[Dịch] Già Thiên
Chương 1351 : Thảm thiết
Ngày đăng: 10:16 06/09/19
Đệ nhất dưới tinh không!
Ngày nay hai đại thể chất vô địch này tranh phong, chính là diễn thử một loại khả năng, tương lai trên đế lộ thi thể hài cốt như núi, một trận chiến này chú định sẽ là điểm mấu chốt cực kỳ quan trọng trong đó.
“Phốc!”
Máu tươi bay lên cao ba ngàn thước như một cầu vồng xẹt qua vũ trụ, đẹp đẽ mà rùng rợn. Máu màu vàng cùng máu tím văng khắp nơi, Diệp Phàm cùng Bá vương chiến tới điên cuồng, đánh đến mình đầy thương tích, vô cùng thảm thiết.
Bá vương có thể sẽ tăng lên chiến lực, với cảnh giới Vương của Thánh nhân áp chế Diệp Phàm, mà hắn cũng đã chuẩn bị sẵn để đối phó với tình huống xấu nhất. Nếu như thế, hắn sẽ không từ thủ đoạn diệt trừ mục tiêu kẻ địch truyền đời chú định này.
“Ầm ầm!”
Bá quyền cái thế, mỗi một lần tung ra đều mang theo khí tức của vũ trụ mênh mông. Ở sau lưng Bá vương có một hư ảnh thật lớn đứng sừng sững trong tinh không, nhìn xuống vạn vật sinh linh.
Nhật nguyệt tinh hà đều chuyển động quay chung quanh hư ảnh cực lớn này, giống như một vị Thần khai thiên lập địa!
Tinh hà đảo ngược, hoa máu bay múa, bá quyền huy động đến cực hạn bất cứ gì ngăn chặn đều có thể tan biến. Nếu Diệp Phàm không có nắm giữ Lục Đạo Luân Hồi Quyền, một trận chiến này sẽ vô cùng gian nan, chiến ý quá mức đáng sợ.
Hai người di chuyển nhanh như tia chớp, như là hai viên tinh tú liên tiếp va chạm, hào quang hừng hực bùng nổ cùng với tiếng sấm rền chớp giật. Đánh cho vòm trời rung chuyển, tinh không ảm đạm.
Từng quyền gặp máu, xương cốt vỡ vụn, vô cùng thê thảm, Thánh thể cùng Bá thể máu thịt bay tung tóe. Loại chiến đấu cấp bậc này vô cùng bi thảm nhìn thấy mà ghê người, chấn nhiếp tất cả người tại đây.
Trong vũ trụ u tối, chư hùng đều toàn thân phát lạnh. Một trận chiến giữa Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch cùng Thánh thể này quá mức thảm thiết.
Đây là một hồi huyết chiến liều mạng sinh tử, để tranh giành ngôi vị đệ nhất thiên hạ.
Thánh thể cùng Bá vương thế lực ngang nhau, đều toàn thân máu chảy đầm đìa, đánh tới nửa người rách nát, xương trắng đều lộ ra ngoài, khiến người ta trông thấy mà rùng mình kinh sợ.
Mọi người lặng ngắt như tờ, tự so sánh với bản thân cảm giác được chênh lệch thật lớn. Nhìn khắp cổ lộ vũ trụ với cảnh giới này còn có mấy người có thể chiến một trận cùng hai người bọn họ?
Mỗi người đều lộ thần sắc sợ hãi, toàn thân lông tóc dựng đứng, bởi vì kinh sợ mà nổi một lớp da gà.
Lúc này cũng chỉ có Long Mã có thể ra tiếng, nó cùng không khẩn trương sợ hãi, nó đang gặm hai khúc sườn nướng sáng bóng tòa mùi thơm nức kia.
- Xương máu của Bá thể thế gian khó tìm, thật sự khó có được!
