[Dịch] Già Thiên
Chương 1363 : Nhìn xuống tinh không
Ngày đăng: 10:17 06/09/19
Thần Cấm là lĩnh vục cấm kỵ của thần, phá tan hết thảy gông cùm xiềng xích, khiến phàm nhân thăng hoa gần như là Thần, chỉ có Đại đế cổ mới có thể dừng chân lâu dài ở trong đó!
Bí chữ Giai vang dội cổ kim, có thể tăng lên toàn phương vị tố chất của một người, bất kể là chiến lực, hay là tốc độ, hoặc là nguyên thần, thậm chí là cảm giác... phàm là về mặt có lợi đều là tăng lên gấp mười lần. Có thể nói là nghịch thiên.
Bá vương bị đánh bại hoàn toàn, đây là một hồi đại bại trước nay chưa từng có. Biểu hiện của Diệp Phàm quá cường thế, bóp chết một tia hào quang sáng ngời cuối cùng trong lòng hắn. Lúc này hắn bị bao phủ trong màn sương mù, thất hồn lạc phách.
Không có một chút trì hoãn, mặc dù hắn làm sống lại “đạo ngã” đều không được, bị mạnh mẽ gián đoạn, cuối cùng thân thể vỡ nát, đứt gân gãy xương, máu tím bay tung tóe.
Đại bại lần này quả thật làm cho hắn không còn nhìn thấy mảy may hy vọng. Mặc dù với tư thái chiến đấu cường đại nhất của mình xuất kích, hắn đều bị người đánh bại, ở thời khắc xinh đẹp và sáng lạn nhất hắn điêu tàn.
Đây là một loại chênh lệch như thế nào?
Bá vương bi ai, hắn biết rõ cho dù có cho hắn một lần cơ hội nữa, bắt đầu lại từ đầu thì kết quả cùng sẽ không thay đổi, vẫn như cũ sẽ bị Diệp Phàm cường thế mà vô tình trấn sát!
Địch nhân như là một ngọn núi lớn đè nặng trong lòng hắn, khiến hắn sinh ra một loại cảm giác bất lực. Trong nội tâm nói cho hắn biết, người này không thể chiến thắng. Đây là chuyện chưa từng có từ trước tới nay! Trước giờ đều là hắn trở thành ác mộng của người khác, ngày nay lại có người tạo thành bóng ma trong lòng hắn.
Cùng chính vì vậy hắn mất hết can đảm, toàn thân là một mảng lạnh như băng, bị đánh giết đến mất đi ý chí chiến đấu, cả người bi thương, đau xót, như là hóa đá tại đương trường.
- Vì sao như vậy?
Môi hắn run run, miệng run rẩy tự hỏi, hắn không tin chuyện này là sự thực. Từ xưa đến nay, phàm là chuyện xưa về thiên kiêu kiệt xuất hắn đều nghe nói qua, chiến lực của Đại đế khi còn trẻ là một đường đi lên, không có khả năng có người nào vượt qua.
Với tư thái chiến đấu mạnh nhất của hắn mà nói, bốn năm loại thần hình tập trung vào một thân, hẳn là đã vô địch, bởi vì khẳng định đủ để sánh vai cùng Đại đế cổ khi còn trẻ!
Kết quả vẫn là bị đánh bại! Hắn thống khổ như vậy mà lại tìm không được đáp án, Bá vương tin tưởng rằng, trên cổ lộ này trong cùng cấp không có người nào có thể một kích áp chế mấy đại thần hình của hắn.
Điều này vượt qua lẽ thường!
Dưới tinh không lặng ngắt như tờ, chư hùng lạnh từ đầu tới chân. Sự cường đại của Bá vương sớm Đà Lan truyền trên cổ lộ mấy chục năm nay, mà nay lại thảm bại như vậy, quả thực khiến người ta nói không nên lời.
