Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 345 :

Ngày đăng: 11:01 30/04/20


Editor: MDL



Beta-er: Misery De Luvi 



Trong địa đạo tối mịt, ánh sáng từ vài ba chiếc điện thoại quả thật chẳng thấm vào đâu.



“Gì đây? Sao dưới học viện Bạch Đế lại có một chỗ như thế này?” Tobis vừa quan sát địa đạo vừa ngoái đầu hỏi Bạch Mạc Ly – hiện đang được hai thằng thuộc hạ của gã xách theo, “Hay là bọn mày giấu gì dưới này? Vũ khí? Kho báu? A! Chẳng lẽ là két?! Két Desno?!” Nghĩ vậy, Tobis phấn khích không thôi.



Kể từ khi mười bốn tuổi, chưa bao giờ Bạch Mạc Ly rơi vào hoàn cảnh khốn đốn như hôm nay. Cả người y mềm nhũn nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo, y mượn ánh đèn nhìn cảnh vật xung quanh, trong lòng khó tránh khỏi hoảng hốt, bên dưới Bạch Đế của y có một địa đạo mà y không hề biết?! Sao lại thế này? Ai đã đào nó? Đào ra làm gì?



Bọn họ nào biết rằng, thứ chờ đợi họ không phải là kho tàng báu vật, mà là sào huyệt của một tên biến thái khát máu.



Càng đi không khí càng ẩm thấp, có lẽ là do ngoài trời đang mưa to, nước mưa ngấm xuống đất mà thành.



Mộc Như Lam cầm đèn pin thong thả bước đi, cô đi cũng được khá lâu rồi, đường hầm quanh co khúc khuỷu, thỉnh thoảng chẻ ra hai ba nhánh, cứ như tổ kiến vậy.



Rốt cuộc vị kia đã đào bao nhiêu địa đạo vậy? Ghê thật, chỉ trong thời gian ngắn đã dựng lên được một nơi phạm tội như thế, tinh thần kiên trì đến mức điên cuồng này cũng đáng khen ngợi đấy chứ nhỉ?



Để đạt được mục đích, biến thái có thể nhẫn nại hơn cả các loài ăn thịt khi mai phục con mồi, chúng sẵn sàng bỏ ra một năm rưỡi hoặc hơn, thậm chí khi cần thiết chúng còn hóa thân thành những bậc kỳ tài, nhìn địa đạo này xem, quả thực không khác gì tác phẩm của một bầy kiến thợ khổng lồ.



Mộc Như Lam vừa đi vừa tính, đường này hình như dẫn đến khu trượt tuyết, ở đó có hai nữ sinh mất tích, đường kia hình như dẫn đến khu sân golf, ở đó cũng có một nữ sinh mất tích… Ra vậy, mỗi nhánh thông với một địa điểm, địa điểm phạm tội càng nhiều thì càng khó bị lùng ra, hơn nữa học viện Bạch Đế quá rộng, ai mà tưởng được sẽ có người đào hẳn một hệ thống địa đạo dưới này cơ chứ.


Bọn Tobis nhìn nhau một hồi mới tạm tiêu hóa được tình huống, chúng bảo các nữ sinh bình tĩnh lại rồi hỏi cặn kẽ mọi chuyện, và câu trả lời của họ thật sự đã khiến chúng phải xám ngoét mặt mày.



Biến thái?! Cái địa đạo này là do biến thái đào ra, còn họ là sinh viên Bạch Đế bị biến thái bắt cóc để làm cột pha lê người?! Mẹ ơi! Này còn hoang đường hơn cả chuyện chúng bắt trói đại Boss nữa, cơ mà đến chúng còn bắt trói Bạch Mạc Ly được thì việc gì một kẻ biến thái lại không thể bắt cóc sinh viên Bạch Đế!



Vứt tạm Bạch Mạc Ly vào góc hang, bọn Tobis đi ra ngoài thầm thì bàn tán.



“Đại ca, giờ sao?” Ở đây có biến thái, còn có cả những nữ sinh bị bắt cóc, nếu chúng là chính nhân quân tử thì tất nhiên sẽ cứu họ ra, vấn đề là bây giờ chúng đang bị Đế chế Bạch truy đuổi, Bạch Mạc Ly còn đang nằm trong tay chúng đây này!



Tobis nhìn mấy nữ sinh kia, đoạn nhìn sang Bạch Mạc Ly, bất chợt gã nhếch miệng, “Tao có một ý hay! Bọn mày cầm súng đi tìm và xử thằng biến thái kia đi, sau đó chúng ta trốn trong này vài ngày, chờ vòng vây của Đế chế Bạch bớt gắt gao rồi hẵng ra. Còn mấy đứa con gái này… Ha ha… Bố mẹ chúng mà biết con mình bị bắt cóc và sát hại ngay trong Bạch Đế, nhất định sẽ nổi trận lôi đình cho xem!” Đôi mắt gã hiện rõ sát ý, dù sao cũng sẽ chẳng có ai đi đối đầu với Đế chế Bạch chỉ vì một gia tộc nhỏ, đã vậy gã sẽ chuẩn bị sẵn cho Đế chế Bạch vài quả bom, nếu gã không qua được vụ này thì Đế chế Bạch cũng đừng hòng sống yên ổn!



Mấy tên thuộc hạ hết nhìn nhóm nữ sinh rồi lại nhìn gã đại ca, cuối cùng vẫn phải tuân lệnh. Theo lời các nữ sinh thì tên biến thái đó đã ra ngoài lấy nguyên liệu, bây giờ chắc hẳn sắp về rồi, bọn chúng phải tìm ra và xử đẹp hắn trước khi hắn kịp gây ra bất cứ chuyện gì, đừng quên đây là sào huyệt của hắn ta đó, tiên hạ thủ vi cường!



Bọn thuộc hạ đi hết chỉ còn lại mỗi Tobis, gã tới chỗ cái nồi nhòm xem thử, trong đó đang nấu một đống gà vịt trắng, ngoài ra còn có một tấm lọc lông. Tobis quay sang nhìn đôi cánh sau lưng cô gái xinh đẹp trong cột pha lê, tên kia đã dùng lông chim thật để làm cánh sao? Chẳng trách chúng đẹp như thế, trên thế giới này đẹp nhất chính là sự chân thật, mỹ nữ phải thật, cánh chim cũng phải thật thì mới có thể tạo ra một cây cột pha lê người đẹp đến nhường này!



Tobis đứng trước cột pha lê, buột miệng tấm tắc, “Đẹp quá…”



Thấy thế, những cô gái sau lưng gã không khỏi giật giật cánh tay bị trói, “Bác gì ơi, bác cởi trói cho chúng tôi trước được không?”



Tobis quay đầu nhìn nhóm nữ sinh trẻ trung xinh đẹp kia, đây đều là những vị thiên kim tiểu thư kiêu kỳ, bình thường khó ai với tới nổi. Chỉ một đám đàn bà con gái, vậy mà cũng dám giẫm đạp lên đứa con trai duy nhất của gã… 



Gương mặt núc ních của Tobis nặn ra một nụ cười dâm đãng, méo mó bởi hận thù, “Trước sau gì cũng phải chết, chi bằng để bác đây dạy các cháu biết thế nào là sướng đi…”