Nó đỉnh đạc đánh giá, rồi “rắc” một tiếng cắn xuống một miếng thịt, mặt trên lấp lánh thần hà màu tím, là tinh hoa của Bá huyết ẩn chứa trong đó.
Trong chư hùng rất nhiều người không biết lai lịch của nó, tất cả đều ngạc nhiên một trận, con ngựa này cùng quá cường hãn đi.
“Đây là một con ngựa hay là một con sói, như thế nào lại ăn thịt?” Đây là nghi vấn trong lòng không ít người: Bất kể cảnh giới cao thâm cỡ nào, nhưng thiên tính của chủng tộc đều phải giữ lại một ít mới đúng.
- Bổn tọa xưa nay không ăn chay, đó không phải phong cách của ta. Trừ phi là Bất tử tiên dược, bằng không ăn thịt miếng lớn, uống rượu chén lớn, mới hiển lộ bản sắc anh hùng!
Long Mã khoác lác nói.
Một đám người đều có chút sắp ngất xỉu, Diệp Phàm cùng Bá vương tranh phong kịch liệt, máu văng khắp nơi, mà tình cảnh bên này lại khác thường như vậy quả thực khiến người ta có phần không thích ứng.
“Ầm ầm!”
Tử kỳ lân phát ra thần huy, toàn thân sáng lấp lánh, mỗi một miếng vảy đều như dùng thần kim luyện chế thành, sáng lấp lóe, có cảm giác lành lạnh và trầm trọng của kim khí.
Nó đạp nứt toạt vũ trụ, như là một dòng thác lũ màu tím, cường thế nghiền áp mà đến trong tinh không. Nó rít gào một tiếng thập phương đều rung chuyển!
Tử kỳ lân cuồng dã y hệt như chủ nhân của nó, phóng vọt tới phía trước chiến khí ngập trời. Mỗi một lần nó nhảy lên đều là một khoảng cách rất dài, đạp vòm trời mà đi, quang huy vạn trượng.
Nó muốn giết chết ngay Long Mã!
Trong trường chiến chính, Bá vương sắc mặt ác nghiệt, cuồng bá tới cực hạn, đầu đầy tóc dài bay múa, đồng tử trong mắt như là hai thanh đao sắc bén, gần như điên cuồng.
“Phốc!”
Máu tươi phun tung toé. Bá vương thân thể đau nhức, đầu vai trái không thể tránh khỏi nắm tay màu vàng của Diệp Phàm, đương trường bị đánh xuyên qua, máu tím bắn ra, xương trắng lòi ra mấy khúc.
Thế nhưng hắn cũng lợi dụng cơ hội này xé rách ngực của Diệp Phàm, móc ra một góc trái tim, lập tức máu màu vàng tuôn ra như dòng suối nhỏ.
Hình ảnh máu chảy đầm đìa càng ngày càng thấy ghê người, khiến mọi người phát lạnh từ đầu xuống chân, tất cả đều sợ hãi. Hai người đều bị thương cực kỳ nghiêm trọng, đổi lại là người khác hẳn đã sớm thân tử đạo tiêu.
Đại chiến tới quy mô như vậy, sự tranh đấu của hai người đã không phải là thắng bại bình thường, không chỉ là sinh tử của mỗi người, mà còn có khát vọng và vinh quang của tổ tiên.
Hai mạch tranh chấp, ai yếu ai mạnh? Từ xưa đến nay đại chiến nhiều thế hệ như vậy, có lẽ hẳn nên vẽ một cái dấu chấm hết.
Bá vương củng không bị khuôn phép nào trói buộc, nhưng có lẽ trong phạm vi áp chế mình càng hy vọng ở cùng cấp tự tay giết chết kẻ địch truyền đời, như thế mới có thể chứng minh Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch chí cường, là đệ nhất dưới tinh không!
