Giả Cán Bộ
Chương 689 : Phân công thị trưởng
Ngày đăng: 12:55 30/04/20
Mưa xuân rơi tí tách, đánh xuống cây cao lớn ngoài cửa sổ, trong cửa sổ lại toàn một mảnh yên lặng.
Phiền Khang lẳng lặng phẩm trà Lí Nghĩa Đông đưa lên, Dương Tử Hiên
ngồi ở hắn đối diện cười tủm tỉm, không khí trong văn phòng có chút
ngưng trọng.
"Hiện tại bộ máy chính phủ thành phố đã chỉnh
tề, cũng nên điều chỉnh phân công thị trưởng, đồng chí Phiền Khang, cậu
có đề nghị gì, cứ việc nói ra." Dương Tử Hiên cười tủm tỉm uống trà,
trên mặt bình tĩnh như nước.
Lần đầu tiên bước vào văn phòng
thị trưởng, Phiền Khang không ngờ Dương Tử Hiên lại nói về vấn đề phân
công phó thị trưởng với hắn, trong nội tâm thoáng lộp bộp một tý.
Thấy tư thế Dương Tử Hiên rất thẳng thắn, liền thăm dò hỏi: "Hiện tại
chính phủ thành phố chúng ta rất cần đoàn kết, quan trọng nhất vẫn là
phải vặn thành một sợi dây thừng, phân công phó thị trưởng, tôi cảm thấy vẫn đến điều chỉnh trong phạm vi nho nhỏ là được rồi, không cần phải
hành động quá lớn đâu?"
Phiền Khang tạm thời phụ trách phân
công công tác thường vụ ủy ban thành phố, phân công quản lý thuế vụ, kế
hoạch hoá gia đình, quốc thổ tài nguyên, quy hoạch, xây thành phố, quốc
tư, tài chính, công tác thống kê, giá hàng.
Từ tính quan
trọng của phân công để xem xét, có thể nói một ít nghành kinh tế mấu
chốt đều được phân công cho hắn quản lý, Phiền Khang đương nhiên không
hi vọng thay đổi lớn.
Phiền Khang cũng không phải là không
nghe được tin đồn gần đây trong chính phủ thành phố về Dương Tử Hiên,
những lời đồn này đều chỉ đầu mâu về hướng Dương Tử Hiên.
Ngoài sáng ngầm châm chọc Dương Tử Hiên là quả hồng mềm, châm chọc Dương Tử Hiên cho tới bây giờ vẫn không dám điều chỉnh phân công phó thị
trưởng, không ngờ Dương Tử Hiên lập tức liền quyết định điều chỉnh, lại
làm cho lời đồn tự sụp đổ.
Thấy trạng thái tràn đầy tự tin của vị Dương thị trưởng này, khẳng định là đã nhận được ủng hộ từ thị ủy bên kia rồi.
Phiền Khang không biết Dương Tử Hiên lấy cái gì để đổi được sự ủng hộ
của Chu Lập Xương, trong nội tâm tràn đầy nghi hoặc, đồng thời, cũng
không dám xem nhẹ Dương thị trưởng này.
"Ý kiến của cậu,
thành phố sẽ chăm chú cân nhắc." Dương Tử Hiên hơi híp lại mắt, cho
Phiền Khang một hồ câu trả lời cực kỳ mơ hồ.
Câu nói này còn truyền đạt một tầng ý tứ khác, ở chính phủ thành phố, tôi mới là người đứng đầu, phương hướng hoạt động thế nào, vẫn là tôi điều khiển, ý kiến của cậu, chỉ có thể là bổ sung, mà không phải chủ đạo.
Phiền Khang nheo mắt lại, hắn biết trong khoảng thời gian này mình đã làm cho vị Dương thị trưởng trước mặt cảnh giác, đây là hắn đang gõ mình.
Trong khoảng thời gian này, Phiền Khang rất thoải mái, trong tay nắm
giữ ủy ban xây dựng, xây thành phố, những nghành kinh tế chủ chốt.
Nhưng từ lúc Dương Tử Hiên giải quyết vấn đề công ty xây dựng số 1
thành phố phá sản trốn nợ, lập tức đưa ra mấy cái khẩu hiệu gì mà "vượt
qua quá khứ, tiến vào hiện đại hoá", "chạy bộ tiến vào thành thị hóa".
Sau đó lại để cho nghành xây thành phố liên tiếp đến mấy đường cái đầu
mối Quảng Lăng điều tra nghiên cứu, ý định cải tạo mấy con phố cổ, tạo
ra thanh thế to lớn trong nhân dân, cũng rất có thanh thế trong các
nghành chính phủ thành phố.
Dương Tử Hiên đánh mắt về hướng
Lí Nghĩa Đông đứng bên cạnh, Lí Nghĩa Đông lập tức hiểu ý, có chút xấu
hổ đưa Phiền Khang ra ngoài.
…..
