Giả Cán Bộ

Chương 662 : Vừa đến đã bị khinh

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


"Không cần, tôi muốn đi dạo quanh Kim Kinh một lúc, các cậu đi về trước

đi." Trên mặt Dương Tử Hiên không gợn sóng, không đợi Phan Tử Minh tiếp

tục khuyên bảo, liền lên xe đi.



Phan Tử Minh đứng ngơ ngác ở nguyên chỗ, nhìn thân ảnh Dương Tử Hiên biến mất.



Tống Tổ đi lên, thấp giọng nói: "Tại sao lại để một em bé làm thị

trưởng, thoạt nhìn tuổi tác không khác gì con của tôi, đến Quảng Lăng,

có thể trấn được tình thế không..."



"Cậu nói cái gì đấy hả?"

Phan Tử Minh thay đổi bộ dạng kính cẩn khi ở trước mặt Dương Tử Hiên vừa rồi, lớn tiếng răn dạy Tống Tổ: "Trấn hay không trấn được tình thế, đều là Tỉnh ủy an bài, không cần tôi và cậu quan tâm.”



“Chúng ta chỉ để ý làm tốt công tác của mình là được rồi, về sau đừng có xưng hô

kiểu "em bé thị trưởng", truyền ra ngoài, tôi và cậu đều không chịu nổi, cho dù hắn không làm được gì, cũng là thị trưởng một thành phố, muốn

động tới vị trí của cậu và tôi, vẫn dễ như trở bàn tay."



Tống Tổ âm thầm le lưỡi, tiến đến bên lỗ tai Phan Tử Minh, thấp giọng nói:

"Chủ nhiệm, có phải thần kinh ngài đã có chút quá nhạy cảm rồi không,

em bé này có thể hù được ai đây, người nào cũng biết hiện tại trên bầu

trời Quảng Lăng có khắc một chữ "Chu", cho dù Dương thị trưởng này mãnh liệt đến mấy, cũng không thể vượt quá thân phận khách."



"Không thể xem thường, cậu không thấy được vừa rồi tuy thị trưởng không nói nhiều lắm, nhưng khí thế cực kỳ trầm ổn sao?"



Phan Tử Minh cố gắng nhớ lại từng giây từng phút tiếp xúc cùng Dương Tử Hiên vừa rồi: "Nói cũng phải cẩn thận, thị ủy và chính phủ thành phố

phái cậu và tôi tới, ngay cả phó thư ký trưởng chính phủ thành phố cũng

không phái tới, hắn cũng làm như không hề phát giác giống nhau, không có một điểm tâm tình lộ ra.”



“Nếu hắn lộ ra vẻ phẫn nộ còn khá tốt, hiện tại giống như không có chuyện, lại làm cho tôi lo lắng."



"Dường như thật sự là có một sự việc như vậy, chẳng lẽ hắn là cao thủ ẩn núp trong hình dáng trẻ con?"



……



Xe chậm rãi đi qua nội thành Kim Kinh, trải qua phố mới, rẽ về phía góc sâu bên trong, tấm biển "điện gia dụng Bất Dương Mai" rất bắt mắt,

nhưng cửa tiệm đã bị giấy niêm phong phong tỏa rồi, ngẫu nhiên sẽ có

khách hàng chỉ trỏ đối với cửa tiệm.



"Cái chính phủ thành phố Quảng Lăng này làm việc cũng quá không ổn, chỉ phái một chủ nhiệm ban

tới tiếp đãi, ngay cả phó thư ký trưởng chính phủ thành phố cũng không

tới, là đám thư ký trưởng chính phủ thành phố kia tự cao tự đại? Hay có

người cố ý làm ngài chịu sự vắng vẻ?" Ngay cả lão Lưu cũng ngửi được một chút hương vị không đúng.



"Cuối tuần trước, việc tôi đi Kim

Kinh, đã sớm truyền ra trong thị ủy chính phủ thành phố Quảng Lăng,

không tồn tại khả năng có người giữ tin tức lại không để ai biết!”



“Chỉ phái một chủ nhiệm ban tiếp đãi tới, loại động tác không hề có

cách cục kiểu này, bí thư Chu Lập Xương không làm ra được, hắn là một

bí thư, cũng không cần phải làm trò này.”



“Làm cho tôi xấu

hổ, càng có nhiều khả năng là người trong chính phủ thành phố giở trò

quỷ, có lẽ tôi đến, đã làm cho mộng đẹp thị trưởng của một số người

rách nát rồi, nên mới làm ra chút chuyện mờ ám, khiến cho tôi phiền

muộn một tý? Hoặc là làm cho tôi biết khó mà lui? hay muốn thị uy với

tôi đây?"



Dương Tử Hiên sờ sờ cái mũi, phân tích một tràng.