Ngoài ra, bất cứ người nào đều biết rằng: Đại đế là vô địch trong cùng thế hệ! Ngoại trừ Loạn cổ, mỗi một vị Đế, Hoàng đều là một đường huyết chiến đi đến đỉnh phong, giết chết rất nhiều đại địch tuyệt thế.
Bá vương tự nhiên cũng có một loại khúc mắc, hắn muốn kiếm nghiệm chính mình, mặc dù là ở thời đại hoàng kim thịnh thế này, hắn cùng có thể chiến thắng ở trong cùng thế hệ, giết hết thảy mọi địch thủ, bằng không lấy cái gì thành đạo.
Làm như thế cũng chính là xác minh hắn có thực lực có thể sánh vai với Đại đế cổ khi còn trẻ!
- A...
Bá vương thét dài, giáp trụ kim khí trầm trọng sáng bóng trên người hắn sớm đã ảm đạm, rách tung toé, nhưng con ngươi màu tím lóe ra u quang, càng ngày càng cường thế.
Nhiều năm qua, Diệp Phàm trải qua vô số lần chinh chiến, đây còn là lần đầu chiến đến thảm thiết như vậy. Thánh thể được xưng là thân thể bất diệt đều bị đánh tới rách nát, máu màu vàng tuôn rơi, quả thực chiến đến điên cuồng.
- Thái Âm vừa chuyển ngàn vạn năm, huyết tẩy thiên địa!
Bá vương rống to, tay trái bấm ấn, đột nhiên đánh ra một loại bí thuật của Thái Âm tiên kinh.
Đây là một loại thần ấn chí nhu có lực lượng đáng sợ, từ ngón tay hắn tản ra, như là có thể làm tan rã khắp vũ trụ. Sương mù tràn ngập, thoạt nhìn nhẹ nhàng bay bay nhưng lại không có gì có thể ngăn cản.
Diệp Phàm dùng tay trái đón đỡ, thiếu chút nữa bị tan rã, lòi ra xương trắng, máu tuôn trào. Rồi sau đó, ngay bụng hắn sáng rực lên truyền ra tiếng tụng kinh, tiếp dẫn Thái Âm lực tiến vào Thái cực tiên đồ trong Luân Hải, nhanh chóng chuyển hóa làm tan rã.
Mà trong một kích này Diệp Phàm thấy được một cổ tinh khí thần của Bá vương, ngoại trừ ý chí vô địch kia, trong đó còn bao gồm một phần đời sống hắn trải qua.
Từ đó có thể thấy được Bá vương khủng bố đến mức nào, hắn dung hợp bí thuật vô thượng cùng ý chí tinh thần vào cùng nhau, nâng cao một bậc!
“Đúng rồi! Thái Âm tiên kinh của hắn là thu được trên cổ lộ, Thanh Thi tiên tử đã lấy được ở chỗ Tàng kinh kia, nhưng không có trọn vẹn.” Diệp Phàm biết được tình huống này vừa động trong lòng.
“Ầm!”
Cuồng lực mênh mông ngập trời, Thái Âm thần ấn ở tay trái Bá vương là chí nhu, còn tay phải là bá quyền chính là chí cương, khủng bố khôn cùng.
Âm dương phối hợp cùng tế ra, lần này càng khủng bố hơn! Cứ thế dương bá quyền là chính, đánh ra tiếng gào thét của Thần Ma hiển hóa thành một thân ảnh, nhanh chóng thổi quét vũ trụ tinh không mờ mịt.
Diệp Phàm thét dài, trong cơ thể Thái cực tiên đồ hiện lên, cùng hắn giao hòa một chỗ, hắn trở thành đường cong hình rồng, dùng Luân Hải Kinh văn của chính mình liều mạng cùng chiến.
Đương nhiên, cũng xen vào Lục Đạo Luân Hồi Quyền, mỗi một kích đánh ra đều có máu cùng thịt vỡ vụn, máu màu vàng, máu máu tím đan xen vào nhau làm cho phiến tinh không này trở nên vô cùng tươi đẹp.
