Giả Cán Bộ
Chương 660 : Chuẩn bị sang
Ngày đăng: 12:54 30/04/20
"Cái này xem như đã công khai, trên tổ chức có yêu cầu giữ bí mật! Nhưng chỉ là sự tình mấy ngày nữa thôi!"
Dương Tử Hiên thủ khẩu như bình (giữ kín như bưng), Hà Khôn ở bên cạnh, lúc này mới cảm thấy vui mừng, cái tên ôn thần này cuối cùng cũng đi
khỏi thành phố Tử Kim, không biết sẽ có bao nhiêu người vỗ tay khen hay
nữa.
Trang Vũ Nhi đặt nhiều chú ý ở trên người Trần Ấu Trúc, Trần Ấu Trúc cũng là như thế này.
Dương Tử Hiên lại khổ sở, bị kẹp ở giữa, cô gái xinh đẹp gặp mặt cô gái xinh đẹp, không tranh giành chiếm đoạt làm bông hoa tươi đẹp nhất một
phen, chắc chắn sẽ không bỏ qua.
"Vậy thì tốt, cậu còn thiếu tôi một vật, cậu đi đến tỉnh Nam Tô, cũng phải giữ liên lạc."
"Hả?" Dương Tử Hiên đã không nhớ ra được chuyện từ lúc nào mình thiếu Trang Vũ Nhi một vật gì đó.
Chỉ là, hắn cũng không muốn đoạn tuyệt liên lạc với Trang Vũ Nhi, dù
địa vị Trang Vũ Nhi ở bên trong hệ thống cảnh sát không cao, nhưng quyền rất nặng, nói không chừng về sau còn có chỗ cần nhờ nàng giúp đỡ.
Tính cách Trang Vũ Nhi cởi mở hào phóng, ở cùng với phong cách gia
chính trị tộc phái bản địa âm u, thật sự là không hề hợp nhau, nhưng rất đúng khẩu vị Dương Tử Hiên, lúc này liền lưu lại phương thức liên lạc
cho nhau.
Ra ngoài quán cà phê, tự nhiên không thiếu được
một chầu châm chọc và đùa cợt của Trần Ấu Trúc, nói cái gì dê xồm, dê
cụ…..gán một đống lớn mũ thô tục lên trên đầu Dương Tử Hiên.
Những lời này làm cho Dương Tử Hiên nổi da gà đầy người, vội tìm lấy cớ, tranh thủ thời gian chuồn đi.
Hai mươi chín tháng hai, phòng tổ chức tỉnh ủy Nam Tô tiến hành khảo
đơn giản sát đối với Dương Tử Hiên, hội nghị thường ủy tỉnh Nam Tô đã
họp, chính thức quyết định bổ nhiệm Dương Tử Hiên làm uỷ viên thường ủy
thị ủy, phó bí thư Quảng Lăng, là người được đề cử vào vị trí thị trưởng ủy ban thành Quảng Lăng phố.
Nhưng vẫn chưa công khai công
bố ra bên ngoài, bởi vì Dương Tử Hiên còn có một vài trình tự phải đi
tại phòng tổ chức tỉnh La Phù bên này.
Ví dụ cấp sở cán bộ
thay đổi vượt tỉnh tương đối ít, chương trình tương đối phức tạp phiền
toái, ngoài ra, Dương Tử Hiên kiêm khá nhiều chức vụ tại tỉnh La Phù,
cần phải từ nhậm chuyển giao không ít công tác.
Tối quan trọng nhất, vẫn là từ nhậm thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.
Trần Chí Ôn gọi điện thoại cho hắn, thừa dịp hai ngày nữa là cuối tuần, nên đi quen thuộc hoàn cảnh trước, thứ hai sẽ chính thức đến phòng tổ
chức Tỉnh ủy, hơn nữa còn công khai tuyên bố trước đại hội cán bộ thị ủy toàn thành phố Quảng Lăng.
Đây là một đề nghị tương đối ổn
thỏa, vốn tỉnh ủy Nam Tô còn hi vọng ngay hôm nay, Dương Tử Hiên lập tức đi ủy ban thành phố Quảng Lăng nhậm chức.
Công tác ủy ban
thành phố tạm thời do bí thư thị ủy Chu Lập Xương quản lý đã hơn nửa
năm, đang có nhu cầu cấp bách một thị trưởng tiến vào, gánh trọng
trách.
Chỉ là, Trần Chí Ôn đã tìm trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy
Lí Dật Phong nói chuyện, tranh thủ cho Dương Tử Hiên thời gian vài ngày
để giảm xóc.
Cúp điện thoại về sau, Dương Tử Hiên ngồi trong phòng làm việc trong chốc lát, Hồ Khải liền nhảy
tiến đến, nói: "Chúc mừng chủ nhiệm, ngài đã thăng chức rồi!"
