Gia Cát Linh Ẩn

Chương 35 : Thần nữ có thiệp mời

Ngày đăng: 18:03 18/04/20


“To gan!” Hoàng hậu chưa mở miệng, Chu quý phi đã tức giận, lời nói của Tiêu U Nhược, Chu quý phi chỉ xem là nàng ta không biết tốt xấu, là ăn nói xằng xiên; nhưng nghe xong lời của Thất vương gia lại hoàn toàn châm ngòi lửa giận của nàng, ở hậu cung, chỉ có một mình Hoàng hậu là chính cung, các phi tần khác đều là thiếp thất, mà đây chính là điều Chu quý phi để tâm nhất, “Chính thất cũng được, thiếp thất cũng được, đều vì gia tộc bỏ ra không ít, các ngươi ở đây tự xưng là tiểu thư đích nữ, ngày thường ở trong phủ đệ của mình làm loạn cáu kỉnh cũng liền thôi, giờ còn dám ở trước mặt hoàng hậu cùng các vị Vương gia ăn nói xằng bậy, quả thực không biết tốt xấu! Tiêu tiểu thư, bản cung thật sự khó có thể tin được rằng, một tướng quân có thể nuôi dưỡng ra một nữ nhi thế này có thể trị tốt ba quân, bản cung nhất định sẽ bẩm báo lại lời nói và hành vi hôm nay của Tiêu tiểu thư lên Hoàng thượng.”



“Quý phi nương nương tha mạng! Quý phi nương nương tha mạng!” Tiêu U Nhược đã sợ đến mức bật khóc thành tiếng, nàng ta tự biết bản thân không tránh khỏi trách phạt, nếu làm liên lụy đến Tiêu gia, Tiêu gia chắc chắn cũng không dung thứ nàng.



“Tỷ tỷ, con nha đầu không biết tốt xấu này nhất định phải trừng trị thật mạnh.” Cơn tức giận của Chu quý phi chưa tan, lớn tiếng nói.



Hoàng hậu biết chuyện này đâm đến chỗ đau của Chu quý phi, nếu không để nàng ta trút giận, chỉ sợ người trong cung của nàng ta sẽ bị vạ lây, vì thế nói: “Hết thảy muội muội cứ làm chủ!”



Chu quý phi hung dữ liếc Tiêu U Nhược, lớn tiếng quát, “Người đâu, tiểu thư Tiêu gia xúc phạm cung quy, nói năng lỗ mãng, kéo xuống đánh hai mươi đại bản, vĩnh viễn không được bước vào hoàng cung nửa bước!”



Hai ma ma khỏe mạnh xông đến, một trái một phải kiềm giữ Tiêu U Nhược, Tiêu U Nhược giãy giụa không chịu đi, đây chính là hy vọng nàng trông mong từ lâu, cứ như vậy mà tan biến. Cuối cùng Tiêu U Nhược không giãy nổi nữa, bị hai ma ma kéo đi như kéo một con chó.



Bên ngoài truyền đến tiếng la thảm thiết của Tiêu U Nhược, các vị tiểu thư im như thóc, không dám nói gì, đồng thời ở trong lòng cũng đang nghiền ngẫm mối quan hệ của Thất vương gia và Gia Cát Linh Ẩn, Thất vương gia không tiếc nói ra thân phận thứ xuất của mình, chỉ để biện giải cho Gia Cát Linh Ẩn, hai người này rốt cục là quan hệ gì?



“Kết cục của tiểu thư Tiêu gia, tất cả mọi người đều nhìn thấy, bản cung hy vọng các ngươi phải thận trọng từ ngôn hành đến cử chỉ, nếu không hậu quả cũng phải không các ngươi có thể gánh vác nổi.” Hoàng hậu thấp giọng nói.



“Đa tạ Hoàng hậu nương nương giáo huấn!” Ví dụ của Tiêu U Nhược bày ra trước mắt, các tiểu thư kiêu ngạo cũng thu liễm bớt, hai mươi đại bản chỉ là chuyện nhỏ, vĩnh viễn không được bước vào hoàng cung mới là chuyện lớn, cả đời của Tiêu U Nhược gần như có thể chấm hết tại đây.



“Gia Cát Tam nha đầu, ngươi còn không khai thật ra mau! Hay là ngươi muốn nếm thử mùi vị của đại bản?” Hoàng hậu nhìn Gia Cát Linh Ẩn, không vui nói, “Bản cung ghét nhất là người không thành thật, thành thật là gốc rể lập quốc, cũng là đạo làm người. Bản cung mở Bách Hoa Yến là muốn để cho các tiểu thư củng cố tình cảm, chứ không phải để những người có ý đồ xấu mưu toan. Nếu ngươi thành thật khai ra làm thế nào trà trộn được vào cung, bản cung sẽ tha thứ ngươi tuổi nhỏ không hiểu chuyện, không trách phạt ngươi, chỉ phạt ngươi không được bước vào hoàng cung nửa bước.”



Gia Cát Linh Ẩn ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn Gia Cát Hồng Nhan, lại nhìn Hoàng hậu, ra vẻ không hiểu gì.



Sở Lăng Hàn nhìn thoáng qua Thương Y, lại chọc chọc Sở Lăng Thiên, hắn nhỏ giọng nói với Sở Lăng Thiên: “Thất ca, mau mau nghĩ cách đi, Tam tiểu thư sắp bị đuổi rồi, vĩnh viễn không được bước vào hoàng cung đó.”