Người chưa tới, mâu thuẫn đã nhảy ra trước rồi.



Nghĩ tới những thứ này, Dương Tử Hiên cũng không có nhiều tâm tư đi dạo trên đường rồi, tìm được khách sạn Hà Đông, lại bảo Phan Tử Minh tự
nói rõ cường độ khống chế của Tỉnh ủy đối với vấn đề cán bộ trong tỉnh,

Chu Lễ Cùng quả nhiên là rất cường thế, Trần Chí Ôn muốn đứng vững gót

chân, nhất định phải bảo trì quan hệ tương đối hòa hoãn với Chu Lễ Cùng.



Thời điểm cameras đài truyền hình Quảng Lăng định vị trên mặt thị

trưởng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên chú ý tới, Chu Lập Xương ngồi hàng

ghế thị ủy bên cạnh đang liếc xéo hắn, lộ ra một tia bất an trong nội

tâm Chu Lập Xương.



Một tia bất an này, đến từ chính báo cáo Lí Dật Phong tuyên đọc, rất tán thành đối với công tác của Dương Tử Hiên.



Tỉnh ủy có thể cho Dương Tử Hiên một cái đánh giá cao như vậy, có thể nói rõ nhiều vấn đề nhất định, ít nhất là phía sau lưng Dương Tử Hiên

rất cứng rắn, vậy thì Chu Lập Xương hắn phải một lần nữa định vị quan hệ với Dương Tử Hiên.



Ấn

tượng đầu tiên Dương Tử Hiên tạo cho Chu Lập Xương, kỳ thật cũng không

tính là tốt, một khuôn mặt em bé, ở trong mắt Chu Lập Xương, là thế lực

có hạn.



Bởi vì Dương Tử Hiên thay đổi vượt qua tỉnh tới đây,

hiểu biết của Chu Lập Xương đối với chiến tích Dương Tử Hiên, cơ bản là trống không, có thể hiểu rõ, chỉ là kinh nghiệm nhậm chức đơn giản

như cưỡi ngựa xem hoa trên lý lịch.



Từ chủ tịch huyện Hồng

Thủy, đến đảng ủy khu công nghiệp, phó thị trưởng, thường ủy thị ủy,

thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, phó sở trưởng sở giám sát, phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, chủ nhiệm cải cách.



Nhiều chức vụ như vậy, chỉ đi trong thời gian hơn hai năm, ở trong mắt

Chu Lập Xương, nhất định là có cao nhân ở sau lưng vận hành, hắn không

tin một người tuổi còn trẻ, có thể bằng vào năng lực cá nhân, ở trong

hai năm, đi nhiều chức vụ như vậy, mà cao nhân này, hơn phân nửa chính

là "ân chủ" của Dương Tử Hiên —— Trần Chí Ôn.



Chỉ là một người được thế lực chính trị đưa lên mà thôi!



Cái này là cách nhìn của Chu Lập Xương đối với Dương Tử Hiên.



Từ cách nhìn này, Chu Lập Xương càng đưa ra được một kết luận, người

như vậy, hơn phân nửa là đến Quảng Lăng để mạ vàng, đến Quảng Lăng nhậm

chức cũng chỉ mang tính quá độ, không có việc gì lớn, cũng sẽ không ở

quá lâu.



Nhưng Chu Lập Xương có một tí nghi hoặc, vì sao

Trần Chí Ôn lại đưa tâm phúc thân tín của mình tới một miệng núi lửa

vừa mới phun trào hết? Chẳng lẽ là bởi vì vừa mới phun trào xong, cho

nên càng thêm an toàn?



Đài truyền hình Quảng Lăng chiếu đến

khuôn mặt Dương Tử Hiên—— Dương Tử Hiên đang trong quá trình tự hỏi, mặt chìm như nước, cái hình ảnh này, đã trở thành hình ảnh trang đầu trên

truyền thông địa phương Quảng Lăng.



"Tiếp theo, xin mời thị trưởng mới của chúng ta lên nói chuyện..."



Người chủ trì nói một câu, giống như là sấm mùa xuân, bình địa nổ tung, đánh thức một ít cán bộ lãnh đạo đang mơ màng ngủ gật dưới khán đài.



Dương Tử Hiên nói chuyện, là điểm sáng lớn nhất đại hội cán bộ hôm nay.



Bởi vì từ diễn thuyết nhậm chức của Dương Tử Hiên, những cán bộ lãnh

đạo khu huyện, người đứng đầu các nghành chính phủ thành phố, những

người lãnh đạo cơ quan đơn vị trực thuộc thành phố này, luôn có thể nhìn thấy manh mối phương hướng thi hành biện pháp chính trị của Dương Tử

Hiên tại Quảng Lăng, xem rốt cuộc là lớn đến cỡ nào?