Xuyên qua bá quyền Diệp Phàm thấy được một loại tinh khí thần đáng sợ đến mức tận cùng, loại vô địch quyền pháp này cùng với Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch hòa hợp vào nhau.
Đánh chết Thần tộc, diệt Thánh linh, giết thừa kế đạo chính thống của Thiên Tôn Nhân tộc... chí tôn của Bá thể nhất mạch dung hợp vào cùng một chỗ, khai sáng loại quyền ý vô địch này.
Thậm chí, Diệp Phàm có thể từ loại tinh khí ý chí của hắn thấy được phần tinh tế của viên mẫu tinh cổ xưa trong tộc hắn.
Đó là một loại khủng bố! Tuyệt đối áp chế, bất kỳ đạo chính thống nào cùng không thể sinh sôi nảy nở ở nơi đó, chỉ có hậu duệ của Bá huyết, chỉ có bộ tộc này mới có thể tu luyện.
So với Bá thể vùi xương cốt ở Thành thứ năm mươi Nhân tộc càng cao thâm hơn gấp trăm, gấp ngàn, gấp vạn lần, đó là một cái lại một cái áp chế hình thành sau khi chí tôn Bá thể tọa hóa. Là Tiên thổ của bọn hắn, nhưng lại là Ma vực của người khác.
Từ xưa tới nay, nơi đó chỉ có Bá thể kế thừa, gần như không thấy đạo chính thống nào khác.
Xuyên qua tinh khí ý chí càng khiến Diệp Phàm khiếp sợ chính là, hắn nhìn thấy một hình ảnh mơ hồ, Bá thể là được sinh ra ở dưới tàng cây một gốc cây Nhân Sâm Quả.
“Nhân Sâm Quả thụ... Không phải thuộc về họ Dung Thành sao? Như thế nào
rơi xuống viên cổ tinh kia!” Hắn bị kích động lớn.
Quả nhiên, trong thiên địa này có quá nhiều dị nhân, chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch nhưng lại sinh ra ở dưới tàng cây một gốc cây Bất tử tiên dược, thật là may mắn lớn lao.
Sau đó, Diệp Phàm lại nhìn thấy một bức ảnh, một con Tử kỳ lân chở trên lưng một Bá thể chừng bốn năm tuổi tiến vào một tòa cổ động có khắc chừ “Bá”, đến tận đây liền biến mất.
“Ầm!”
Bá vương cảm nhận được Diệp Phàm đang dò tra, bởi vì hắn cũng xuyên qua tinh khí thần ẩn chứa trong quyền ý chạm được một phần đời Diệp Phàm trải qua, hai người cùng không muốn bị người khác nhìn trộm bí ẩn của mình, trong nháy mắt ngăn cách khí tức, rồi lại tiếp tục liều mạng huyết chiến tới cùng.
- Bá vương muốn giết chết Thánh thể đến từ Táng Đế Tinh để chứng minh chính mình mạnh nhất trong cùng cấp, đây là tự tôn của chí tôn trẻ tuổi, cũng là một loại tín niệm vô địch, nhưng trước mắt công lâu như thế vẫn không được gì, hơn phân nửa hắn sẽ mất kiên nhẫn, không còn áp chế cảnh giới!
Tiếp dẫn sứ Triệu Công Nghĩa vẻ mặt ngưng trọng nói.
Dương Vân Đằng trong lòng chìm xuống, thần sắc đầy âu lo! Bá vương không phải một người lương thiện, hắn biết đối phương bất cứ lúc nào cùng có thể tăng lên cảnh giới, khẳng định sẽ không tự trói buộc mình.
Từng đợt từng đợt tử hà từ thân thể Bá vương buông xuống, như là từng dòng sông màu tím, làm cho khắp tinh vực đều rung chuyển, con ngươi trong mắt hắn càng thêm đáng sợ.
