Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 277 :

Ngày đăng: 11:00 30/04/20


Editor: MDL



Beta-er: Misery De Luvi



Hôm sau.



Thứ bảy.



Cuối tuần học viện Mộ Hoa cho nghỉ học, vậy mà ba lớp năm ba vẫn tập trung đầy đủ ở trường, ngay cả Hoắc Dạ Chu cũng có mặt.



“Các cậu tới đây làm gì?” Tô Bắc Thiệu trừng mắt nhìn lớp số ba, hỏi Hoắc Dạ Chu, “Con chim của cậu đâu?” Mộc Như Lam nói rõ, chừng nào lớp ba còn có mặt con chim của Hoắc Dạ Chu thì chừng đó cô sẽ vẫn không ưa lớp này! Tô Bắc Thiệu trơ trẽn bóp méo ý của Mộc Như Lam.



“Ai cần cậu lo.” Hoắc Dạ Chu nâng kính, bình thản nhã nhặn đáp lại một câu.



Thời Nhất cười tủm tỉm khoát vai Thời Ngũ, ỏng ẹo cứ như không có xương.




Thấy ở cổng kiểm an sắp đến phiên Kha Xương Hoàng và Akutsu Junko, Mặc Khiêm Nhân đi tới. Kha Xương Hoàng kiềm lòng không đặng, dặn Mộc Như Lam một tiếng, dằn Mặc Khiêm Nhân một câu rồi mới cùng Akutsu Junko bước vào. Mộc Như Lam cười bất đắc dĩ nhìn hai người bước qua cổng kiểm an, đến khi họ xa khỏi tầm mắt thì mới tay trong tay cùng Mặc Khiêm Nhân rời khỏi sân bay.



“Khiêm Nhân vừa nói chuyện điện thoại với Tô tiểu thư à?” Mộc Như Lam hỏi.



“Ừ.” Mặc Khiêm Nhân không định gạt Mộc Như Lam, bệnh nhân phải phối hợp với bác sĩ thì bệnh tình mới có khả năng được chữa khỏi.



Mộc Như Lam nghe xong, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước, cô nhìnMặc Khiêm Nhân, “Em có thể được chữa khỏi sao?” Thật à? Cô có thể được chữa khỏi thật à? Một kẻ biến thái được chữa thành người bình thường? Nếu làm được thật thì khó tin quá.



“Có lẽ. Ít nhiều cũng sẽ có tác dụng.” Mặc Khiêm Nhân nắm tay cô cùng đút vào túi áo, được chữa khỏi đương nhiên là tốt nhất, không một người đàn ông nào muốn cô gái hắn yêu mang bệnh trong mình cả, nhưng nếu không chữa được thì… Hắn sẽ vẫn yêu cô, chuyện này không thể ảnh hưởng đến tình yêu hắn dành cho cô.



“Vậy được thôi.” Mộc Như Lam đồng ý, nhếch môi cười, “Xem ra sẽ thú vị lắm đây, em rất chờ mong đợt trị liệu của Tô tiểu thư đấy.”



Cảm thấy thú vị? Đây không phải là một dấu hiệu tốt, dẫu vậy Mặc Khiêm Nhân vẫn đáp, “Ừ.”