Hồ Khải trực tiếp ở lại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh công tác, an bài
Khả Cũng lập tức tung tăng như chim sẻ, bắt đầu ôm tiểu Thiến cười, đứng tại chỗ nói tốt nghiệp xong sẽ đi Nam Tô tìm việc làm.
Xe
chậm rãi chạy qua khu phố náo nhiệt, trùng hợp đụng phải Hồ Tự Lập ra
ngoài kiểm tra công việc, Hồ Tự Lập nhận ra biển số xe Dương Tử Hiên,
liền hướng Dương Tử Hiên bắt chuyện.
Đáp lại một chút, Dương
Tử Hiên không bảo lão Lưu dừng xe, vốn nhiều thân tín đáng tin Ban Kỷ
Luật Thanh tra tỉnh, còn có cả bọn người Thạch Phong Tín nói muốn đưa
tiễn Dương Tử Hiên motoj đoạn đường, Dương Tử Hiên đều cự tuyệt, hắn
không muốn hưởng nghi thức tống biệt này.
Tuy lệnh bổ nhiệm
Dương Tử Hiên vẫn chưa chính thức công khai, nhưng quyết định trên hội
nghị thường ủy tỉnh Nam Tô, đã sớm truyền đến chính phủ thành phố Quảng
Lăng.
Văn phòng chính phủ thành phố Quảng Lăng vốn muốn phái nhân viên công tác tới, chuyên môn đón tiếp Dương Tử Hiên qua, nhưng
Dương Tử Hiên đã cự tuyệt.
Văn phòng chính phủ thành phố
Quảng Lăng cũng chỉ có thể chiết trung (trong những ý kiến không giống
nhau tiến hành điều hoà), chờ Dương Tử Hiên ở bên ngoài phòng tổ chức
Tỉnh ủy Kim Kinh, bởi vậy, trạm thứ nhất Dương Tử Hiên đi, chính là Kim
Kinh.
Khác với tâm tính trước khi diễn ra lễ mừng năm mới,
cùng Tô Ban Mai trở lại Tử Kim, giờ phút này, tâm tính Dương Tử Hiên có
biến hóa rất lớn, Trần Chí Ôn là loại người cụ thể, ngay cả hắn cũng
nói tình huống Quảng Lăng rất phức tạp, vậy thì thật sự là rất phức tạp.
Thành phố Quảng Lăng từng là đô thị lớn phồn hoa trong lịch sử, tần
suất xuất hiện danh nhân thi từ ca phú tương đối cao, đáng tiếc, tại
thời điểm cận đại, lại đột nhiên suy sụp.
Mà cách nó không
xa, thành phố Hoàng Phổ lại dựa vào ưu thế vùng duyên hải và ưu thế bến cảng lớn, nhanh chóng quật khởi, mở ra một thời đại mới.
Nếu như nhất định phải điều tra thành thị nổi danh cả nước về cảm giác
suy sụp, thành phố Quảng Lăng khẳng định là đứng đầu trong danh sách đó.
Kỳ thật từ cái danh xưng "văn phòng chính phủ thành phố”, thành phố
Quảng Lăng này, đã có thể nhìn thấy một chút địa vị của Quảng Lăng thành phố.
Nói như vậy, thành phố bình thường sử dụng "văn phòng
chính phủ thành phố”, thành thị cấp phó tỉnh đều sử dụng xưng hô "văn
phòng chính phủ thành phố trung tâm", kém hai chữ, nhưng có thể nhìn
thấy rất nhiều nội dung.
Mặc dù Dương Tử Hiên không tiếp xúc
số liệu kinh tế thành phố Quảng Lăng, nhưng dựa theo trí nhớ vài chục
năm sau của Dương Tử Hiên, trên bản đồ kinh tế quốc gia, Quảng Lăng chưa tính là thành phố lớn xếp top đầu trong tỉnh Nam Tô, riêng về tổng sản
lượng kinh tế mà nói, đứng ở trong tỉnh, hơn phân nửa là ở vào mấy vị
trí bét dí.
Dương Tử Hiên biết mình nhanh chóng được đề bạt đến cấp chính sảnh, trả giá cũng không quá nhỏ.
Đã chọn Quảng Lăng, nếu như hắn không thể giao ra một phần bài thi tại
Quảng Lăng, để cho Tỉnh ủy thoả mãn, muốn tiếp tục tiến bộ lên chức, chỉ sợ sẽ khó càng thêm khó, bởi vậy, hắn nhất định phải làm tốt chuẩn bị
phấn đấu gian khổ, mà không phải cưỡi ngựa xem hoa, đi đường hái quả đào ăn.