Ai ai cùng đều khó mà tin được, chỉ một thần hình xuất hiện đủ để dẫn phát chấn động lớn, ngày nay có nhiều thần hình tập trung vào một thân đều đại bại. Đối thủ như vậy thiên hạ ai có thể đối địch?
- Lời nói của ta vẫn như cũ có hiệu lực, dùng bí thuật mua mạng đi!
Trong tinh không, Diệp Phàm bình tĩnh nói. Hắn tắm trong hào quang sáng từ, cả người siêu nhiên xuất trần, như trích tiên giáng thế.
Bá vương giống như bi ai giống như cười giống như khóc, trong lòng khó chịu. Hắn chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy, cường thế như hắn chưa từng có từ trước đến nay, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, lại trở thành kẻ yếu trong mắt người khác, bị ở trên nhìn xuống và bức bách.
- Ngươi giết ta đi, tuyệt đối sẽ không giao cho ngươi Cửu Bí cùng Thái Âm tiên kinh!
Bá vương tuy rằng bị đánh bại, nhưng là tính cuồng dã trong khung vẫn tồn tại, không chịu khuất phục.
“Phốc!”
Diệp Phàm búng năm ngón tay, năm đạo hào quang tuyệt thế xuyên thủng vũ trụ, toàn bộ bắn vào trên người Bá vương, hóa thành một màn xương vụn xen lẫn mưa máu. Hắn không khoan dung chút nào, quyết đoán kiên quyết ra tay.
Nhưng mà, sau một lúc lâu thân thể Bá vương liền trọng tổ lại, bí quyết chữ “Giả” thiên hạ vô song, có được nó chẳng khác nào ở trong quá trình chiến đấu kịch liệt có một thân thể bất tử.
- Thế gian chư pháp, đều chỉ là thủ đoạn, không cần hiểu hết, nhưng cũng cần một ít thủ đoạn như vậy.
Diệp Phàm nhẹ nhàng thở dài.
Cầu thuật, cầu pháp, cầu đạo, không bằng cầu bản thân mình, đây là căn bản tu luyện của hắn sau này, nhưng bất cứ chuyện gì cũng không có tuyệt đối, ngay cả Phật Giáo chú trọng từ bi bác ái mà vẫn còn có thần thông phục ma thì sao!?!
Cửu Bí có thể nói là nghịch thiên, đoạt ảo diệu tận cùng của thiên địa tạo hóa, mỗi một bí đều có thần năng phi phàm, có thể thông thiên. Chỉ với bí quyết chữ “Giả” mà nói, đủ để người ta tìm hiểu cả đời.
Diệp Phàm tin rằng, phàm là người muốn trường sinh, muốn cuộc sống bất hủ trên đời này đều phải chú ý một bí này, tinh nghiên nó có lẽ có thể sẽ được dẫn dắt, kéo dài thời gian mình sống ở thế gian.
“Phốc!”
Diệp Phàm một lần nữa tung ra một chưởng, nghiền nát Bá vương trong tinh không, máu màu tím văi ra nhìn thấy mà ghê người, mảnh vụn xương trắng sáng khiến người ta sinh úy kỵ.
Mà lần này không chờ cho thân thể Bá vương trọng tổ, Diệp Phàm lập tức chộp lấy nguyên thần màu tím của đối phương, muốn cường ép thăm dò thức hải của hắn, tìm kiếm chín cổ tự trong Thái Âm tiên kinh...
- Chậm đã!
Bá vương hét to một tiếng, tiểu nhân màu tím bằng nắm tay trừng mắt nhìn.
Diệp Phàm đứng phía trên tinh hà, thần sắc vô ưu vô sầu, không nói gì thêm, bình thản mà ung dung nhìn hắn.
- Ngươi cường ép thăm dò nguyên thần ta, ta tất sẽ đình chỉ vận chuyển bí quyết chữ “Giả”, trước tiên tự hủy diệt mình, ngươi cái gì cùng không chỉếm được!
