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu các cậu, hơn phân nửa là có Viên Đồng Tài sai khiến ở sau lưng."



"Trước kia không phải Viên chủ nhiệm không hề quan tâm đối với mấy thứ mới lạ sao? Hiện tại tại sao lại có hứng thú lớn như vậy? Còn phái thân tín đến chỗ chúng tôi?" Lâu Kế Sâu cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.



"Cũng không khó lý giải...Có lợi ích, hắn đương nhiên dốc lòng ủng hộ."



"Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Trước kia Viên Đồng Tài không biết loại cải cách mới lạ này là cái quái gì, có thể va chạm vào chính sách của trung ương hay không, nhưng lần này trung ác ương tự mình phái chuyên viên xuống giám sát, đồng thời còn tham khảo tổng kết kinh nghiệm bán Xuân Huy, lại làm cho Viên Đồng Tài ý thức được loại cải cách "công nhân viên chức cầm cổ phần" này không đụng vào chính sách đường dây cao thế, liền không thể chờ đợi được, vội vàng nhảy ra, muốn phân một chén canh...Thực sự là một con cáo già. "



"Nguy hiểm không muốn gánh chịu, làm ra thành quả, lại muốn chia xẻ, tính toán này thật đúng là phải vỗ tay khen hay." "Lâu Kế Sâu cũng có chút khinh thường đối với cách làm bẩn thỉu của Viên Đồng Tài.



Tuy Ủy ban hoạch định chính sách có quyền chỉ đạo đối với nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu bọn họ, nhưng Dương Tử Hiên mới là người dẫn dắt hắn, không có Dương Tử Hiên, Lâu Kế Sâu hắn cũng không làm được đến vị trí tổng giám đốc, Lâu Kế Sâu đương nhiên muốn để cho Dương Tử Hiên nghe thấy lời nói trung thành của mình.



Dương Tử Hiên khá thoả mãn đối với sự trung thành của Lâu Kế Sâu, liền gật gật đầu nói: "Tào Linh này, cậu không cần quan quản, cậu nói quyền quyết sách kế hoạch này nằm tại ủy ban chính sách, nếu như cô ta muốn tham dự vào, phân một chén canh, cứ tới ủy ban chính sách, trực tiếp tìm tôi."



Lâu Kế Sâu còn tưởng rằng Dương Tử Hiên sẽ bảo hắn trực tiếp đối kháng Tào Linh, không ngờ Dương Tử Hiên lại trực tiếp ôm áp lực qua, trong nội tâm vô cùng mừng rỡ, liên tục không ngừng gật đầu, thần tiên đánh nhau, hắn chỉ là cá con, cũng không muốn tham dự vào làm gì.



Tào Linh nghe Lâu Kế Sâu nói xong, thiếu chút nữa tức điên phổi, cái tên Dương Tử Hiên này, thật sự là quá coi thường phó chủ nhiệm như mình.
Cuối năm, Hoàng Văn Thanh cũng phải vội vàng tổng kết các hạng mục chỉ tiêu kinh tế tỉnh, trong lúc cấp bách này, hắn vẫn rút thời gian ra gặp mặt Dương Tử Hiên.



Nhưng lần này, ánh mắt Hoàng Văn Thanh nhìn Dương Tử Hiên, tự nhiên nhiều hơn một tia vui vẻ, không còn vẻ mặt co quắp lúc bình thường nữa.



"Xem ra các loại khảo hạch bình xét cuối năm đã nuôi dưỡng cậu béo lên rồi." Thái độ của Hoàng Văn Thanh rất tự nhiên, thậm chí còn vui đùa mấy câu với Dương Tử Hiên.



Không phỏng đoán được của ý đồ Hoàng Văn Thanh, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể cười gượng vài tiếng, nói qua loa mấy câu: "Có một vài lãnh đạo cơ quan quá nhiệt tình, mỗi ngày cứ đứng ở cửa nhà tôi, miệng nói muốn liên lạc kết giao tình cảm, tôi cũng không thể đuổi những đồng chí này ra ngoài ngàn dặm, sẽ làm rét lạnh tâm can các đồng chí!"



Hoàng Văn Thanh diệt tàn thuốc, đè điếu thuốc vào sâu trong cái gạt tàn thuốc một chút, mới cầm lấy chén trà trên mặt bàn lên uống một ngụm, nâng cao tinh thần, bình tĩnh nói: "Dựa theo ý tứ của cậu, chính là nhiều người đến xin xỏ khảo hạch bình xét? Cậu xem xem có cần chém rơi một ít hay không."



Một câu như vậy, lập tức làm cho Dương Tử Hiên tâm kinh nhục khiêu (run rẩy sợ hãi).



Những lời này vốn không có gì đặc biệt, nhưng vấn đề xảy ra ở giọng điệu của Hoàng Văn Thanh, một chủ tịch tỉnh dùng một loại khẩu khí thương lượngm nói chuyện cùng một cán bộ cấp sở, khó tránh khỏi việc làm cho người ra bất an.



Hoàng Văn Thanh càng hạ thấp tư thế, Dương Tử Hiên càng cảm thấy sợ hãi.



"Tôi chỉ là phụ trách khảo hạch, Tỉnh ủy ủy ban tỉnh chỉ ở đâu, tôi sẽ đánh ở đấy, loại vấn đề mang tính quyết sách này, còn chưa tới phiên tôi khoa tay múa chân," Dương Tử Hiên cảm thấy mình không phỏng đoán được dụng ý của Hoàng Văn Thanh, vậy thì cứ bày tư thế làm việc công ra, luôn thể hiện đúng tư thế, sẽ không sợ Hoàng Văn Thanh thừa cơ gán tật xấu.