Mọi người đều ý thức được ràng: chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch có lẽ sẽ không còn tuân thủ quy củ, sắp tăng lên cảnh giới của mình để giết chết kẻ địch truyền đời.
Nhưng mọi người phát hiện, Diệp Phàm vô cùng trấn tĩnh, không có gì bất an, vẫn như cũ bình tĩnh đối chiến.
“Ầm!”
Đột nhiên, trời sụp đất nứt, tinh hà run rẩy, khắp vũ trụ tinh không đều lay động, một cổ khí tức cuồng bạo sôi trào.
Bá vương trở thành duy nhất trong thiên địa, tinh hà vờn quanh, sau lưng xuất hiện một hư ảnh càng khổng lồ hơn, giống như thiên thần hạ giới nhìn xuống kẻ địch truyền đời.
- Phá mờ phong ấn rồi, hắn rốt cục muốn giết chết Thánh thể rồi!
- Đúng rồi! Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch bày ra thực lực trọn vẹn, để chứng tỏ chí cường của hắn!
Cũng không phải là không địch lại, chiến tích vừa rồi cùng đủ chứng minh hết thảy. Nếu là kẻ địch truyền đời, tự nhiên hắn cũng có thể không từ thủ đoạn, ngày nay bóp chết Thánh thể trong trứng nước, không cho Thánh thể trường thành là lựa chọn tốt nhất.
- Rống...
Bá vương vừa rống lên tinh không vỡ nát, hư ảnh sau lưng hắn bàng bạc thật lớn như thần ma sống lại, rồi lại mở một đôi mắt lạnh lùng.
Hơn nữa, có hư ảnh của một gốc cây Nhân Sâm Quả thụ hiện lên phía trên đầu của hắn, như là chân thật hiển hóa ra.
Bá vương không chút do dự, phóng tới hướng Diệp Phàm, hiệp cùng lực lượng của cả vũ trụ, hủy diệt hết thảy địch thủ ngăn cản. Loại dao động cuồng bá này thật đáng sợ!
Nhưng mà, thân thể đang đối diện với hắn kia đột nhiên tản ra, hóa thành một luồng khí xanh, khuếch tán ra hướng phương xa, biến mất ở chỗ sâu trong vũ trụ.
Bá vương một kích vồ hụt, vòm trời sụp đổ, hắn thoáng xuất thần lạnh lùng nhìn vào trong tinh không.
- Đã xảy ra chuyện gì, Thánh thể đến từ Táng Đế Tinh như thế nào đột nhiên biến mất?
Đây là nghi hoặc của mọi người, ngay sau đó tất cả đều trố mắt nhìn trân trối.
Ở chỗ sâu trong vũ trụ, một thân ảnh lờ mờ ngồi xếp bằng, chung quanh phủ từng đợt từng đợt đạo ngân, giống như là một cổ đế sống lại, bình tĩnh lên tiếng, lại chỉ có một chữ:
- Chiến!
- Vừa rồi là một khối đạo thân của ngươi?
Trong mắt Bá vương lóe ra tia sáng âm u.
- Không sai!
Ở chỗ sâu trong vũ trụ, chân thân Diệp Phàm ngồi đó trấn định lên tiếng, thân ảnh mơ hồ nhìn không rõ giống như vật dẫn của đạo.
Cái này... quá kiêu ngạo đi!
Mọi người đều ngẩn người, không ngờ hắn lại dùng một khối đạo thân đến chiến với Bá vương, đây là một đả kích nghiêm trọng với kẻ cuồng dã cùng khí phách khôn cùng này! Chân thân Thánh thể còn lại là luôn nhìn xem cuộc chiến, còn chưa xuất động.
Quả nhiên, Bá vương gầm nhẹ, cố nén một loại kích động trong lòng, trong con ngươi hắn nhật nguyệt hủy diệt, tinh hà vỡ nát. Hắn càng ngày càng trở nên đáng sơ.