Bá vương uy hiếp.
- Hai lựa chọn, một là chết, hai là dùng bí thuật mua mạng!
Diệp Phàm bình tĩnh nói.
- Ngươi đây là sỉ nhục đối với ta!
Bá vương phẫn nộ trợn hai mắt, nắm chặt nắm tay, tức giận đến toàn thân đều co rút cùng run rẩy.
Hắn từ chỗ sâu trong tinh không quay lại đánh giết, cường thế đột kích, cuối cùng lại là một kết quả như thế này, khiến hắn nản lòng thoái chí. Giờ khắc này động lực duy nhất chống đỡ giúp hắn sống sót chính là muốn biết một cái kết quả, hắn tràn ngập không cam lòng, nói:
- Ta muốn biết, ngươi dựa vào cái gì có thể thắng ta?
Bá vương hỏi như vậy, cũng không có người nào giễu cợt hắn. Trong tinh không tĩnh lặng như tờ, bởi vì đây cũng là nghi vấn mọi người đều muốn biết. Biểu hiện của Diệp Phàm quả thực quá mức khó tin, có thể dùng thần tích để hình dung!
Không nói thủ đoạn nghịch thiên nào khác của Bá vương, chỉ nói riêng chiến lực mấy đại thần hình tập trung vào một thân, tuyệt đối là có thể quét ngang tinh không cổ lộ, có thể tranh cao thấp cùng Đại đế cổ khi còn trẻ, đều này không thể nghi ngờ.
Cái loại thần uy này của Bá vương rành rành trước mắt mọi người, dưới tình huống bình thường gần như rất khó giải, dù Diệp Phàm có cường đại mấy đi nữa, cũng chỉ có thể ở thế hoà hoặc là thắng thực thảm mới đúng.
- Một loại trạng thái!
Diệp Phàm bình tĩnh nói.
Đây là cái trạng thái gì? Mọi người đều sợ hãi đồng thời cũng tràn ngập khó hiểu. Cuối cùng, ở chỗ sâu trong tinh không một vị Hộ đạo giả nhẹ giọng tự nói:
- Chỉ có thể là Thần cấm!
Lần này, lão nhân không có hạ thấp giọng, mọi người đều nghe được, ai ai đều khiếp sợ.
Thần Cấm, đây là một lĩnh vực cấm kỵ, thế gian có vô số thiên kiêu, có mấy người có thể đạp bước vào, cuối cùng dừng chân? Chỉ có Đại đế cổ mới có thể làm được!
- Thần Cấm, thì ra là loại trạng thái này!
Bá vương sau khi nghe nói không có uể oải, ngược lại lập tức như là thức tỉnh, bộc phát ra một loại tinh khí thần cường đại, trong khoảnh khắc ánh mắt trở nên rực rỡ lên.
- Ta đã nói, với tư thái chiến đấu cường đại nhất của ta như thế nào có thể sẽ bị người dễ dàng trấn áp, nếu như ta cũng bước chân vào Thần cấm ta vẫn như cũ là vô địch!
Hắn rống lớn, như là lập tức tràn ngập tự tin.
Trong ánh mắt hắn tia sáng dã tính nổ bắn ra, tràn ngập một loại chiến ý cường đại, không còn là không khí trầm lặng, dường như hắn lập tức đạt được cuộc sống mới bễ nghễ đại địch.
Diệp Phàm bình thản nhìn hắn, nói:
- Ở trên đời này, không có thành công nào có thể quy là may mắn! Ta thắng, chỉ vì ta mạnh hơn ngươi.
Ta thể ngộ Thần cấm tới mấy chục năm, có thể đạp chân vào một lĩnh vực này, đây là thực lực! Bằng không ngươi có thể thử xem trước bước vào lĩnh vực thần chi cấm kỵ rồi chiến một trận với ta!