Sở Lăng Thiên ung dung nhấp ngụm rượu, không nói gì, lại nhìn Thương Y, lại rồi tiếp tục uống rượu, hoàn toàn không có ý tứ giúp đỡ Gia Cát Linh Ẩn. Sở Lăng Hàn gấp đến độ gãi tai chà má, hay là Thất ca nhìn thấy Chu Tuyết Tranh lại bị hớp hồn mất rồi, tuy rằng lần đầu tiên gặp Gia Cát Linh Ẩn, nhưng Sở Lăng Hàn lại thích nàng hơn cả Chu Tuyết Tranh. Vậy thì xem ra chỉ còn ta xuất mã, Sở Lăng Hàn nhủ thầm.



Khi Sở Lăng Hàn chuẩn bị lên tiếng, thì nghe Gia Cát Linh Ẩn chậm rãi thưa: “Hồi Hoàng hậu nương nương, thần nữ… thần nữ là có thiệp mời.”



Gia Cát Hồng Nhân độc ác liếc Gia Cát Linh Ẩn một cái, trong mắt hiện lên ý lạnh, Gia Cát Linh Ẩn càng nói dối, sự trừng phạt sẽ càng nghiêm khắc hơn. Gia Cát Hồng Nhan tức giận nói, “Tam muội, đã là lúc nào rồi mà muội còn cãi bướng, Hoàng hậu nương nương đã khai ân cho, muội còn không mau nhận tội!”



“Thần nữ… Thần nữ thật sự có thiệp mời!” Gia Cát Linh Ẩn cố gắng biện giải.
Quan hệ của Chu gia cùng nhà Gia Cát trước giờ vẫn luôn không tốt, Gia Cát Chiêm và Chu Lâm Quân ở trong triều cũng thường ngáng chân đối phương. Lấy xiêm áo của Quý phi và Hoàng hậu làm thơ, hơi vô ý một chút có thể sẽ bị gán vào tội đại bất kính, vì để khoe mẽ chính mình, hai chị em này nhất định sẽ cố gắng tâng bốc một trong hai vị, thế thì giữa hai chị em họ sẽ có một người phải gặp xui xẻo rồi.



“Đề nghị của muội muội hay vô cùng, Gia Cát Đại nha đầu, ngươi bắt đầu trước đi.”



“Dạ, Hoàng hậu nương nương!” Gia Cát Hồng Nhan trong bụng mau chóng suy tính một phen, nghe đồn quan hệ của Chu quý phi và Lục vương gia rất chặt chẽ, nếu muốn tiếp cận Lục vương gia, e rằng phải nhờ Chu quý phi trợ lực, về phần Hoàng hậu, vấn đề khó khăn này giao cho ả thất học Gia Cát Linh Ẩn kia đi, Gia Cát Hồng Nhan suy nghĩ, liền ngâm lên:



Đình tiền thược dược yêu vô cách, (Ngoài sân thược dược đẹp riêng mình)



Trì thượng phù cừ tịnh thiểu tình. (Sen trước ao tranh một chút tình)



Duy hữu mẫu đơn chân quốc sắc, (Duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc)



Hoa khai thời tiết động kinh thành. (Nở hoa chính lúc rộn kinh thành)



Ngắm mẫu đơn – Lưu Vũ Tích (Dịch thơ: Điệp Luyến Hoa- Nguồn: thivien.net)



“Hay, hay, hay!” Sai khi nghe xong thơ của Gia Cát Hồng Nhan, Chu quý phi khen liền ba tiếng ‘hay’, đặc biệt là câu ‘Duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc’ kia, khiến Chu quý phi mở cờ trong bụng, đây không phải là đang tán thưởng chỉ có mình nàng ta là nữ tử xinh đẹp nhất sao? Mẫu đơn được xưng là vua trong các loài hoa, hôm nay Chu quý phi mặc xiêm áo mẫu đơn tham gia Bách Hoa Yến, vốn chính là khiêu khích Hoàng hậu, nhưng Hoàng hậu lại giả vờ không để ý, dù sao cũng chỉ là một bộ y phục mà thôi.



“Trọng thưởng.” Chu quý phi gọi cung nữ lên, chọn một chiếc vòng ngọc chất lượng thượng thừa, thưởng cho Gia Cát Hồng Nhan.



“Tạ Chu quý phi!” Gia Cát Hồng Nhan mừng rỡ nhận thưởng, vui vẻ nói.



“Gia Cát Tam nha đầu, người hãy lấy hoa sen làm chủ đề, ngâm một bài thơ đi.” Hoàng hậu nhìn Gia Cát Linh Ẩn, nói.



Tất cả vấn đề khó khăn đều giao cho Gia Cát Linh Ẩn, ‘Duy chỉ mẫu đơn là quốc sắc’ đã đẩy vẻ tôn quý đẹp đẽ của Chu quý phi lên đỉnh điểm, thân phận của Hoàng hậu, bất luận thế nào cũng phải cao quý hơn Quý phi mới được, phá giải điểm ấy như thế nào, các tiểu thư khác đều dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa để nhìn Gia Cát Linh Ẩn, chỉ có Trần Cẩm Phàm thật lòng lo lắng cho Gia Cát Linh Ẩn.



Gia Cát Hồng Nhan tươi cười nhìn Gia Cát Linh Ẩn, một chữ còn không biết, sao làm thơ, há chẳng phải là trò cười hay sao? Gia Cát Linh Ẩn, ngươi phải gặp xui xẻo rồi!



Hết chương 35