Râu mép Vệ Chính Phong có chút hoa râm,
nhưng một đầu đen nhánh, làm cho ấn tượng của người ngoài nhìn vào không phải tiên phong đạo cốt, mà là giỏi giang và tinh thần, tóc nhuộm đen
nhánh, bóng loáng, thân là phó thị trưởng thị ủy Quảng Lăng, hắn vẫn rất chú ý đến hình tượng của mình.
Thời điểm Dư Xây Trung bước
vào nhà Vệ Chính Phong, bà vợ Vệ Chính Phong đang bọc bột với sủi cảo,
các loại nguyên liệu nấu ăn xếp đặt cả một bàn lớn.
"Xem ra
hôm nay tôi có lộc ăn, tôi thích ăn nhất là món sủi cảo của chị dâu." Dư Xây Trung mang theo một hộp lễ lớn, đặt lên trên mặt bàn.
Vệ phu nhân lập tức đứng lên, mặt mày hớn hở, nói: "Xây Trung đến rồi à,
cậu tới rất vừa vặn, hai ngày này lão Vệ cũng đang lẩm bẩm về cậu, nhanh ngồi đi."
Vừa mời Dư Xây Trung đến ngồi xuống, Vệ phu nhân
vừa kiểm tra món quà trong hộp lễ, cười tủm tỉm nói: "Tôi nói Xây Trung
này, làm sao cậu lại còn khách khí như vậy? Đã làm khách, còn mang lễ
vật làm gì?"
Thời điểm kiểm tra trong hộp lễ có vài bình "bổ
huyết vương" do tập đoàn Thanh Bình sản xuất, hai mắt Vệ phu nhân tỏa
sáng, móc ra giơ lên, nói: "Tôi nói Xây Trung này, đồ chơi này không tốt đâu, loại bình lớn như thế này, cần phải mấy trăm đồng một lọ, tốn mất
một tháng tiền lương của công nhân bình thường, hàng trên thị trường rất khan hiếm."
Bình thường mà nói, Vệ phu nhân cũng sẽ không mở hộp lễ ở ngay trước mặt khách khứa, nhưng đối với Dư Xây Trung, loại
người quen này, Vệ phu nhân lại không có gì kiêng kị, bởi vì Dư Xây
Trung rất hay tặng quà bằng tiền mặt.
Đây cũng là nhờ nhiều
lần tích lũy kinh nghiệm, Dư Xây Trung ưa thích làm chuyện này, Vệ phu
nhân không phải không biết rõ, trước kia, vì lên cái chức phó thị trưởng này, ngay cả bên trong hộp lễ đóng gói, Dư Xây Trung cũng kẹp nhân dân
tệ theo, may mắn phát hiện sớm, Vệ phu nhân liền vội vàng đưa trả.
Đối với loại người này, Vệ phu nhân không thể không cẩn thận.
Dư Xây Trung kính cẩn ngồi ở bên cạnh cái bàn, hỗ trợ bọc sủi cảo,
ngẩng đầu cười cười, nói: "Nghe nói đồ chơi bổ huyết này hiệu quả đặc
biệt rõ rệt, tôi mang theo hai hộp cho chị và ông anh, không biết anh
chị có thích hay không, nếu có hiệu quả mà nói, trong nhà của tôi còn có vài hộp, sẽ đưa tới đây hết."
Lúc nói chuyện, khóe mắt Dư
Xây Trung quét nhìn tại vài cái Vệ trên người Chính Phong, Vệ Chính
Phong đang cầm báo chí, đọc đến nhập thần, dường như không nhìn thấy Dư
Xây Trung đã đến.
"Đừng nhìn lão Vệ nhà tôi thân thể cường
tráng, kỳ thật đã hư hỏng rồi, cả ngày ngồi ở trong phòng làm việc, cũng không giống Chu bí thư người ta, sáng sớm đã đánh Thái Cực, rèn luyện
thân thể, không biết trong đầu ông nhà tôi đang nghĩ cái gì!"
Vệ phu nhân ngoài miệng thì giận dữ mắng Vệ Chính Phong, nhưng Dư Xây
Trung nhìn ra được Vệ phu nhân hết sức hài lòng đối với lễ vật hắn tặng
lần này, trong lòng không nhịn được, bắt đầu đắc chí, may mắn mình cơ
linh, sớm đã tàng trữ hai rương "Thanh Bình bổ huyết vương” đóng gói
tinh sảo.
Sản phẩm bổ huyết, cần làm lễ vật mang tặng, vừa
hào phóng lại mang phong cách tây, có thể làm cho Vệ phu nhân vui vẻ,
chuyện ngày hôm nay, hắn chí ít cũng có bốn phần thành công.
"Chuyên làm trò đường ngang ngõ tắt! Chướng khí mù mịt!" Vệ Chính Phong
nghe Dư Xây Trung và Vệ phu nhân một hỏi một đáp, thật sự không nhịn
được nữa, liền mở miệng hùng hùng hổ hổ mắng hai câu.