- Thần Cấm đối với ta không phải chướng ngại, ta tất nhiên có thể phá đi vào, hơn nữa tương lai là dừng chân dài hạn!
Bá vương rống to.
Diệp Phàm không nói gì, bắt đầu gạt bỏ hắn, cướp lấy chín cổ tự trong Thái Âm tiên kinh cùng với bí quyết chữ “Giả”, Bá vương toàn thân vỡ nát, lại tê rống, không chịu khuất phục.
- Ta bất tử bất diệt có thể không ngừng tái sinh!
Hắn rít gào.
- Ngươi có thể sống lại mấy lần?
Diệp Phàm lạnh lùng nói, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh đánh xuống, thu Bá vương vào trong bắt đầu luyện hóa, làm cho máu huyết hắn sôi bừng bừng, dần dần khô cạn.
Có được bí quyết chữ “Giả” được xưng là chỉ cần còn lại một giọt máu là có thể không ngừng sống lại, khó có thể chết đi.
Diệp Phàm cắt đứt hy vọng sống lại của hắn bằng cách làm cho toàn bộ thân thể hắn hóa thành huyết quang, thiêu đốt bốc hơi. Bá vương gào rống, giãy giụa kịch liệt, cả tòa đại đỉnh đều rung chuyển từng hồi.
Mọi người đều rung động đến nói không ra lời, đây chính là đường đường Bá vương, không ngờ bị người nhốt vào trong đỉnh trở thành là tù nhân thấp kém bị tế luyện tươi sống.
Hôm nay phát sinh hết thảy tất nhiên phải chấn động tinh không, đến đây một đầu “Mãnh hổ” đánh vỡ bố cục hiện có, làm cho thiên kiêu trên con đường phía trước chợt bừng tỉnh khỏi giấc mộng tranh hùng trên Đế lộ!
Thánh thể từ Táng Đế Tinh đến đây, trở thành là một vị đại địch tuyệt thế của các chí tôn trẻ tuổi trên cổ lộ Nhân tộc. Bắt đầu từ hôm naỵ bất cứ người nào đều phải cẩn thận đối đãi, liệt hắn vào hạng người nguy hiểm nhất.
Xa xa trên tinh không đứng mấy thân ảnh, đúng là mấy vị tù binh bị Diệp Phàm bắt làm “Thợ mò”, lúc này khi bày trận bọn họ đã lập được “Công lớn”, ngày nay đã khôi phục một thân tự do.
- Ta không tin, Bá vương cứ như vậy đại bại, không có một chút hy vọng lật lại thế cờ sao?!
Từ Lỵ không tin, gần như mơ màng tự nói, nàng là ấu nữ của Tiếp dẫn sứ Thành thứ tám mươi mốt.
- Thật sự bị đánh bại!
Thích Chinh sững sờ, lai lịch hắn còn lớn hơn nữa, là trưởng tôn của Hộ đạo giả cổ lộ Nhân tộc Thích Thiên, cũng từng làm thợ mỏ.
Trên cổ lộ, có một số Tiếp dẫn sứ hết sức coi trọng Chí tôn trẻ tuổi của Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch, nên cho con mình kết giao cùng hắn, hình thành mộtcỗ lực lượng rất cường đại.
Có một số Tiếp dẫn sứ vì để xem một trận chiến này, tự mình từ chỗ sâu trong tinh không tới đây, nhưng không nghĩ tới kết quả lại là thế này, trong lúc nhất thời đều ngơ ngác sững sờ.
Chí tôn trẻ tuổi được bọn họ coi trọng gần như bị người đánh cho tàn phế, đánh đến mức bi thảm như vậy, ngay cả đạo tâm đều dao động không ổn định, làm cho tất cả bọn họ đều trầm mặc.
- A...
Bá vương gần như sắp hình thần câu diệt, bởi vì máu bị chưng khô hơn phân nửa, xương cốt đều cháy rụi, khó mà đối kháng với cái đỉnh đáng sợ này.
