Giả Cán Bộ
Chương 704 : Không đồng ý
Ngày đăng: 12:55 30/04/20
Mao Tây Khê có chút căm tức.
Đối với dân chúng
bình thường mà nói, một tòa thành thị, cục trưởng cục công an có quyền
lực rất to lớn, có thể thường xuyên cảm nhận được lợi ích thiết thân, vô luận là xuất hành ra ngoài tỉnh, phân tranh, cãi cọ, đều thường xuyên
liên hệ với cảnh sát, nhân viên cảnh sát trong mắt dân chúng bình thường đều là người cực kỳ oai phong, là đại ca cầm đầu.
Mao
Tây Khê nắm trong tay vận mệnh mấy ngàn nhân viên cảnh sát cũng không
ngoại lệ, cục công an chính là vương quốc độc lập của hắn.
Hắn rất say mê loại cảm giác trực tiếp cầm cường quyền này, thế cho nên lúc quyền lực được bành trướng, tâm tính hắn cũng bắt đầu trở nên kiêu
căng.
Phó thị trưởng ủy ban thành phố giống nhau, hắn
thật đúng là không để cho mặt mũi gì, thị ủy bên kia, ngoại trừ mấy
thường ủy số ít, những người khác, hắn cũng không thèm để vào mắt.
Thị trưởng trước đột nhiên ngã xuống, bí thư chính pháp ủy bị Ban Kỷ
Luật Thanh tra tỉnh mang đi ngay tại văn phòng, những việc này đã từng
tạo cho Mao Tây Khê rung động tâm lý thật lớn.
Nhưng lợi
dụng mình các mối quan hệ của ở phòng công an tỉnh, còn có việc cẩn thận thao tác từng li từng tí sau lưng, trong cuộc địa chấn chính trị lớn
nhất Nam Tô, dù mạo hiểm nhưng không quá nguy hiểm, cuối cùng, hắn cũng
an toàn chạm đất.
Cái này lại để cho tự tin của Mao Tây
Khê một lần nữa bành trướng thật lớn, tự cho rằng năng lực vận hành
chính trị của mình lại tăng thêm một bậc.
Lúc trước nghe được một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi muốn tới Quảng Lăng làm thị
trưởng, là từ xa tỉnh La Phùm một cái tỉnh núi cao nước xa kia, vượt
qua tỉnh chạy tới, Mao Tây Khê đã cảm thấy vớ vẩn, chẳng lẽ tỉnh Nam Tô
không có người nào có thể dùng sao?
Để một thằng con nít chưa đủ lông, cánh chưa mọc lông đến làm thị trưởng, cái này có thích hợp không?
Thực sự không biết có phải đầu óc là những người khảo sát đề cử cán bộ
kia có nước vào hay không! Người trẻ tuổi mới hơn hai mươi, biết cái gì
đây? Hiểu kinh tế sao? Hiểu chính trị sao?
Thời điểm biết rõ thị trưởng chỉ hơn hai mươi tuổi, liền chẳng thèm, công việc hàng
ngày chính là mở xe cảnh sát ra, cùng người ở trong cục đi đánh bài.
Dương Tử Hiên đến nhận chức, về sau, Mao Tây Khê cũng lười chú ý thị
trưởng này làm gì, ở trong mắt hắn, hắn là người đứng đầu cơ quan
cường lực, gần đây lại đang mưu cầu tiến vào bộ máy thường ủy thị ủy,
dùng bí thư chính pháp ủy kiêm nhiệm cục trưởng cục công an, bá chủ một
phương, nào có tâm tư đi tìm hiểu vị thị trưởng thành phố mới này.
Hắn không thèm đi trêu chọc thị trưởng mới, hết lần này tới lần khác, thị trưởng mới này lại đến trêu chọc hắn.
Không thèm chào hỏi trước, liền trực tiếp để cho Lô Hải Sinh kia cướp
lấy quyền lực của hắn, làm dạ dày hắn đảo lộn tùng phèo, hôm nay hắn tìm đến chỗ thị trưởng lý luận, hết lần này tới lần khác, lại bị chặn ngay ở cửa chính phủ thành phố.
Hắn thật sự là tức đến nổ phổi, trước kia, hắn, cục trưởng công an này toàn là tùy tiện ra vào ủy ban
thành phố, có thể trực tiếp đi tìm văn phòng thị trưởng, nào có tình
huống bị ngăn tại cửa ra vào, chỉ là, hắn tỉnh táo lại rất nhanh, hắn
cảm thấy đây là Dương Tử Hiên làm khó dễ hắn.
"Quá cuồng vọng rồi!"
