Gia, Khẩu Vị Quá Nặng
Chương 369 :
Ngày đăng: 22:13 20/05/20
Editor: Chan_2711
Hai người từ hai phía khác nhau bước tới chỗ Mộc Như Lam, mắt ưng lạnh lẽo, mang tính xâm lược mạnh mẽ giống như mũi tên sắc nhọn bắn thẳng về phía Ritana.
Có lẽ vì cảm giác được sự tồn tại quá mạnh mẽ, ánh mắt Ritana từ trên người Mộc Như Lam chuyển tới trên Bạch Mạc Ly, bước chân không kìm được chậm rãi dừng lại. Đôi mắt màu lam nhìn chằm chằm Bạch Mạc Ly. Chặt đến mức giống như rắn độc quấn chặt lấy cổ, hung hăng cưỡng chế, khiến cho cảm thấy toàn thân cứng nhắc không đứng dậy nổi. Ánh mắt đó giống như không phải của con người mà là một con rắn độc.
Đế chế Bạch đều điều tra những người hợp tác với họ, đây là điều đương nhiên. Ritana Sora, con gái bảo bối của nghị viên Sora, từ tư liệu tra được, cô gái này rất bình thường, cũng vô cùng ưu tú chỉ có duy nhất một điểm bất thường. Đó là cô ta thích phụ nữ hơn đàn ông, khiến người ta cảm thấy quái dị, âm u đáng sợ đến mức da đầu tê dại. Mỗi một cô gái kết giao với cô ta sau đó đều sẽ mất tích.
Đương nhiên, không ai tra được điều gì trên người Ritana. Cho dù là Bạch Đế cũng khó mà tra được chứng cứ những cô gái mất tích kia và Ritana có quan hệ. Bọn họ cũng không cần thiết phải truy đến cùng, việc này không có liên quan đến họ.
Ánh mắt Bạch Mạc Ly không dời Ritana, thế nhưng bước chân lại không chuyển hướng, bước thẳng đến chỗ Mộc Như Lam. Tất cả mọi người tự động nhường đường cho hắn, sau đó dõi theo. Thấy hắn bước đến chỗ Mộc Như Lam, mọi người hoàn toàn hiểu rõ, xem ra thiên sứ mỹ lệ dù là bậc đế vương cao cao tại thượng cũng sẽ lâm vào ái mộ.
Mộc Như Lam đang định từ chối đám ong bướm, cô còn chưa kịp mở miệng đã thấy bọn họ tự động tách ra. Một bóng đen bao phủ xuống, sau đó một bàn tay to hoàn toàn không cho phép cự tuyệt nắm lấy tay cô kéo vào sàn nhảy.
Một tay nắm lấy tay Mộc Như Lam, tay còn lại ôm lấy phần eo mảnh khảnh của cô. Khoảng cách hai người rất gần, gần đến mức hắn có thể ngửi được mùi hương tự nhiên, tươi mát trên người cô. Bạch Mạc Ly khó chịu nhíu mày. Nhưng trên thực tế, chính hắn thấy mùi hương này căn bản không hề khiến mình thấy khó chịu.
Một tay Mộc Như Lam đặt lên vai hắn, bước chân đi theo hắn chậm rãi khiêu vũ, biểu hiện không có gì gọi là kinh hoàng hoặc là bị ép buộc. Có vẻ như cô biết hắn sẽ đột nhiên kéo cô vào sàn nhảy.
“Bạch tiên sinh cuối cùng vẫn vô lễ như vậy.” Mộc Như Lam hơi ngửa đầu nhìn hắn, cười mà như không cười.
Bạch Mạc Ly cúi đầu nhìn cô, không trả lời, lại nhìn về phía Ritana. Cô ta vẫn luôn đứng ở bên trong đám người trên sân khấu nhìn hai người bọn họ. Trên đầu cô ta đội một cái mũ hắc sa, giống như chiếc mũ được làm bằng lụa mỏng của phụ nữ quý tộc châu Âu thời Trung Cổ. Vừa đủ để che khuất đôi mắt, chỉ lộ ra một nửa khuân mặt xinh đẹp. Đôi mắt màu lam u ám bị tấm lưới đen che khuất, ánh mắt oán hận nhìn Bạch Mạc Ly giống như hắn cướp đi con búp bê vải mà cô ta yêu thích.
Mộc Như Lam theo tầm mắt của Bạch Mạc Ly nhìn qua, thấy vóc dáng cao gầy, xuất chúng của Ritana. Có chút ngơ ngác, sau đó môi gợi lên lộ ý cười dịu dàng, giống như nhìn thấy bạn tốt. Điều này khiến ánh mắt Ritana lập tức gắt gao dừng ở trên người cô, quỷ dị đến tột cùng.
“Buổi tối tối lành, thân ái.” Không giống như cảm xúc của cô ta dành cho người khác, giọng nói của Ritana có chút vui sướng, thần sắc và tâm trạng hình như rất tốt.
Mộc Như Lam nghiêng đầu nhìn cô ta. Cô ta cao hơn cô rất nhiều, điển hình cho vóc dáng phụ nữ nước Mỹ. Bị cô ta ôm chặt, Mộc Như Lam đành phải ngửa đầu nhìn cô ta.
“Buổi tối tốt lành, tiểu thư Ritana. Có chuyện gì sao?” Mộc Như Lam không thể không tránh né cái ôm thân mật của cô ta. Cô không cho là giữa hai người có quen biết đến mức có thể kề vai sát cánh.
Đây là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, mặc một bộ lễ phục màu đỏ vô cùng táo bạo, gợi cảm. Một nửa bộ ngực lộ ra, khiến cho những người đàn ông liên tục nuốt nước bọt. Trên đỉnh đầu đội một chiếc mũ đen như vật trang trí, hắc sa (mọi người kéo xuống sẽ thấy ảnh cái mũ này nhe) che khuất đôi mắt của cô ta. Càng lộ ra vè huyền bí, mỹ lệ. Chiếc cằm nhọn thanh tú, môi đỏ như máu, xinh đẹp hệt như một đóa hoa hồng đỏ kiều diễm.
Đứng ở nơi cảnh vật xung quanh đều u ám, đôi mắt bị hắc sa che khuất càng khiến người ta không có cách nào thấy rõ.
Nữ giúp việc không biết đã biến mất lúc nào, bốn phía im lặng, bóng cây lượn lờ, âm thanh sột soạt.
Ritana không trả lời câu hỏi của Mộc Như Lam, cô ta khẽ cúi người, dựa sát vào mặt Mộc Như Lam.
Mộc Như Lam không hề động đậy nhìn cô ta, có chút khóa hiểu và nghi ngờ, còn có chút cảnh giác. Người bình thường gặp phải loại tình huống này cũng sẽ phản ứng như vậy.
Bộ dạng rất bình thường...
Khóe môi Ritana chậm rãi cong lên, giống như cái móc câu ôm chặt lấy cô, nụ cười trên môi càng sâu, những lại rất cứng ngắc, quỳ quái. Một tay đặt lên vai Mộc Như Lam, trên bàn tay còn lại các ngón tay thon dài được sơn màu đỏ cố tình nhẹ nhàng di chuyển trên làn da của cô. Giống như trêu trọc, lại giống như đang thử thăm gì điều gì đó, vô cùng kỳ quái.
____________Full V127___________
P/s: mình xin phép dùng từ hắn với Bạch Mạc Ly, Đoạn Nghiêu nhee. Mình thấy dùng từ y với Bạch Mạc Ly, Đoạn Nghiêu trong 1 số trường hợp nó cứ kì kì ý:v