Bên trong Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh sương mù hỗn độn khí cùng tinh hà lóe sáng, như là đang khai thiên lập địa, có thể luyện hóa hết thảy vạn vật trên đời.
- Đủ rồi! Dừng ở đây đi, có thể tha người thì nên tha người!
Một tiếng quát lạnh truyền đến, ở chỗ sâu trong tinh không một lão nhân đầu râu bạc trắng xuất hiện, ngay lập tức tới, nhanh đến cực điểm.
Đại Thánh!
Mọi người sợ run, cảm nhận được một loại khí tức cuồn cuộn mãnh liệt đáng sợ, khiến người ta máu đều sôi trào, thân thể như là sắp nổ tung.
Đây là một vị Hộ đạo giả trên cổ lộ Nhân tộc, hai hùng đại chiến đến bây giờ, Hộ đạo giả rốt cục hiện thân, tràn ngập uy áp tuyệt thế, ngăn cản Diệp Phàm tiêu diệt Bá vương.
Thân thể lão nhân mơ hồ, từng đợt từng đợt khí đại đạo buông xuống, vô cùng cường đại, trấn áp trời xanh muôn thuở!
- Trên tinh không cổ lộ đã chết đi quá nhiều thí luyện giả như vậy, cũng không thấy ngài hiện thân, vì cái gì Bá vương sắp bị diệt, ngài tới ngăn cản?
Diệp Phàm thực trấn định.
- Ngươi nói gì vậy, có tôn kính đối với Hộ đạo giả sao?
Thân ảnh mơ hồ này lạnh lùng nói.
- Ngài hộ ai, ai là Hộ đạo giả?
Diệp Phàm không sợ, sừng sững dưới tinh không, trực diện đối đáp với vị Đại Thánh chí cường này.
- Không thể phủ nhận ngươi là một thiên tài tuyệt đại, kinh khiếp cổ kim, tương lai thiên địa này tất sẽ có một Thần vị của ngươi. Nhưng ngày nay còn không phải thiên hạ của ngươi, ngươi còn chưa thể xưng tôn, ở trên cổ lộ không được tùy ý làm bậy!
Vị Hộ đạo giả nói.
Mọi người đều chấn động, người tới hiển nhiên là nghiêng về Bá vương, là vì bảo vệ hắn mà ra mặt. Nhưng lại cũng nói ra lời đánh giá Diệp Phàm như thế, đủ để chứng minh tiềm năng cùng sự cường đại của hắn trong tương lai.
- Cái gì là tùy ý làm bậy? Ngài định nghĩa như thế nào! Phàm là trong phạm vi mười trượng, duy ngã độc tôn, ta muốn giết Bá vương, ngài có thể ngăn cản được sao?
Diệp Phàm lạnh mặt xuống nói.
- Không thể giết!
Đột nhiên, lại một thân ảnh khác xuất hiện, một mảng mông lung mờ ảo, bị ánh trăng sao che khuất.
- Thương Thiên Bá Huyết nhất mạch là bại tướng mà thôi, mà lại dẫn động nhiều người như vậy, các ngài nếu muốn bảo vệ mạng của hắn, hãy lấy Thái Âm tiên kinh cùng Cửu Bí đến đổi!
Diệp Phàm lãnh liệt nói.
Mọi người như hóa đá, tất cả đều ngẩn người, Thánh thể ngay cả Hộ đạo giả cũng không nể mặt mũi, nhằm vào bọn họ muốn lấy Cổ Kinh, thật sự là khiến người ta kính sợ.
Đáng tiếc Bá vương tung hoành tinh không mấy chục năm, xưng hùng trên cổ lộ Nhân tộc, nhưng ngày nay lại trở thành lợi thế của người ta, tất cả quyền sanh sát đều nằm trong tay kẻ địch truyền đời. Hắn hận không thể đâm đầu chết tại đương trường.