Mao Tây Khê buồn bực hút thuốc trước cửa chính phủ thành phố, trên
đường xi-măng trước cửa đã có bốn năm mẩu thuốc lá rồi, đều là hắn ném
ra, hắn đang cực lực làm cho mình tỉnh táo lại, hắn muốn cho vị Dương
thị trưởng này một bài học.
một cô gái chân mảnh eo nhỏ, một tay cầm điếu thuốc, một tay còn lại
bất chợt duỗi vào bên trong nách cô gái.
Cô gái không phải là cave tiếp khách lão luyện, chắc vừa vào nghề không lâu, không quen
khách khứa động tay đông chân và động tác quá mạnh, nhẹ nhàng vặn vẹo
vòng eo, muốn tránh sang bên.
Động tác này lại càng kích động người đàn ông, tay hắn thô bạo nắm lấy bộ ngực cô gái, bóp thật mạnh,
nước mắt của cô gái lập tức liền chảy ra.
"Cậu xem cậu kìa,
chẳng thương hương tiếc ngọc gì cả, đây chính là địa bàn Quảng Lăng
chúng tôi, cô gái tại đây không giống với những người lão luyện cậu gặp ở hộp đêm Kim Kinh, ở đây trẻ trung lắm, càng nếm càng có vị." Ánh mắt
Mao Tây Khê giống như cười mà không phải cười nói.
Sau đó lại bảo cô gái xinh đẹp ngồi bên người gác chân lên chân hắn,
cánh tay nhẹ nhàng xoa nắn đôi chân cô gái, cô bé này lại rất phối hợp,
rên rỉ vài câu.
Người đàn ông ngồi ở đối diện Mao Tây Khê lại như là nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian, nói: "Thật khó tưởng
tượng, không ngờ cái từ thương hương tiếc ngọc này lại được nhổ ra từ
trong miệng đại cục trưởng, loại người tốt đặc thù như cậu, đúng là
chưa bao giờ nhìn thấy!"
"Ngủ say không thể thiếu vợ, nhưng
thiêm thiếp làm việc với nhân tìnhcũng đặc sắc mà! Ăn quen hoa dại, có
đôi khi sẽ cảm thấy người đàng hoàng cũng không tệ." Mao Tây Khê mang
trên mặt một tia cười dâm, nhấp một hớp rượu cốc-tai, toàn thân lập tức
nóng lên, động tác trên tay cũng tăng mạnh.
"Cái tên bên
chính phủ thành phố đến lông cũng chưa đủ dài, có thể làm cho tôi kinh
ngạc được sao? Lão Ba à, cậu thông qua con đường nào bắt được tin tức
vậy?."
"Cậu không biết hả? Chính phủ thành phố đã truyền ngất trời rồi, nói cậu không thể tìm được mấy cái gì đó cậu muốn từ chỗ
Dương thị trưởng, liền vung cửa ra khỏi chính phủ thành phố." Lão Ba có
chút kinh ngạc nói.
Hắn là một thương nhân Kim Kinh, một mực đều kinh doanh làm việc ở Quảng Lăng và Kim Kinh, bởi vì có chút nguyên nhân, quan hệ giữa hắn và Mao Tây Khê vô cùng tốt, cũng là số ít thương nhân dám xưng huynh gọi đệ với Mao Tây Khê.
Lão Ba có không ít mối quan hệ tại chính phủ Quảng Lăng và Kim Kinh, tin tức cực kỳ linh thông.
"Còn có loại sự tình này?"
Mao Tây Khê không nghĩ tới đám người văn phòng kia lại truyền ra một
cái phiên bản như vậy, rõ ràng có người đạo diễn ở sau lưng.
Ở bên trong phiên bản này, hình tượng "không tôn trọng lãnh đạo" của
hắn cực kỳ nổi bật, vẫn chưa biết rơi vào tat thị ủy bên kia, lãnh đạo
thị ủy sẽ nhìn hắn thế nào đây?
"Thật sự là có người nói
láo?" Lão Ba biết rõ Mao Tây Khê rất ít khi che dấu tâm tình ở trước mặt hắn, nhìn thấy Mao Tây Khê kinh ngạc như vậy, liền biết có vấn đề.
"Nói láo rất lớn, sợ là có người cố ý truyền như vậy! Muốn làm thối tôi hả?" Mao Tây Khê có chút tức giận.
"Không cần phải gấp gáp, chính phủ thành phố truyền như vậy, lại chứng
thực một sự kiện —— đường đường là thị trưởng, vậy mà lại cần nhờ loại
tin đồn này, dùng một chút thủ đoạn ngôn từ để chèn ép cục trưởng cậu,”
“Vừa nói rõ trình độ của hắn có hạn, một phương diện khác, cũng nói
rõ hắn không có biện pháp bắt cậu, nguyên nhân là lực lượng ủng hộ của
hắn tại thành ủy bên kia không nhiều lắm, muốn động tới cậu, rất khó..." Lão Ba luôn có thể từ trong sự tình tầm thường, phát hiện nội dung
không tầm thường.