Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 386 :

Ngày đăng: 09:40 20/08/20


Editor: Noãn



Beta: Chan



Mặt trời mọc rồi lại lặn, ngày đêm luân phiên thay đổi, hai người nằm ở bệnh viện vẫn trong trạng thái hôn mê như cũ, đợi đến khi mặt trời lại ló dạng lần nữa, một ngày mới lại vừa bắt đầu.



Trời mây u ám dần dần tản ra, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào xuyên qua khe hở trên rèm che, tạo thành từng tia sáng nhỏ trên mặt đất.



Thiếu nữ nằm trên giường bệnh khẽ động mí mắt, lông mi giống như cánh bướm nhẹ nhàng lay động, toàn thân đều trong trạng thái đau đớn vô lực.



Kỳ quái...



Chậm rãi mở mắt hình thành tiêu cự, cô nhìn trần nhà màu trắng, theo lệ ngẩn người. Nửa phút sau trí nhớ mới chậm rãi trở lại, cô chuyển mắt nhìn xuống thấy mình đeo túi dưỡng khí, khẽ động cánh tay nhìn vết thương trên cổ tay trái do Ritana gây ra đang quấn lớp băng thật dày, cả tay phải cũng bị băng bó lại, đó là vết thương do cô đụng trúng lưỡi dao thủ công, trên đầu cũng được quấn băng, có lẽ do ngã từ trên tầng xuống, nhưng mà vết thương ở ngực trái này... Là trúng đạn sao?



Tầm mắt bỗng nhiên ngừng lại trong nháy mắt, đôi mắt như hắc lưu ly chuyển động nhìn bốn phía quanh phòng, ghế sa lon, ghế ngồi, tủ lạnh, TV... trống rỗng không người...



Mùi trà nhàn nhạt kèm theo hương hoa lan nhẹ nhàng tràn ngập trong phòng, một bàn tay thon dài trắng nõn giữ đầu cô lại, ngăn ý định quay đầu tìm kiếm xung quanh của cô, giọng nói ấm áp nhẹ nhàng vang bên tai: "Không cần tìm nữa, hắn đang bình an ở bên cạnh."



Mộc Như Lam nghe vậy, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, lại nghi hoặc nhìn Kha Thế Tình, tại sao cậu út lại ở đây?



Kha Thế Tình mỉm cười vừa đưa tay ấn chuông ở đầu giường gọi bác sĩ tới kiểm tra cho cô vừa nói: "Cậu tới xem xem số mệnh của cháu có thể có thay đổi hay không."



Mộc Như Lam càng thêm nghi ngờ hơn, đáy mắt trong nháy mắt bao phủ một tầng sương mù, số mệnh ư? Cô không thích nghe từ này lắm đâu.





"Anh, Chị dâu." Mặc Vô Ngân hết sức hiểu chuyện đặt cháo ở trên bàn đầu giường cạnh chỗ Mộc Như Lam, vẻ mặt có chút mập mờ bỉ ổi: "Cái này, đây là cháo..." Rất hợp dùng miệng để đút nha ~



Mặc Khiêm Nhân nhìn Mặc Vô Ngân nói: "Lại đây đỡ anh dậy."



Nhóm bác sĩ vừa nãy tới cũng nhanh đi cũng nhanh, vậy nên không đỡ hắn dậy, mà hai tay Mộc Như Lam đều có vết thương, hắn không muốn cô phải dùng sức nhiều.



"Quả nhiên là bộ dạng có vợ rồi không cần em gái nha..." Mặc Vô Ngân trừng mắt, nhỏ giọng lảm nhảm đỡ Mặc Khiêm Nhân dậy, Mộc Như Lam cười cầm gối chèn sau lưng hắn, để hắn dựa vào thoải mái hơn chút.



Mặc Vô Ngân mở nắp cháo giúp Mộc Như Lam, sau đó kéo hai con thỏ nhỏ đi ra ngoài, đừng dại quấy rầy thế giới hai người của họ, sẽ bị lừa đá mất.



Gió mùa thu se lạnh từ cửa sổ thổi vào làm rèm cửa hai bên bay lên tạo một độ cong mềm mại, thiếu nữ hơi cụp mắt, thổi nguội cháo rồi mới đút cho người đàn ông, hắn vẫn nghiêm túc mà chuyên chú nhìn cô, dường như nhìn bao nhiêu cũng không thấy đủ.



Trước 25 tuổi, hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ có một người con gái khiến hắn cảm thấy hạnh phúc, đau buồn và không muốn buông, bởi vì thực ra tình yêu chỉ là thứ được sinh ra từ sự giao thoa giữa pheromone ham muốn sinh lý và hormone cảm xúc, hắn không nghĩ rằng lý trí của mình sẽ bị mấy thứ kích thích ấy mê hoặc đánh lừa, nhưng khi cận kề tử thần trong bóng tối lại bởi vì tiếng gọi của cô mà giãy dụa muốn tỉnh lại, loại cảm giác ấy rõ ràng như khắc vào não hắn, khiến hắn có chút ngạc nhiên, có chút không tưởng tượng được, nhưng lại như đã nằm trong dự liệu.



Thật là phức tạp...



Chuyện này hơi vượt qua khả năng nhận thức của hắn, cũng vượt khỏi phạm vi lý trí hắn có thể khống chế, nếu như đây là độc mãn tính thì có lẽ hắn đã trúng độc quá sâu, không có giải dược, chỉ có thể ở bên cạnh cô mới có thể xoa dịu, cho đến khi chết đi.



Hắn tình nguyện vui vẻ chịu đựng.



"Được." Mực Khiêm Nhân chợt lên tiếng.



"Hả?" Mộc Như Lam nhìn hắn khó hiểu.



"Kết hôn, sinh con." Mặc Khiêm Nhân nhìn cô, dáng vẻ thoạt nhìn hết sức nghiêm túc, nhưng vành tai lại hơi ửng hồng.



Nụ cười của Mộc Như Lam không khỏi sâu hơn, thật là, bộ dạng đáng yêu như thế là muốn quyến rũ cô thừa dịp ở bệnh viện hắn không thể phản kháng mà ăn sạch hắn sao? Thật xấu xa.